Hạnh phúc đơn giản là đi bên nhau
2023-01-07 01:30
Tác giả:
Ốc Nhỏ
blogradio.vn - Đã 7 năm kể từ khi ngày đó trôi qua, người đã cướp nụ hôn đầu của tôi đã trả giá bằng việc hằng tháng nộp tiền lương cho tôi, đôi khi tôi ngẫm lại quá trình hai đứa trưởng thành, tôi chợt nhận ra chỉ cần có đối phương ở bên cạnh thì dù mọi chuyện có khó khăn đến mấy thì cũng có cách để vượt qua. Hạnh phúc đối với tôi chỉ là được ở bên cạnh anh, đồng hành cùng anh trong quãng đường còn lại.
***
Thanh xuân của tôi đã từng xuất hiện một người rất ưu tú, cậu ấy có ngoại hình ưa nhìn, học lại rất giỏi, chơi được nhiều môn thể thao vì thế cậu ấy được các bạn nữ trong trường rất yêu thích. Và anh chàng ưu tú ấy lại là bạn học chung lớp với tôi suốt ba năm liền tại trường trung học phổ thông.
Khi mới vừa bước chân lên cấp ba, ngày đầu tiên đi nhận lớp tôi đã nghe các bạn nữ trong lớp hào hứng kể về sự xuất sắc của cậu bạn đó, kể về quá khứ lẫy lừng khi đạt giải nhì học sinh giỏi tỉnh môn vật lý của anh khi còn học cấp 2, kể về sự yêu thích và tự hào của thầy cô dành cho anh. Tôi không học cùng trường với anh năm cấp 2 nên chỉ đành vừa nghe họ kể vừa dành sự ngưỡng mộ cho con người chưa quen biết kia.
Đến khi thấy người con trai tài giỏi trong câu chuyện kia tôi mới biết những lời họ kể không ba hoa một chút nào, anh thật sự rất giỏi, giỏi đến mức khiến cho những học sinh như tôi cảm thấy áp lực. Áp lực vô cùng nặng nề, tôi lúc trước cũng chỉ là một học sinh với học lực khá. Để vào ngôi trường này quả thật có thể nói là tôi may mắn vì điểm thi của tôi vừa đủ để đậu vào trường.
Học ở ngôi trường trọng điểm của tỉnh tôi biết mình sẽ phải cố gắng rất nhiều nhưng tôi không ngờ áp lực lại đến nhanh như thế. Học chung với anh không kể cả tôi mà các bạn trong lớp khác đều cảm thấy áp lực, một áp lực vô cùng nặng nề. Sự ưu tú của anh làm lộ rõ những yếu kém của tôi.
Trong vô thức tôi đã lấy anh làm mục tiêu để phấn đấu, điên cuồng học ngày học đêm, nhiều lúc tôi bất lực với bản thân đến bật khóc một mình nhưng vì bản thân tôi lại cố gắng vực dậy, tiếp tục chạy trên con đường mà mình đã chọn. Đến cuối năm học lớp 10 anh xếp hạng nhất toàn khối còn tôi thì xếp hạng thứ năm. Đây là thành tích mà chính bản thân tôi không ngờ đến, tôi vui đến mức khóc không thành tiếng.
Trong lòng không khỏi cảm ơn bản thân vì đã cố gắng đồng thời cảm ơn anh đã xuất hiện để cho tôi có mục tiêu mà phấn đấu. Năm lớp 11 chúng tôi bắt đầu chia ban, tôi và anh chọn ban tự nhiên thế là chúng tôi lại chung lớp. Khi còn học lớp 10 tôi và anh cũng không nói chuyện nhiều, nếu có thì chỉ liên quan đến vấn đề học tập.
Đến khi học lớp 11, anh ngồi trước tôi ngồi sau, tôi có nhiều cơ hội để trò chuyện với anh hơn. Và khi ấy tôi cũng hiểu được rằng tại sao lại có nhiều cô gái thích anh đến như vậy, anh không cao ngạo ngược lại còn rất hòa đồng, nhiệt tình giúp đỡ các bạn, có lần tôi tới kì sinh lý, khi đó tôi quên uống thuốc nên những cơn đau hành tôi đến muốn chết đi sống lại, mãi cho đến khi giải lao hoặc ra chơi tôi mới dám gục xuống bàn. Đến khi tiếng chuông thông báo tiết cuối cùng trong ngày đã kết thúc vang lên, tôi vẫn giả vờ như mình chưa chép bài xong nên ráng ngồi lại chép. Khi đó tôi sợ máu đã vây ra tới áo dài trắng nên chỉ còn cách chờ các bạn ra về hết rồi mới dám về. Anh quay xuống lo lắng hỏi tôi “Ổn chứ?”
Tôi ngơ ngác hỏi lại “Hả?”
“Mình thấy cậu có vẻ mệt, sắc mặt xanh sao lắm rồi đấy!”
Tôi gượng gạo “Mình không sao, cậu cứ về trước đi, mình chép bài xong là sẽ về.”
Anh không nói lời nào mà đứng dậy, cởi áo khoác ra sau đó nhìn tôi mà ra lệnh “Cậu đứng dậy đi.” Tôi ngượng ngùng mà làm theo lời anh đứng dậy nhìn một vệt máu nhỏ ở trên ghế khuôn mặt tôi bỗng chốc đỏ lên. Anh không để ý đến sự ngại ngùng của tôi mà choàng áo qua eo tôi sau đó cột lại “Như vầy sẽ không ai thấy đâu.” Anh nói sau đó lấy ra một bịch khăn giấy ướt đưa cho tôi, rồi quay mặt sang phía khác.
Tôi nhanh chóng dọn sạch sẽ rồi được anh dìu đi xuống lầu, trên đường đi tôi hỏi: “Sao mà cậu biết?”
Anh chỉ cười nhẹ rồi nói: “Cứ thấy cậu ôm bụng suốt mà chẳng chịu đi đâu. Chị gái tớ cũng hay như thế.”
Anh đưa tôi về tới nhà, đó là lần đầu tiên chúng tôi nói chuyện với nhau lâu như thế. Đến khi học hết lớp 11 chúng tôi vẫn giữ mối quan hệ bạn bè bình thường, nhưng trong lòng tôi anh vẫn là mục tiêu mà tôi phấn đấu, tôi muốn trở thành một người giống như anh.
Năm lớp 12 tôi và anh là bạn cùng bạn, chúng tôi lại càng trở nên thân thiết, càng thân thiết với anh tôi càng biết để trở thành một người khiến cho nhiều người ngưỡng mộ anh cũng đã cố gắng rất nhiều, thứ tôi thấy trước kia chỉ là hào quang của anh còn thứ tôi thấy hiện tại là những nỗ lực không ngừng nghỉ của anh.
Càng tiếp xúc nhiều với anh tôi càng ngưỡng mộ và khâm phục con người ấy. Dần dần trong tôi xuất hiện một cảm xúc kì lạ, tôi hình như đã thích anh, sự xuất hiện của cảm xúc đó khiến tôi nhiều lúc cảm thấy bối rối, tâm trạng hỗn loạn khi anh có những cử chỉ, hành động quan tâm đến mình.
Mãi đến buổi chiều hôm ấy, chúng tôi vừa mới lên trường nhận kết quả thi tốt nghiệp trung học phổ thông, điểm của tôi và anh đúng như dự đoán, thành tích của hai đứa đều rất tốt với điểm số này tôi và anh có thể đậu được nguyện vọng 1, vừa định đón xe bus trở về nhà thì trời đổ mưa. Chỉ có hai đứa tôi đứng ở trạm đón xe bus, tôi ngồi nép vào phía trong sợ mưa hắt vào người mình, còn anh thì đứng phía trước che chắn cho tôi, tôi định nói anh cứ ngồi đi, tôi không sao thì bỗng dưng anh cúi xuống áp đôi môi anh vào môi của tôi. Một nụ hôn nhẹ lướt qua. Tôi kinh hoàng nhìn anh, anh lại mỉm cười nhìn tôi.
Đã 7 năm kể từ khi ngày đó trôi qua, người đã cướp nụ hôn đầu của tôi đã trả giá bằng việc hằng tháng nộp tiền lương cho tôi, đôi khi tôi ngẫm lại quá trình hai đứa trưởng thành, tôi chợt nhận ra chỉ cần có đối phương ở bên cạnh thì dù mọi chuyện có khó khăn đến mấy thì cũng có cách để vượt qua. Hạnh phúc đối với tôi chỉ là được ở bên cạnh anh, đồng hành cùng anh trong quãng đường còn lại.
© Ốc Nhỏ - blogradio.vn
Xem thêm: Ngày mai anh cưới rồi, anh không chờ em nữa | Radio Tình yêu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Cuộc sống như cơn mưa, người khôn ngoan cầm ô và tiến về phía trước
Mọi thứ sẽ biến chuyển và cuối cùng sẽ ngọt ngào. Chỉ cần bạn đủ kiên cường, đủ dũng cảm, thủy triều sẽ rút, đường lầy sẽ khô, trời âm u sẽ sáng, những điều tốt đẹp bạn mong muốn sẽ từ từ đến.

Phía sau một người phụ nữ…
Người phụ nữ hạnh phúc là khi gương mặt họ luôn toát lên vẻ rạng rỡ, tươi tắn, thần thái tự nhiên. Họ hạnh phúc là vì người đàn ông phía sau họ cũng hạnh phúc.

Tháng 3 rồi…
Tháng 3 rồi, hoa gạo cứ đỏ tươi Đỏ như màu của những lời ước hẹn Như đôi gò má ai kia lúc thẹn Cháy cả vùng trời cháy cả những giấc mơ

Tình em da diết hương tràm
Có những lần, mải miết với khung cảnh thanh bình, lãng mạn, tôi và em quên cả hoàng hôn đang thấp thoáng trên dòng kênh. Hai đứa về nhà khi trời đã tối om. Tôi ngồi ngắm em trong bóng đêm để nghe tim mình thổn thức, dạt dào tình yêu…

Phố thị xa hoa những mảng màu
Chiều tan làm trên dòng đường hối hả, có phút giây nào bạn chợt tranh thủ lấy ít phút dừng đèn đỏ mà ngắm nhìn người xe ngược xuôi vội vã, ngắm nhìn những mảnh đời mưu sinh trên chốn đô thị này chưa? Ngắm cùng tôi nhé!

Tướng lông mày trăng non tiết lộ điều gì về tài vận của một người?
Người sở hữu tướng lông mày trăng non sẽ có tài vận như thế nào?

Thanh xuân anh nợ em một người
Tôi tự nhủ mình phải quên đi, thế nhưng mỗi lần gặp anh, trái tim tôi lại không nghe lời. Anh kể về cô ấy với ánh mắt sáng rực như sao trời, còn tôi thì chỉ biết nhìn anh, lòng đầy những cơn mưa không tạnh.

Nơi bình yên
Hay những khi có chút tóp mỡ, má lại làm món canh tóp mỡ hành thơm lừng, cả nhà xúm xít bên mâm cơm, tiếng cười nói rộn rã. Hương vị ấy, đến tận bây giờ, mỗi khi nhớ lại, tôi vẫn thấy như còn vương vấn trên đầu lưỡi, như một thứ gia vị níu giữ những tháng ngày ấu thơ.

Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con…
Thỉnh thoảng mẹ gọi điện nhắc nhở chuyện ăn uống, nghỉ ngủ, công việc của tôi. Mẹ buồn khi tôi cứ đi biền biệt, mẹ đau lần tôi vấp ngã. Những lời dạy xưa của mẹ giúp tôi đứng lên, bước tiếp trên con đường đời đầy chông gai, gập ghềnh, đầy xô bồ, bon chen...

Ngỡ ngàng hoa ngọc nữ
Nhiều người ví hoa ngọc nữ như chú rồng nhả ngọc, như tiên nữ hoa giáng trần,… Tất cả sự ưu ái, yêu thương ấy khiến ngọc nữ càng trở nên sang trọng, vương giả và quyến rũ.