Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hôm nay là hạnh phúc

2021-09-21 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Hôm nay hạnh phúc của mình là gì? Câu nói ấy như một mệnh lệnh của cuộc sống này, không cho phép tôi yếu đuối hay nản lòng khi mà cả đất nước đang đứng trước thách thức rất lớn của dịch bệnh

***

Tôi vẫn còn nhớ không khí lành lạnh và âm u của buổi tối hôm đó trong bệnh viện

Cả lớp tôi có mặt đầy đủ rất nhanh sau khi thông tin Huê bị đau bụng dữ dội phải cấp cứu. Không biết bạn nào đó đã nhắn được tin cho thầy trưởng khoa, thầy đến bệnh viện lập tức sau đó

Chúng tôi yên lòng khi nhìn thấy thầy

Điều mà chúng tôi không ngờ là những bác sĩ y tá ở đó đều từng là học trò của thầy, họ xưng hô kính trọng và lễ phép, một điều hai điều gì cũng dạ thưa thầy

Thầy đứng ra ký bảo lãnh cho Huê được mổ, bạn ấy được chẩn đoán bị đau ruột thừa. Các công đoạn tiếp theo cho ca mổ được diễn ra rất nhanh, tôi biết, là nhờ sự có mặt của thầy

Huê được đầy vào phòng mổ, chúng tôi đứng chờ bên ngoài, hồi hộp lo lắng, không ai chịu về. Ca mổ thành công, Huê bị đau ruột thừa thật, bác sĩ nói chỉ cần hai bạn ở lại để chăm sóc. Tôi và Khang được phân công ở lại. Tôi nhớ lúc đó đã gần mười hai giờ đêm. Mọi người về hết, trả lại cho bệnh viện Huế một sự tĩnh lặng, một không khí trầm mặc của đêm khuya. Lúc đó tôi cảm thấy lạnh và sực nhớ không mang theo bất cứ đồ đạc nào, vì nghe tin là rủ nhau chạy vội vào đây

Huê như đang ngủ say, vì thuốc mê vẫn còn, Khang nói nếu tôi mệt thì cứ nhắm mắt một lát, nhưng sao tôi ngủ được, tôi cứ đứng sát bên Huê mà nhìn, như sợ mình rời khỏi thì bạn tỉnh đậy lại hoảng sợ. Khang đi mua bánh mì cho tôi, bảo tôi phải ăn vì thức khuya sẽ đói, tôi cũng không ăn được khi xung quanh toàn là mùi của bệnh viện

Một tuần sau đó Huê được xuất viện, các bạn trong lớp thay nhau chăm sóc nên Huê hồi phục rất nhanh

Đó là câu chuyện của mấy chục năm trước, khi tôi đang ở Huế

Sao bỗng dưng tôi lại viết về câu chuyện này, hay vì người ta nói càng lớn tuổi càng hay hoài niệm về quá khứ về những gì đã qua. Chỉ là mỗi ngày mở mắt để đón một ngày mới, tôi lại tự nói với mình câu này

Hôm nay hạnh phúc của mình là gì?

Câu nói ấy như một mệnh lệnh của cuộc sống này, không cho phép tôi yếu đuối hay nản lòng khi mà cả đất nước đang đứng trước thách thức rất lớn của dịch bệnh

Tôi thích câu nói của Chủ tịch nước

“Ở nhà là yêu nước”

Tôi ở nhà nhưng không ở yên một chỗ, tính tôi là vậy, tôi phải làm cái gì đó về tay chân, về đầu óc thì mới chịu được. Tôi viết mẩu chuyện nhỏ trên vì sáng nay nghe tin bệnh viện tỉnh đang phong tỏa khu nhà dịch vụ mười mấy tầng

Mọi người có thích viết như tôi không, tôi tin là với mỗi người thì có trăm ngàn câu chuyện để viết, chỉ là họ có thích chia sẻ không thôi

Đã hơn một tuần giãn cách, tôi đi mua thực phẩm, đi đổ xăng nên được nhìn thấy cả một thành phố im ắng lạ thường, ngay cả dòng người đang xếp hàng để vào Bách hóa xanh, cũng cách xa nhau trong im lặng. Gíá nhiều mặt hàng tăng gấp đôi, như trứng, như bún. Tôi đi nhanh rồi quay về nhà, không biết mỗi người sẽ chịu đựng được bao lâu

Tôi nhớ cái vẫy tay chào của vị Chủ tịch nước khi kết thúc chuyến đi thăm người dân ở thành phố mang tên Bác trên ti vi, tôi nhớ câu nói của Người

“Khi nào hết gạo thì bà con nhớ báo cho chính quyền biết”

Một câu nói vô cùng đơn giản mà bao la tình người, tôi chỉ có thể cảm nhận như thế

Tôi được nhận phiếu đi chợ nhưng nói thật là đến thời điểm này tôi chưa sử dụng. Con phố nhỏ nơi tôi sống vẫn nhà nào ở nhà nấy, của đóng then cài khi đồng hồ chưa chạy đến sáu giờ tối, nhưng mọi buổi chiều vẫn vang vang tiếng cười đùa của trẻ con, vẫn hình ảnh những chiếc xe đạp nhỏ xinh tung tăng khắp con hẻm, thậm chí các bé vững tin hơn với những vòng quay từ đầu hẻm đến cuối hẻm, vì chẳng còn xe máy chạy vào như những ngày bình thường trước kia

Có mấy bé trai chơi đá bóng bên cạnh nhà tôi, hình ảnh quả bóng tròn được in hằn rõ rệt trên bức tường bên hông nhà, là vô số những hình tròn với vết đen nhạt mờ, không hiểu sao tôi không thấy bực bội mà ngược lại lại thấy thích thú

Tôi nghĩ thầm

Chờ con trai về mẹ sẽ chỉ cho con xem, đó là dấu vết của quả bóng mà các em đã gửi lại nhà mình, con trai mẹ cũng là một tín đồ của bóng đá mà

Tôi rất lo cho sức khỏe của má tôi, nếu có gì bất ổn phải nhập viện trong những ngày này sẽ rất mệt, và tôi nghĩ tốt nhất, mỗi người tự biết chăm sóc tốt cho bản thân mình, vậy là dịch sẽ biến

Không còn những buổi sáng được ăn sáng bình thường ở cái quán quen thuộc, không còn nhìn thấy phố xá rộn ràng tưng bừng với những dòng xe cộ và dòng người đi lại, không còn được hòa mình vào những tiếng mua bán í ới của khu chợ trước nhà má tôi. Cuộc sống như đang chậm lại, mọi người như đang cùng im lặng

Tôi chỉ có thể tự làm mình vui bằng tiếng hát của chính tôi, ngay trong ngôi nhà nhỏ của tôi

Tôi biết ở nơi xa, ông xã tôi đang đi loanh quanh trong chỗ làm, kiểm tra công việc trong lặng thầm, hoặc là anh đang đánh đàn, đang hút thuốc, đang ôm lap. Con tôi thì đang miệt mài với những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời sinh viên.

 

Tất cả đang giãn cách rất xa, nhưng trái tim chúng tôi thì lại rất gần

Mọi người thích nghe bài hát gì lúc này

Rợp trời thương ấy mấy màu xanh suốt

Mà em nghiêng hết ấy mấy về phương anh

Mà em nghiêng hết ấy mấy về phương anh

 

© HẢI ANH - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Người yêu tôi qua đời một mình trên giường bệnh | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Trái đất hình tròn mà sao mãi em chẳng gặp lại anh. Người ta nói nếu hai người là của nhau thì đi một vòng cũng sẽ quay về bên nhau, có lẽ em và anh mãi chẳng phải là của nhau. Nếu có gặp lại chắc có lẽ cũng như người xa lạ phải không anh?

back to top