Phát thanh xúc cảm của bạn !

Là người thứ ba, tôi đã nhục nhã và đau khổ như thế

2016-08-11 01:26

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi chẳng dám nhìn chính tôi trong gương, tôi hèn hạ và ngu ngốc biết chừng nào. Một cô gái chưa có chồng, cũng được sinh ra có ăn có học, có dạy dỗ đàng hoàng, được bố mẹ tin yêu, vậy mà tôi lại lao vào cuộc tình vụng trộm với người đàn ông có vợ suốt mấy năm trời.

***

Kể từ ngày biết yêu, tôi chưa bao giờ nghĩ mình có thể chịu đựng sự nhục nhã đáng thương hại như vậy khi chọn một người đàn ông đã có vợ để trao trọn trái tim mình...

Từ quê lên thành phố học đại học, tôi đã cố gắng học hành chăm chỉ, tốt nghiệp với tấm bằng loại giỏi và có được công việc ổn định để giúp đỡ kinh tế cho gia đình. Bố mẹ tự hào về tôi, mọi người ở quê vẫn khen tôi nức nở rằng tôi ngoan hiền, rằng tôi hiếu thảo.

Thế nhưng tôi lại chẳng dám nhìn chính tôi trong gương, tôi hèn hạ và ngu ngốc biết chừng nào. Một cô gái chưa có chồng, cũng được sinh ra có ăn có học, có dạy dỗ đàng hoàng, được bố mẹ tin yêu, vậy mà tôi lại lao vào cuộc tình vụng trộm với người đàn ông có vợ suốt mấy năm trời.

Tình yêu khiến cho người ta có những tháng ngày hạnh phúc, nhưng chính nó cũng khiến con người ta khổ đau đến mức nào. Yêu anh, tôi không còn đủ lý trí để quyết định được điều gì nữa. Biết anh đã có gia đình yên ấm, biết anh có vợ đẹp con xinh nhưng tôi chẳng thể nào từ bỏ được. Hết lần này đến lần khác, tôi lại tìm đến anh vì quá nhớ, quá yêu, quá thương con người ấy.

Tôi có công việc ổn định để có thể lo cho cuộc sống của mình, nên tôi chẳng phải yêu anh vì tiền bạc. Chỉ là tôi yêu anh, tình yêu si mê khiến tôi không thể nào khống chế được. Tôi đã đau khổ vô cùng khi biết anh đã có vợ có con, càng tủi thân và đau đớn hơn khi anh nói rằng không thể bỏ vợ để lấy tôi.

  Là người thứ ba, tôi đã nhục nhã và đau khổ như thế

Tôi cũng biết gia đình anh hạnh phúc nhưng lại cứ hi vọng, một ngày nào đó sẽ có biến cố gì đó và vợ anh sẽ bỏ anh, chán anh. Khi đó, tôi sẽ là kẻ đi nhặt nhạnh chút hạnh phúc còn vương vãi do người đàn bà ấy ban cho. Tôi đã ích kỷ như thế đó, đớn hèn và nhục nhã như thế đó.

Yêu anh, tôi chẳng tiếc bản thân mình, hy sinh tất cả những tháng ngày đẹp đẽ nhất của đời mình cho tình yêu ấy.

Bố mẹ giục lập gia đình, bao nhiêu người mai mối, bao nhiêu người yêu thương nhưng không ai có thể thay thế anh trong trái tim tôi.

Người đàn ông đã có vợ có con, trải qua nhiều sóng gió trong cuộc đời, họ từng trải và biết cách an ủi, quan tâm đến trái tim của một cô gái chưa lần nào biết đến hạnh phúc tình yêu. Vì thế mà tôi si mê anh cuồng dại, tôi khóc lóc khổ đau khi anh ở bên gia đình mà chẳng nhớ nhung gì đến tôi. Còn hờn ghen khi thấy anh và gia đình đi chơi vui vẻ vào ngày cuối tuần. Nực cười quá đi mất, một người mang danh là kẻ thứ ba, là người phá hoại hạnh phúc gia đình người khác mà lại tự cho mình quyền ghen tuông hờn giận. Tôi chẳng dám nhắc đến chuyện yêu đương trước mặt mọi người bởi vì tôi hiểu tình yêu của tôi không được chấp nhận, không được ủng hộ và càng không được hiện thực nó. Thế nhưng bất chấp lý trí, trái tim tôi vẫn đau đớn khi trải qua cảm giác ấy.

  Là người thứ ba, tôi đã nhục nhã và đau khổ như thế

Thời gian quả thật đáng sợ, tôi chẳng còn là cô gái tuổi đôi mươi xinh tươi nữa. 30 tuổi, rồi 35 tuổi, tôi vẫn chìm đắm trong mối tình khổ sở không lối thoát của mình. Bố mẹ nhắc nhở, lo lắng rồi khóc lóc. Còn tôi, tôi chẳng hiểu nổi tại sao mình lại ngu ngốc như thế. Tôi nói sẽ đợi anh ly hôn, đợi đến khi anh và vợ anh chẳng còn yêu nhau. Thế nhưng đợi đến bao giờ, 1 năm , 3 năm, 10 năm hay là 20 năm?

Tôi biết mình sai nhưng tôi chẳng muốn thoát khỏi con đường đầy chông gai ấy. Anh quan tâm tôi, yêu thương và chiều chuộng tôi. Anh luôn hiểu tôi muốn gì và mang lại cho tôi cảm giác mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất. Thế nhưng một cuộc đời bình yên thì anh chẳng bao giờ hứa hẹn.

Mọi người nói rằng tôi đáng ghét, rằng tôi là kẻ thứ ba, là người phá hoại hạnh phúc của người khác. Và tự mình tôi cũng ghét chính mình, ghét tình yêu cuồng dại kia. Nhưng tôi chẳng thể đủ can đảm để từ bỏ tình yêu ấy...

Tôi đã quá dại dột khi yêu anh rồi chăng...

© Bánh Bèo – blogradio.vn

Có thể bạn quan tâm: Không ai sung sướng cả




Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!

Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.

Quan họ không lấy nhau

Quan họ không lấy nhau

"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"

Nốt trầm tuổi 30!

Nốt trầm tuổi 30!

Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.

Tuổi thơ và Ngoại

Tuổi thơ và Ngoại

Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.

Ta lại tương phùng

Ta lại tương phùng

Cô tin chắc cô là người duy nhất trong trái tim Dương và điều đó là bất diệt suốt đời không gì có thể thay dổi được. Dù cho giờ đây cô và Dương đang tạm thời cách xa nhau vì chuyện học hành tương lai nhưng cô sẽ cố gắng hoàn thành sớm khóa học và bay về với Dương.

Ta về

Ta về

Ta về tan hợp cùng hưng phế thoắt nước thời gian nhuộm trắng đầu

Ngã rẽ

Ngã rẽ

Có lẽ bạn vẫn còn đau đáu trong lòng, không dám đưa ra quyết định vì lo sợ sẽ mất đi người này, không có được điều kia. Mình cũng vậy thôi. Nhưng phải chăng qua mỗi "ngã rẽ" là một lần ta "loại bỏ" đi bớt những điều đã không còn là phù hợp?

Thế giới qua mắt trẻ con đáng yêu nhờ?

Thế giới qua mắt trẻ con đáng yêu nhờ?

Trong ánh mắt trong trẻo của họ, ta thấy tình yêu và sự chân thành. Đối với một đứa trẻ, tình yêu không phức tạp, nó là sự chân thành và nhất quán.

back to top