Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Học cách đi một mình

2020-05-13 01:27

Tác giả: Nguyễn Thu Hương


blogradio.vn - Bước tiếp những ngày không nhau vốn chẳng dễ dàng, thói quen kề cạnh khiến người ta cảm thấy chơi vơi khi chẳng còn bàn tay nào dẫn lối. Nhưng có những con đường ta buộc phải đi một mình và có những con người ta buộc phải rời xa. Đó mới chính là cuộc đời.

***

Một ngày tháng Ba, bầu trời trong xanh, mây trắng nhẹ trôi, lòng tôi thì đầy bão tố.

Tôi vừa chia tay mối tình tám năm của mình, tính đến bây giờ anh ấy là người đồng hành cùng tôi lâu nhất trên chuyến tàu cuộc đời. Cả hai đã từng dành cho nhau những năm tháng thanh xuân tươi đẹp nhất và nghĩ rằng đối phương là lựa chọn cuối cùng của mình. Nhưng duyên số đã chỉ định, đã đến lúc chúng tôi phải kết thúc sứ mệnh trong hành trình của nhau, chẳng thế chối từ.

Chuyến tàu dừng ga, người ta bước xuống và bắt đầu một hành trình mới. Tôi và anh cũng không ngoại lệ.

Ngắm nhìn những cánh hoa sưa bay trong gió, đường Thanh Niên hôm đó vẫn rất đẹp, con đường mà tôi thích nhất mỗi độ tháng Ba xuân về. Anh vẫn thường đưa tôi đến đây, nắm tay tôi đi trên con đường này. Đã bao mùa hoa rồi nhỉ? Tôi lại ngẩn ngơ nghĩ về ngày xưa.

Hóa ra những kỷ niệm đẹp lại là thứ khiến ta đau đớn khi đứng trước quyết định buông bỏ một mối quan hệ, chứ không phải là vết thương lòng mà đối phương mang lại.

Ngày hôm ấy, chúng tôi lặng lẽ đi bên nhau, chẳng biết đã tránh nhìn vào mắt nhau bao lâu. Có lẽ anh vẫn sợ nhìn thấy những giọt nước lăn dài trên má tôi, còn tôi thì sợ nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của anh. Tôi sợ anh sẽ ôm lấy tôi, sợ mình sẽ yếu lòng, sợ cả hai sẽ lại cho nhau cơ hội rồi thêm một lần làm tổn thương nhau.

Thời gian đang bào mòn đi nỗ lực cuối cùng của chúng tôi, hai con người đã từng yêu thương nhau tha thiết giờ lại vô tình gieo vào lòng nhau những nỗi đau chẳng thể nào nguôi.

Anh chẳng còn đủ kiên nhẫn và bao dung cho những khờ dại nơi tôi, còn tôi chẳng đủ dịu dàng để giữ lửa tình yêu. Năm tháng trôi đi, nhiệt huyết dần vơi, bàn tay dần buông lơi, giấc mơ xưa bỗng hóa xa vời…

Tôi nhìn lên bầu trời, hít một hơi thật sâu, dừng lại và nói với anh rằng: “con đường này mình sẽ cùng nhau đi đến đây thôi, đoạn đường còn lại em sẽ một mình bước đi…”

Tôi quay lưng, cố ngăn những giọt nước mắt không rơi. Gió vẫn thổi, hoa vẫn bay, lời chia tay vừa nói ra đã thấy nỗi cô đơn ùa về.

Lời chia tay nhẹ tênh như cánh sưa bồng bềnh trong gió. Chỉ có lòng người nặng trĩu những nỗi niềm ưu tư. Hóa ra cách chia tay của những người trưởng thành là vậy!

Hà Nội, mùa hoa sưa thứ tám. Vẫn con đường ấy, vẫn hai cái bóng dáng thân thuộc ấy, nhưng lại đi về hai hướng không nhau.

Tôi tự nói với lòng mình rằng, có những mối quan hệ không nhất thiết phải đi cùng nhau đến cuối con đường, chỉ cần bên nhau một thời gian có ý nghĩa là được.

Chúng tôi đã từng nắm chặt tay nhau, từng ngồi lại thấu hiểu, sẻ chia bao buồn vui trong những ngày tuổi trẻ chênh vênh nhưng vô cùng đẹp đẽ. Và chọn cách dừng lại khi những điều tốt đẹp đang dần phai, để chỉ giữ lại những ký ức đẹp nhất, bình yên nhất; nói với nhau lời chúc phúc, giấu nhẹm đi nỗi đau vẫn nhói lên trong lòng. Hoài niệm và tiếc nuối, sẽ vẫn còn trong nhưng năm tháng về sau.

Bước tiếp những ngày không nhau vốn chẳng dễ dàng, thói quen kề cạnh khiến người ta cảm thấy chơi vơi khi chẳng còn bàn tay nào dẫn lối. Nhưng có những con đường ta buộc phải đi một mình và có những con người ta buộc phải rời xa. Đó mới chính là cuộc đời.

Tôi đã chọn cách bước đi và những năm tháng ấy sẽ phải lùi lại phía sau, khép lại một quãng thanh xuân rực rỡ sắc màu, tôi nên mỉm cười thay vì đau lòng. Phải không?!

Con đường phía trước, thay vì dùng dằng không chịu bước, tôi sẽ gói ghém những kỷ niệm, cất sâu trong tim và sẽ làm mới tâm hồn mình. Để đi bằng tất cả nhiệt huyết của tuổi trẻ.

Sẽ không bao giờ gục ngã giữa cuộc đời

Tạm biệt nhé những vấn vương ngày cũ

Em bây giờ đủ mạnh mẽ bước đi

Sẽ chẳng vì bất cứ điều gì

Để nỗi buồn in trong đáy mắt

© Thu Hương - blogradio.vn

Xem thêm: Chia tay không phải là mất tất cả | Radio Tình Yêu

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Nguyễn Thu Hương

Mẹ của Bin

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Huy nắm chặt điện thoại trong tay, trái tim đập vang dữ dội. Cô ấy khóc sao? Mộc luôn là cô gái cứng rắn, cậu chỉ thấy cô ấy khóc một lần duy nhất ở buổi sinh nhật bất ngờ hôm ấy. Chuyện gì đã khiến cô ấy phải khóc, càng nghĩ đến cậu cảm thấy càng lo lắng.

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, rồi ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Dưới đây là 10 điều nhỏ có thể giúp bạn phát triển thói quen tiết kiệm tiền theo thời gian.

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

back to top