Phát thanh xúc cảm của bạn !

Trong tay em là cuộc sống mới

2023-10-15 04:20

Tác giả:


blogradio.vn - Mà cô nghĩ học sử và dạy sử giống như được đắm mình vào niềm tự hào của dân tộc, giống như được nói lên lòng yêu nước của chính bản thân mình và nhắc nhở các thế hệ sau mình cũng nhớ và làm như vậy.

***

An đi quanh quẩn trong sân trường, cô hết nhìn lên các dãy phòng lại thơ thẩn khắp trong sân. Hôm nay là ngày cuối cùng, coi như cô kết thúc cuộc đời làm sinh viên của mình, đã có bao nhiêu kỷ niệm vui buồn ở đây cùng các thầy cô cùng các bạn ngày nào. An thầm nghĩ trong đầu, mới đó mà nhanh thật, đúng là thời gian đi như tên bắn. Mới đó mà đã bốn năm trôi qua, mới ngày nào an còn đầy bỡ ngỡ khi bước chân vào ngôi trường này, rồi vô cùng lạ lẫm với những môn học mới, những chương trình học mới toanh của kiểu học đại học. Rồi cô đã nhanh chóng hòa mình vào và bắt kịp rất nhanh với những đổi thay đó. Rồi hôm nay cô đang một mình trong sân trường vắng, khi mọi người đã về hết rồi, để được ngắm nhìn lại lần nữa những gì yêu dấu nhất của một quãng đời đẹp nhất mà cô vừa đi qua.

An đứng lại bên một khung cửa trước phòng thư viện, đây là nơi mà cô hay ghé đến nhất sau những giờ học căng thẳng và cũng đầy hứng thú. Cô cũng không biết mình say mê thư viện từ lúc nào, cô chỉ biết cô rất mê đọc và hay tìm những quyển sách cần thiết cho những môn học của cô, và cả những quyển sách theo gu đọc của cô từ bao lâu nay.

An dắt xe ra khỏi trường, cô quay đầu nhìn lại lần nữa bảng tên của trường trên cao, trường đại học sư phạm. Cô chạy xe chầm chậm về nhà và nghĩ đến công việc cô sắp đảm nhận. An có một thuận lợi vô cùng lớn là có ba làm ở sở giáo dục của thành phố nên ba cô đã xin cho cô được vào dạy ở một trường cấp ba, và cô sẽ nhận việc vào khoảng đầu tháng. Còn phải đến gặp gỡ rồi nộp hồ sơ, có vẻ như mọi chuyện đang rất dễ dàng và suôn sẻ với nhi.

An nhận được cuộc gọi của anh, người yêu của cô. Anh cũng học đại học trong này nhưng đã tốt nghiệp trước an và về lại quê hương mình để làm việc. Anh nói với tấm bằng kỹ sư điện thì anh dễ xin việc ở ngay tại quê hương hơn, vì đó là đất của du lịch. Rồi anh cũng vào làm trong một khách sạn lớn và anh nói chờ An học xong ra trường là anh sẽ thưa chuyện với ba mẹ rồi hai đứa sẽ cưới.

An nói chuyện với anh khá lâu, chắc cô vẫn còn xúc động về chuyện chia tay ở trường. Cô cũng nói luôn cho anh biết cô đã có công việc trong này, anh nói chúc mừng cô và dặn cô cứ làm việc bình thường. Rồi anh sẽ xin cho cô chuyển về đây, nơi thành phố của anh trước khi hai đứa làm đám cưới.

An đứng lặng trên bục giảng, cô nhìn những đôi mắt học sinh đang hướng hết về phía cô, An viết từng dòng rõ ràng lên bảng:

Chiến thắng của đại thắng mùa xuân năm 1975.

Cô bảo học sinh lật sách ra và chưa giảng bài vội. An hỏi mấy câu thăm dò với các em trước khi bắt đầu vào bài học, rằng các em có thích học môn lịch sử không. Cô cũng nói rất thẳng thắn với học sinh là nhiệm vụ của cô không chỉ là giảng dạy, không chỉ là truyền đạt kiến thức đến các em mà còn phải giúp các em biết yêu và biết thích học môn lịch sử. Vì đó là tất cả những truyền thống hào hùng đáng trân trọng và ghi nhớ, vì các em là người Việt Nam.

An làm quen và thật sự lăn vào công việc với học sinh, với ngôi trường đó cũng được một năm, mà giờ giảng nào cũng để lại trong cô muôn vàn cảm xúc. An cũng thấy rất lạ là trong bao nhiêu môn học từ nhỏ đến lớn, sao cô chỉ thấy rất thích môn lịch sử, vậy là An quyết định sau này sẽ là một cô giáo của môn này. Cô còn thấy vừa lo lắng vừa phấn khích nhiều hơn khi tình hình chung là rất nhiều học sinh lơ là và chán học môn sử. Nên cô tự thấy đó là một thách thức của cô khi phải truyền được đến học sinh lòng yêu mến và trân trọng môn học này.

An đặt tờ đơn trên bàn vì thầy hiệu trưởng không có trong phòng. Cô phải chuyển công việc về vùng quê anh, và còn hơn ba tháng nữa là cô sẽ cưới rồi. An đứng tần ngần một lúc như để chờ xem thầy có vào phòng không, nhưng rồi cô không chờ được vì chuẩn bị lên lớp. Đây sẽ là buổi lên lớp cuối cùng của cô ở ngôi trường này, cô đang tự hỏi không biết cô đã trải qua bao nhiêu ngôi trường với bao nhiêu cảm xúc khác nhau, rồi cô lại đang chuẩn bị chuyển đến một ngôi trường nữa. Ở đó cũng có rất nhiều học sinh đang cần ngọn lửa nhiệt tình và say mê môn lịch sử của cô truyền cho. Mà cô nghĩ học sử và dạy sử giống như được đắm mình vào niềm tự hào của dân tộc, giống như được nói lên lòng yêu nước của chính bản thân mình và nhắc nhở các thế hệ sau mình cũng nhớ và làm như vậy.

Còn bây giờ An đang ở đây rồi, một thành phố nhỏ có bờ biển thật xanh và xinh đẹp, mà cô đã nghe nói nhiều lần chứ chưa từng được đặt chân đến. Bây giờ thì giấc mơ nhìn thấy biển và được đứng trước biển đang hiển hiện rất rõ trước mắt cô. Như ngày hôm qua anh đã đưa cô về chào ba mẹ anh và hai bác cũng nói sẽ để anh và cô quyết định sống chung với ba mẹ hay sống riêng tùy thích. Anh còn nhăn cô vì không chịu gọi ba mẹ anh là ba mẹ, An cười và nói vì chưa có đám cưới nên cô không gọi vậy được. Còn hôm nay An muốn được một mình ngắm biển, một cảm giác nhẹ nhàng và thư thái đang tràn ngập cả người cô. An nhớ lời anh nói với cô từ mấy tháng nay, là chỉ cần hai đứa cưới nhau là một cuộc sống mới sẽ bắt đầu. An cũng nhớ cảm giác thật ấm nóng khi anh nắm chặt tay cô trong tay anh, anh nói cô có cảm nhận được không là trong tay cô đang có một cuộc sống mới đang đến rất rõ và rát sáng trước mắt.

Cuối cùng An cũng biết cô sẽ gắn chặt cuộc đời của mình ở thành phố biển rất bình yên này. Cô chỉ thấy hồi hộp không biết ngày mai đến ngôi trường mới rồi cô sẽ lại tiếp tục với công việc với môi trường mới và với những học sinh mới như nào. Dù sao An cũng đã có hơn một năm kinh nghiệm trong giảng dạy nên cô thấy tự tin. Cô luôn giữ vững cách dạy của mình và vẫn chia sẻ cùng các bạn đồng nghiệp là phải truyền cho học sinh một tình thần một niềm yêu thích được học môn sử, là lịch sử là truyền thống của đất nước mình. Đó cũng là một chút để các em làm nền tảng trong suốt chặng đường học tập và phấn đấu dài lâu của các em sau này.

An nghĩ chắc lúc đó cô cũng sẽ nói cùng học sinh của mình câu nói của anh. Anh đã nói với cô như vậy và cô sẽ nói lại với học sinh của mình cũng như vậy: Rằng trong tay các em là một cuộc sống mới với chính những kiến thức và lòng tự hào tự tôn dân tộc. Cuộc sống mới sẽ chẳng có gì là quá phức tạp hay khó khăn nếu các em luôn xác định được con đường mình sẽ đi và luôn sống có niềm say mê có niềm đam mê của mình.

An nhìn đồng hồ, giờ này chắc anh đã xong việc, lúc nãy cô có nói cô thích được đứng một mình với biển một lát rồi sẽ tự về nên anh đừng đón. Tự nhiên An thấy yêu cuộc đời này biết bao, vì cô đã được gặp anh đã được có anh, cô nghĩ là nhờ có cuộc đời đó. An mỉm cười nhớ lại lần đầu tiên anh và cô gặp nhau, đó là vào một ngày hội thi thuyết trình viên giỏi về chủ đề cuộc sống xanh dành cho tất cả sinh viên của tất cả các trường trong thành phố. Lần đó cô chỉ đạt giải khuyến khích còn anh đạt giải nhì, nhưng sau lúc nhận giải anh đã chủ động gặp riêng An và nói anh rất thích bài thuyết trình của cô. Rồi anh biết cô là môt sinh viên ngành sử học. Vậy là từ đó anh và cô quen nhau, có phải vậy không mà anh hay nói An câu nói đó. Có lẽ anh muốn tiếp thêm sức cho cô ở một thành phố còn nhiều lạ lẫm và bỡ ngỡ với cô, để cô có thêm sức mạnh và tình yêu sẽ nhiều hơn nữa. Không chỉ dành cho riêng anh mà còn dành cho thành phố này, cuộc sống này.

An nắm chặt hai tay vào nhau, cô đang nghĩ đến anh. Anh nói đúng, trong tay em là một cuộc sống mới, vì cuộc sống đó có anh và có tình yêu của anh. Đây sẽ là quê hương thứ hai của em, rồi em tin cuộc sống mới với quê hương mới này sẽ thật bình yên và hạnh phúc như em mong ước.

© HẢI ANH - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Vẫn Yêu Người Cũ | Blog Radio 862

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

back to top