Hôm nay là hạnh phúc
2021-09-21 01:25
Tác giả:
blogradio.vn - Hôm nay hạnh phúc của mình là gì? Câu nói ấy như một mệnh lệnh của cuộc sống này, không cho phép tôi yếu đuối hay nản lòng khi mà cả đất nước đang đứng trước thách thức rất lớn của dịch bệnh
***
Tôi vẫn còn nhớ không khí lành lạnh và âm u của buổi tối hôm đó trong bệnh viện
Cả lớp tôi có mặt đầy đủ rất nhanh sau khi thông tin Huê bị đau bụng dữ dội phải cấp cứu. Không biết bạn nào đó đã nhắn được tin cho thầy trưởng khoa, thầy đến bệnh viện lập tức sau đó
Chúng tôi yên lòng khi nhìn thấy thầy
Điều mà chúng tôi không ngờ là những bác sĩ y tá ở đó đều từng là học trò của thầy, họ xưng hô kính trọng và lễ phép, một điều hai điều gì cũng dạ thưa thầy
Thầy đứng ra ký bảo lãnh cho Huê được mổ, bạn ấy được chẩn đoán bị đau ruột thừa. Các công đoạn tiếp theo cho ca mổ được diễn ra rất nhanh, tôi biết, là nhờ sự có mặt của thầy
Huê được đầy vào phòng mổ, chúng tôi đứng chờ bên ngoài, hồi hộp lo lắng, không ai chịu về. Ca mổ thành công, Huê bị đau ruột thừa thật, bác sĩ nói chỉ cần hai bạn ở lại để chăm sóc. Tôi và Khang được phân công ở lại. Tôi nhớ lúc đó đã gần mười hai giờ đêm. Mọi người về hết, trả lại cho bệnh viện Huế một sự tĩnh lặng, một không khí trầm mặc của đêm khuya. Lúc đó tôi cảm thấy lạnh và sực nhớ không mang theo bất cứ đồ đạc nào, vì nghe tin là rủ nhau chạy vội vào đây
Huê như đang ngủ say, vì thuốc mê vẫn còn, Khang nói nếu tôi mệt thì cứ nhắm mắt một lát, nhưng sao tôi ngủ được, tôi cứ đứng sát bên Huê mà nhìn, như sợ mình rời khỏi thì bạn tỉnh đậy lại hoảng sợ. Khang đi mua bánh mì cho tôi, bảo tôi phải ăn vì thức khuya sẽ đói, tôi cũng không ăn được khi xung quanh toàn là mùi của bệnh viện
Một tuần sau đó Huê được xuất viện, các bạn trong lớp thay nhau chăm sóc nên Huê hồi phục rất nhanh
Đó là câu chuyện của mấy chục năm trước, khi tôi đang ở Huế
Sao bỗng dưng tôi lại viết về câu chuyện này, hay vì người ta nói càng lớn tuổi càng hay hoài niệm về quá khứ về những gì đã qua. Chỉ là mỗi ngày mở mắt để đón một ngày mới, tôi lại tự nói với mình câu này
Hôm nay hạnh phúc của mình là gì?
Câu nói ấy như một mệnh lệnh của cuộc sống này, không cho phép tôi yếu đuối hay nản lòng khi mà cả đất nước đang đứng trước thách thức rất lớn của dịch bệnh
Tôi thích câu nói của Chủ tịch nước
“Ở nhà là yêu nước”
Tôi ở nhà nhưng không ở yên một chỗ, tính tôi là vậy, tôi phải làm cái gì đó về tay chân, về đầu óc thì mới chịu được. Tôi viết mẩu chuyện nhỏ trên vì sáng nay nghe tin bệnh viện tỉnh đang phong tỏa khu nhà dịch vụ mười mấy tầng
Mọi người có thích viết như tôi không, tôi tin là với mỗi người thì có trăm ngàn câu chuyện để viết, chỉ là họ có thích chia sẻ không thôi
Đã hơn một tuần giãn cách, tôi đi mua thực phẩm, đi đổ xăng nên được nhìn thấy cả một thành phố im ắng lạ thường, ngay cả dòng người đang xếp hàng để vào Bách hóa xanh, cũng cách xa nhau trong im lặng. Gíá nhiều mặt hàng tăng gấp đôi, như trứng, như bún. Tôi đi nhanh rồi quay về nhà, không biết mỗi người sẽ chịu đựng được bao lâu
Tôi nhớ cái vẫy tay chào của vị Chủ tịch nước khi kết thúc chuyến đi thăm người dân ở thành phố mang tên Bác trên ti vi, tôi nhớ câu nói của Người
“Khi nào hết gạo thì bà con nhớ báo cho chính quyền biết”
Một câu nói vô cùng đơn giản mà bao la tình người, tôi chỉ có thể cảm nhận như thế
Tôi được nhận phiếu đi chợ nhưng nói thật là đến thời điểm này tôi chưa sử dụng. Con phố nhỏ nơi tôi sống vẫn nhà nào ở nhà nấy, của đóng then cài khi đồng hồ chưa chạy đến sáu giờ tối, nhưng mọi buổi chiều vẫn vang vang tiếng cười đùa của trẻ con, vẫn hình ảnh những chiếc xe đạp nhỏ xinh tung tăng khắp con hẻm, thậm chí các bé vững tin hơn với những vòng quay từ đầu hẻm đến cuối hẻm, vì chẳng còn xe máy chạy vào như những ngày bình thường trước kia
Có mấy bé trai chơi đá bóng bên cạnh nhà tôi, hình ảnh quả bóng tròn được in hằn rõ rệt trên bức tường bên hông nhà, là vô số những hình tròn với vết đen nhạt mờ, không hiểu sao tôi không thấy bực bội mà ngược lại lại thấy thích thú
Tôi nghĩ thầm
Chờ con trai về mẹ sẽ chỉ cho con xem, đó là dấu vết của quả bóng mà các em đã gửi lại nhà mình, con trai mẹ cũng là một tín đồ của bóng đá mà
Tôi rất lo cho sức khỏe của má tôi, nếu có gì bất ổn phải nhập viện trong những ngày này sẽ rất mệt, và tôi nghĩ tốt nhất, mỗi người tự biết chăm sóc tốt cho bản thân mình, vậy là dịch sẽ biến
Không còn những buổi sáng được ăn sáng bình thường ở cái quán quen thuộc, không còn nhìn thấy phố xá rộn ràng tưng bừng với những dòng xe cộ và dòng người đi lại, không còn được hòa mình vào những tiếng mua bán í ới của khu chợ trước nhà má tôi. Cuộc sống như đang chậm lại, mọi người như đang cùng im lặng
Tôi chỉ có thể tự làm mình vui bằng tiếng hát của chính tôi, ngay trong ngôi nhà nhỏ của tôi
Tôi biết ở nơi xa, ông xã tôi đang đi loanh quanh trong chỗ làm, kiểm tra công việc trong lặng thầm, hoặc là anh đang đánh đàn, đang hút thuốc, đang ôm lap. Con tôi thì đang miệt mài với những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời sinh viên.
Tất cả đang giãn cách rất xa, nhưng trái tim chúng tôi thì lại rất gần
Mọi người thích nghe bài hát gì lúc này
Rợp trời thương ấy mấy màu xanh suốt
Mà em nghiêng hết ấy mấy về phương anh
Mà em nghiêng hết ấy mấy về phương anh
© HẢI ANH - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Người yêu tôi qua đời một mình trên giường bệnh | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.