Kiên trì là chìa khóa để thành công
2023-10-30 04:20
Tác giả:
blogradio.vn - “Những thành tựu vĩ đại không được gặt hái bằng sức mạnh mà bằng sự kiên trì” (Samuel Johnson). Bởi vậy, nhiều thất bại, đau khổ trong đời rất có thể là do thiếu sự kiên trì.
***
Có nhiều con đường để mỗi người có thể nắm giữ chìa khóa mở được cánh cửa thành công cho riêng mình. Điều quan trọng nhất chính là sự kiên trì, bởi “Nghị lực và kiên trì sẽ chiến thắng tất cả!” (Benjamin Franklin).
Kiên trì là nỗ lực, cố gắng không ngừng trên con đường đã chọn dù cho có gặp bao gian nan, thử thách. Đây chính là thái độ sống tích cực nhằm hướng tới mục tiêu, thành công và hạnh phúc của mỗi người. Kiên trì thể hiện ở việc đặt ra mục tiêu rõ ràng và tập trung hành động cho chính mục tiêu đó. Đó còn là việc ta dám đối mặt với những thay đổi và thích nghi với mọi đổi thay của hoàn cảnh; biết kiên nhẫn chờ đợi những điều tốt đẹp bằng tinh thần tin tưởng, lạc quan.
Có được sự kiên trì, mỗi người sẽ vững vàng về ý chí, nghị lực để vượt qua thử thách. Họ không sợ vấp ngã, không dễ dàng bị vấp ngã hoặc dẫu có vấp ngã, thất bại cũng sẽ không đầu hàng, buông xuôi. Sự kiên trì sẽ nuôi dưỡng khát vọng, tiếp thêm lí tưởng, hoài bão và nỗ lực để mỗi người có thể dấn bước, tiến tới được vạch đích như mong đợi.
Thực tế cho thấy, mọi thành công có được phần lớn đến từ sự kiên trì, khổ luyện chứ không phải do may mắn. Có rất nhiều tấm gương sáng trong đời sống là những minh chứng cho đức tính kiên trì. Là Thomas Edison với việc thử nghiệm tới 10 ngàn lần để mang lại ánh sáng cho nhân loại. Là chủ tịch Hồ Chí Minh không ngừng học hỏi, bôn ba để tìm ra con đường cứu nước cho dân tộc. Đó còn là biết bao tấm gương chiến sĩ, trí thức, người lao động,… vẫn ngày đêm miệt mài với nhiệm vụ, công việc của bản thân để xã hội ngày càng ổn định, đất nước ngày càng đẹp giàu.

“Những thành tựu vĩ đại không được gặt hái bằng sức mạnh mà bằng sự kiên trì” (Samuel Johnson). Bởi vậy, nhiều thất bại, đau khổ trong đời rất có thể là do thiếu sự kiên trì. Người thất bại thường hay đắn đo, ngần ngại. Họ thấy khó khăn trước mắt mà sinh ra chán nản, ủ dột. Họ tự ti, bi quan; sợ mình thiệt thòi, nấn ná, không dám bước về phía trước. Vì họ không thay đổi cách suy nghĩ. Vì họ không mạnh mẽ, tự tin. Vì họ không nỗ lực và không dám đặt niềm tin ở bản thân,… nên thành công đã bỏ rơi họ.
Thành công có được trong đời phải được đánh đổi bằng rất nhiều mồ hôi, nước mắt, đôi khi là cả sự hi sinh trong quá trình khổ luyện. Cậu bé Trần Văn Lạc mà tôi biết là một ví dụ. Lạc sinh ra đã bị cụt tứ chi. Thế nhưng Lạc vẫn không hề chịu thua, không chịu lùi bước trước số phận. Bằng sự nỗ lực cố gắng, từ việc dùng cùi tay kẹp bút viết chữ đến kẹp đồ chơi, kẹp thức ăn,... cậu đã trở nên thành thạo. Chẳng những học tập chăm chỉ, cậu còn đạt học sinh khá giỏi, đậu đại học và ra trường với tấm bằng khá, tích cực làm việc, được mọi người ngưỡng mộ, thán phục!
Thực tế cho thấy, ranh giới giữa thành công và thất bại chỉ cách nhau trong gang tấc. Người thành công là vì họ đã cố gắng thêm một chút sức lực, thời gian; người thất bại lại dễ dàng bỏ cuộc khi chỉ còn chút nữa là sẽ chạm tay tới thành công, hạnh phúc. Sự kiên trì đem đến thành công toàn diện. Bởi một khi đã nhận ra được những điểm yếu, điểm mạnh, nguyên nhân dẫn tới thất bại của chính mình, chúng ta sẽ bền bỉ và dồn sức cố gắng, sẽ có nhiều cơ hội để thành công.
Tuy nhiên, rất nhiều người đã và đang thiếu đi đức tính kiên trì. Một số có tư tưởng “cả thèm chóng chán”. Một số vì được bao bọc, sống trong nhung lụa, cung phụng, đủ đầy thành ra ngại, sợ, rồi bỏ cuộc. Một số khác bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng đám đông, nay theo đuổi mục tiêu này, mai theo đuổi mục tiêu khác, cuối cùng chẳng làm được gì cho trọn vẹn…
Sự kiên trì không phải tự nhiên mà có, bởi đó vừa là phẩm chất vừa là một thói quen. Người có tài năng, học vấn,… nhưng nếu thiếu đi sự kiên trì cũng sẽ thất bại. Thế nên ý thức rèn luyện, không ngừng trau dồi bản thân mới thực sự là chìa đưa ta đến với thành công!
© Xanh Nguyên - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Chạm Tay Vào Hạnh Phúc | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày
Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.
Người bạn cùng bàn năm ấy
Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.
Vị khách ghé thăm
Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.
Đánh mất “em” ở tuổi lên mười
Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.
Yêu thương gửi bố
Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.
Cánh bướm cuối mùa
Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.
Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến
Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.
Chốn bình yên…
Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.
Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ
Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.
Nơi không bao giờ đóng cửa
Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.





