Khi bạn không còn là mình của những ngày tuổi thơ
2024-08-14 17:20
Tác giả: Cáo Nhỏ
blogradio.vn - Thương biết mấy khi thế giới này thật hoa mĩ lại có những mảnh người buồn mãi chẳng dứt.
***
Bạn đã lớn rồi.
Và…
Bạn có nhớ khi bé thơ mình đã được trải qua những gì không?
Bạn có nhớ mình đã từng gắn kết với cái gì để khôn lớn như bây giờ?
Những lần lén bố mẹ đi chơi cùng các bạn trong xóm…
Hay những tập phim hoạt hình mà mình luôn đợi mỗi ngày. Chắc có lẽ các bạn ở đây đã từng gắn kết với CN hay HTV3… và tôi cũng vậy. Kí ức tuổi thơ chúng ta gói gọn trong từng bộ phim hoạt hình ấy. Khi ấy chúng ta hồn nhiên biết bao.
Có lẽ giờ đây tôi và bạn đã mòn mỏi thay vì là hồn nhiên như khi bé. Cuộc sống vốn tất bật, bộn bề. Có những người vì kiếm kế mưu sinh phải lận lội hàng nghìn cây số để có miếng cơm manh áo. Một bên là cuộc sống, một bên là sự sống. Thương biết mấy khi thế giới này thật hoa mĩ lại có những mảnh người buồn mãi chẳng dứt. Khi ta một lần nữa nhìn về tuổi thơ, cảm giác trong sáng mộng mơ khi xưa không còn nữa mà bù lại là những nuối tiếc buồn vui lẫn lộn. Công việc, học tập hay bắt cứ điều gì đều thay nhau đè nặng lên vai chúng ta. Công việc thì không ổn định, bấp bênh. Mãi vẫn chưa định hình mình hợp với công việc nào. Học tập không được xuất sắc, lúc nào cũng đứng hạng bét lớp. Ngay cả việc nhà, chăm con cũng không được giỏi… Nhiều khi chúng ta nghĩ sao người khác lại may mắn như vậy. Họ còn có được công việc ổn định nữa? Sao họ học giỏi đến vậy? Nhìn họ kìa họ thật thông minh sáng dạ! Còn cả việc nhà, chăm con họ cũng giỏi… Tại sao? Tại sao? Tại sao mình chẳng lấy một điểm tốt nào vậy. Tại sao vậy?
Mọi thứ dần dần dồn nén ăn sâu trong tâm trí ta. Khi ấy ta đâu suy nghĩ nhiều như vậy. Lúc bé chúng ta cười đùa vui như nào để rồi giờ đây nhận ra chính mình đã không còn là mình của những ngày ấu thơ nữa. Không phải vì không cố gắng mà chúng ta là đã dùng bằng hết sức mình, nhưng vẫn không bù được những khoảng không vô định ấy.
Chúng ta mệt đến nỗi không còn sức để chống chọi nữa. Lúc ấy chúng ta chọn bỏ mặc tất cả… để chúng đè nén, nhấn chìm chúng ta vậy! Phải làm sao! Khi tôi và bạn đều là những con người “đáng” để “thương”, nhưng thương làm sao hết. Tuy biết là thế, nhưng tôi vẫn tin vào ngày mai bừng sáng lên ước vọng của chính tôi và cả bạn. Chúng ta không nên để bóng tối đêm đen nuốt chửng ta mãi được. Hãy nghĩ đến gia đình, bạn bè và những người yêu quý ta, họ vẫn luôn hi vọng ta sống thật tốt, khỏe mạnh. Cả chính chúng ta cũng vậy, ước nguyện mình sau này sẽ thành công phát triển trên con đường mà mình chọn. Vì thế đừng yếu lòng mà từ bỏ chính mình.
Tôi từng đọc ở đâu đó “Bởi vì còn trẻ, nên không có lựa chọn, mà chỉ là thử xem sao”. Các bạn hãy nghĩ rồi thử nói là tại sao vậy? Tuổi đời chúng ta còn quá trẻ để hứa hẹn điều gì đó vẹn toàn. Nhưng cái đáng giá nhất là bài học ta rút ra những lần vấp ngã. Có thế những lần ngã đó khiến bạn bị đau, nhưng từ vết thương ấy mà hãy trở nên cứng cỏi. Nếu không bạn sẽ bị vết thương ấy hoành hành mãi mãi về sau. Và tôi cũng hi vọng bạn nghĩ thoáng sau những lần tổn thương. Bạn biết không, mỗi chúng ta đến với thế giới này đều có những sứ mệnh khác nhau. Nhưng để biết mình sẽ làm gì trong muôn vàn điều ấy thì chỉ có cách tiến về phía trước.
Bây giờ ta đã không còn là mình của những tháng ngày tuổi thơ. Không thể như khi bé ta vô tình té ngã làm trầy xước cả tay chân vẫn có bố mẹ ở bên vỗ về nữa. Và cũng có những đứa trẻ tuổi thơ của chúng là điều gì đó khiến chúng ám ảnh ngàn đời, khi ấy chúng ước mình có sức mạnh để chống trả lại. Tôi không mong các bạn sẽ tự mình nhấn chìm trong quá khứ đau khổ. Tôi thương các bạn. Và cảm ơn các bạn sống vì ngày mai nắng vẫn lên, ước vọng vẫn bùng cháy. Hãy hướng về phía trước nhé.
© Cáo Nhỏ - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Mong Bạn Luôn Dịu Dàng Với Chính Mình | Radio Chữa Lành
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu
Phụ nữ giàu sang phú quý đều có 3 nét tướng này trên khuôn mặt: Ai có 1/3 cũng nhiều phúc nhiều lộc
Hãy cùng xem bạn có hay không nhé.