Gửi lại anh tất cả những hạnh phúc và khổ đau ( Thì thầm 186 )
2012-08-24 20:23
Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team
Giá như lúc xưa khi đạp xe cùng anh lên một con dốc, đến giữa chừng anh đã muốn bỏ cuộc vì quá mệt, em cũng đồng ý buông xuôi cùng anh thay vì em cứ động viên anh cố lên để vượt qua con dốc đó, thì có lẽ giữa chúng ta đã không có bi kịch như ngày hôm nay. Giá như ngày đó em biết cách động viên anh bằng lòng với cuộc sống bên gia đình mới. Còn em hãy chấp nhận sự thật đó mà sống thì giữa chúng ta đã không thế này.
Ảnh minh họa
Ngày em quyết định rời xa anh, từ bỏ tình yêu với anh để mong tìm cho mình một chút bình yên mới, những mong sự mất mát này sẽ làm cho anh tỉnh ra, sẽ dạy cho anh biết cách trân trọng những thứ mình đang có thay vì sống lừa dối và chà đạp nhẫn tâm mỗi khi anh không cần em. Em nghĩ anh sẽ quyết tâm thay đổi và trở thành một người đàn ông tốt cho ai đó được tự hào khi sánh đôi bên cạnh sau này. Nhưng, anh lại không được như em mong đợi và một lần nữa em thất bại trong cách lựa chọn của mình. Cuộc đời em đã đánh với anh hai ván cờ nhưng ván cờ nào em cũng bị thua. Giờ thì em chấp nhận mình là kẻ bại trận, em không biết phải làm thế nào để thay đổi một người đàn ông. Giờ thì em thấy mình là người có lỗi, có lỗi với chính vết thương em đang mang trong mình mà anh là người cho rằng mọi thứ đã lành lặn...
Em vẫn còn nhớ lắm! Nhớ cảm giác đưa bàn tay của mình áp vào khuôn mặt đầy mệt mỏi của anh, khuôn mặt với bộ râu mấy ngày không được cạo, khuôn mặt thiếu ngủ vì phải ngủ qua đêm ở quán cà phê do không thể trả tiền phòng trọ. Sau một đêm em trằn trọc không ngủ vì thương anh và nghĩ phải giúp anh vượt qua giai đoạn khó khăn này, em vẫn còn nhớ... nhớ lắm ánh mắt vui mừng của anh khi em quyết định lấy tiền của gia đình đưa cho anh.
Em còn nhớ, nhớ lắm những lần ứng hết lương của một tháng đi làm đưa hết cho anh chỉ vì anh đang cần tiền. Để sáng hôm sau đi làm trong ví chỉ còn vỏn vẹn đúng 20.000. Lên công ty ở Quận 10 in sổ sách, giờ nghỉ trưa chỉ dám uống một chai nước ngọt mà không dám gọi cơm bởi không đủ tiền. Em đã phải nhịn đói cho đến tận 4h chiều, về đến nhà, em ăn vội gói mì tôm nhưng vẫn không nghĩ sẽ trách anh một lời. Lúc đấy chúng ta đã không còn là người yêu của nhau nữa, em vẫn giúp anh. Ấy vậy mà cuối cùng điều em nhận lại được từ anh là gì ngoài cách sống tráo trở nơi anh? Không một lời hỏi han, không một lời động viên, không một lời an ủi hay thông cảm lúc em khó khăn nhất chỉ vì giải quyết những điều anh gây ra. Thậm chí, anh quay ra chửi bới em không thương tiếc. Nếu một ngày nào đó anh có con trai và vô tình con trai của anh hỏi anh về khái niệm "Thế nào là một người đàn ông tốt" em không biết anh sẽ trả lời với con của anh như thế nào?
Con người sống với nhau không còn tình thì cũng còn nghĩa phải không anh? Những điều em đã làm vì anh có đáng để anh xúc phạm và coi thường như thế? Em cũng mong sau này anh sẽ tìm được một người con gái sống cho anh nhiều hơn như em đã từng sống. Và dạy cho anh biết thế nào là "đủ" về những thứ mình được nhận thay vì luôn cảm thấy thiệt thòi và oán hận! Có phải cuộc đời em thật bất hạnh, thật khốn khổ thì anh mới thấy hả hê? Thế thì anh ạ! anh cứ yên tâm đi ông trời luôn có mắt, nếu thật sự em sống không ra gì thì kết quả sau này em cũng sẽ phải trả giá thôi. Đó là luật nhân quả rồi và anh cũng không cần phải nguyền rủa hay tìm cách trả thù em thêm nữa làm gì cho mệt mỏi.
Đã khi nào anh tự hỏi: "Nếu như những người đã từng bị anh làm cho hận cũng chọn cách đối xử giống như anh dành cho em ngày hôm nay, liệu anh có thể sống và tồn tại cho được đến tận bây giờ?"
Khi em quyết định viết cho anh những dòng chữ này cũng là lúc em muốn "kết thúc" mọi điều đã có với anh. Cho em gửi lại anh những kỷ vật mà một thời em từng nâng niu và bảo vệ, gửi lại anh tất cả những hạnh phúc lẫn đau khổ mà em đã được nhận từ anh để em của ngày hôm nay sống như chưa bao giờ biết anh là ai, là người như thế nào....
Anh cứ nhẹ nhàng mà sống, cứ cố gắng mà làm, cứ cố gắng hướng thiện. Nếu thật sự anh là một người tốt thì hạnh phúc chẳng mấy chốc sẽ tìm đến với anh thôi... Lời cuối cùng mà em muốn nói vẫn là một lời cảm ơn: "Cảm ơn anh về những điều anh đã từng sống và hi sinh vì em, vì tình yêu này như lời anh nói..."
"Giờ thì chúng ta không ai còn nợ ai điều gì nữa rồi.... Chúc cho cuộc sống của anh sẽ được như anh mong muốn.”
Gửi từ Loan Hồng email mailyenlinh@
(...)
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho chúng ta
Những đau đớn hằn vết trong trái tim anh đều do em cả. Em không mong mình sẽ là người khâu vá lỗ hỏng ấy, chỉ mong anh hãy quên em và đừng yêu em thêm nữa. Tình yêu này không nên tồn tại. Buông bỏ là lựa chọn tốt nhất cho cả hai chúng ta.
Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự
Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.
Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909
Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.
Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908
Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng
Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907
Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.
Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906
Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”
Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905
Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?
Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904
Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.
Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903
Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...
Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902
Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.