Phát thanh xúc cảm của bạn !

Giây phút ấy tôi thực sự yếu lòng

2023-06-08 06:50

Tác giả: Trần Hiền


blogradio.vn - Cũng một con đường, cũng một hàng cây, một hàng tràm vàng quanh năm gió phủ, mùa đến rồi mùa đi, người đến rồi người đi. Ấy mà lòng ta đâu đổi khác. Lần nào đi qua con đường này, ta cũng tưởng như là quá khứ, là cô bé ngày xưa ngày hai buổi đến trường. 

***

Ta đi qua ngày xưa, qua từng triền dốc của nỗi nhớ, cố gói ghém tất thảy từng mảnh vỡ của lòng. Ta đi qua phố đông, gió mùa về trên phố cho những dấu yêu ngưng lặng trên mi ai buồn mê mải. Ta đi qua mùa thu, nhìn sen tàn hoang hoải nơi ao đầm buồn lặng cuối đồng xa. Nhìn chuyến tàu thu qua, những ô cửa còn lao xao những gió. Những chiếc lá bàng xanh đang đỏ dần trong tán, thớ lá chầm chậm thay màu cho gân lá buồn lặng ngẩn ngơ.

Để một sớm thu tàn tìm lại mình trong những điều rất chậm. Nắng cuối mùa bàng bạc nên mây trời cũng nghiêng nghiêng sà thấp, thấy mùa thu như ngật ngưỡng bước chênh chao trên con dốc hun hút của thời gian. Ta thấy những vết chân chim đã hằn sâu đuôi mắt khi ta cười, từng đường gân xanh mỏng đã hằn rõ sau lớp mỏng của da.

Ta thấy ta dần trở thành như mẹ ta ngày trước, mỗi sớm thức mình lại mặc chiếc áo len dày sụ loay hoay trong bếp, gọi đứa con còn ủ mình trên giường dậy ăn sáng đi học, rồi gấp gáp vội vã tan hoà thành chấm nhỏ nơi dòng người tấp nập giữa phố đông. Ta bỗng thấy những gánh hàng rong trên phố sớm, lúc vừa tinh sương đã bập bùng ngọn lửa đỏ hồng bên bóng vách mỏng thưa, vài bóng người cắm cúi làm việc khi phố chưa tỉnh giấc, đường phố thênh thang, ngõ vắng mênh mang, một vài chiếc lá lặng lẽ buông lơi khi cây còn mê ngủ. Gió lùa vào kẽ hở nơi nhựa rỉ ra, hiu hắt.

1

Khoảnh khắc giao mùa nhiều dùng dằng day dứt. Thu chưa muốn đi. Thu còn giấu vội lời tiễn biệt trong từng chùm hoa sữa đang cố gắng bung hương cho cạn kiệt hết cả một mùa vàng thương nhớ. Nắng cuối mùa còn ửng chín trên từng đoá sen tàn. Nơi chuyến tàu mới, mùa đông lại đang sửa soạn hành lý chuẩn bị xuống ga, tiếng còi tàu của thời gian như cứ chùng chình ra mãi, đóa cúc cuối vườn hé sắc rộ vàng từng chặng. Khắp bến sông bờ bãi, cải xanh đã ngấp nghé trổ ngồng.

Lại nao lòng thèm bếp lửa nồng của mẹ, ngọn lửa bập bùng soi rọi những tin yêu. Những đôi tay ướt dăng ra hong ấm, những đôi mắt cười bập bùng ánh lửa, miệng tha thít xuýt xoa bởi lạnh giá vơi đầy. Nhớ những chiều lem nhem củi ướt, khói tỏa mịt mùng nếp cũ nhà tranh, khắp ba gian nồng cay mùi khói, ba với mẹ thầm thì đôi ba chuyện ngày xưa. Có đứa nhỏ ngồi tần ngần bên khung cửa sổ, với bàn tay tròn hứng đầy những hạt mưa.

Thu rời đi thật chậm hẹn chiếc vé khứ hồi vào tháng Tám năm sau. Nếu như ta cũng có một lần khứ hồi cho ngày cũ, chắc sẽ vá lành vết tim vỡ ngày xưa. Sẽ nhìn thật lâu, sẽ đi thật chậm, sẽ một lần đối diện với những yếu mềm rất thật của con tim. Nhưng ta biết dẫu ngàn lần quay lại, ta sẽ vẫn là ta, con tim nhỏ trốn mình.

cuoc-doi-von-thang-tram-ma-long-nguoi-thi-qua-rong-lon-758x504

Cũng một con đường, cũng một hàng cây, một hàng tràm vàng quanh năm gió phủ, mùa đến rồi mùa đi, người đến rồi người đi. Ấy mà lòng ta đâu đổi khác. Lần nào đi qua con đường này, ta cũng tưởng như là quá khứ, là cô bé ngày xưa ngày hai buổi đến trường. Chiếc cặp sách chéo hông bao nhiêu là sách vở, tối tối giải phương trình đều chăm chú say mê. Thường bâng quơ ngó về góc bàn có cậu trai ngồi gần khung cửa sổ, chẳng phải vì lá rơi vàng ngoài song thưa mà vì đôi mắt ai đó cứ trong trẻo đến vô chừng. Để dáng hình năm đó trong nỗi nhớ vẫn vẹn nguyên cùng mùa trôi như vậy. Để ký ức con tim trở thành máy quay phim kỳ vĩ nhất có thể chất chứa hết thảy những biến thiên của lòng. Và mỗi khi mùa trôi qua đông giá, thu dùng dằng chút nắng, gió se sẽ luồn giá sắt vào da, mây thưa nhặt vài cơn mưa nặng hạt, ta lại nhói tim mềm một nỗi nhớ rất xa.

© Trần Hiền - blogradio.vn

Xem thêm: Em Chỉ Là Người Tình

Trần Hiền

Sống lạc quan

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Điều đúng đắn

Điều đúng đắn

Tôi gọi một tiếng "Anh...", vẫn gọi là "Anh" nhưng sao sự thật lại chua chát đến vậy? Anh quay qua nhìn tôi như chờ tôi nói điều gì đó. Tôi ngước nhìn lên bầu trời xanh vời vợi, nước mắt tự tuông ướt cả tóc.

Kí ức tuổi thơ

Kí ức tuổi thơ

Những tiếng khóc òa chạy về nhà thay đồ thật nhanh rồi dặt dẹo nằm sấp lên bộ ngựa hay bộ vạt để chờ hỏi tội. Trẻ quê chúng tôi ai không lớn lên như vậy xem như mất đi một miền ký ức thú vị.

Hoà bình đẹp lắm

Hoà bình đẹp lắm

Hoà bình hôm nay mới đẹp làm sao Nắng rực rỡ vàng tươi trên ruộng lúa Tiếng trẻ thơ ê a vui ca múa Làng quê ta rộn rã bước vào mùa.

Đừng lựa chọn khi ta không nguyện ý

Đừng lựa chọn khi ta không nguyện ý

Thế gian luôn công bằng ở chỗ, ai cũng sẽ có một cơ hội để sống, và sống như thế nào: trọn vẹn cũng được, tương đối cũng chẳng sao, sai lầm đánh mất cơ hội sẽ không ai trách. Chỉ hy vọng một điều, đừng để bản thân sống trong lựa chọn không nguyện ý muốn của chính mình.

Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 2)

Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 2)

Gió luồn nhẹ qua khung cửa mở hé, mang theo hương ngai ngái của lá khô, một chút nắng nhạt đầu ngày và tiếng chim ríu rít đâu đó sau vòm cây. Cơ thể anh mệt hơn, đầu hơi choáng, đôi chân không còn nhanh như trước. Nhưng lạ thay…tâm anh rất nhẹ.

Đứa trẻ đi tìm mảnh ghép còn thiếu

Đứa trẻ đi tìm mảnh ghép còn thiếu

Cái định nghĩa gia đình thật khó nói cũng thật dễ nói, có rất nhiều định nghĩa làm nên một gia đình và quan trọng là chỉ cần chúng ta coi đó là gia đình thì đó đã là gia đình rồi.

8 khoản đầu tư khôn ngoan nhất đời người: Lợi nhuận không chỉ là tiền bạc

8 khoản đầu tư khôn ngoan nhất đời người: Lợi nhuận không chỉ là tiền bạc

Bạn là người sẽ dành nhiều thời gian nhất cho chính mình và góp phần vào mọi thứ xảy ra trong cuộc đời bạn. Dưới đây là những khoản đầu tư tốt nhất cho bản thân, giúp chúng ta ngày càng hoàn thiện mình.

Yêu và lấy người yêu cũ của bạn thân

Yêu và lấy người yêu cũ của bạn thân

Nghĩ đến cảnh họ gặp lại, cùng nhau ôn lại chuyện cũ, tôi không khỏi lo lắng. Người ta bảo, “tình cũ không rủ cũng đến”, huống chi đó lại là tình đầu, kéo dài suốt 7 năm thanh xuân. Tôi tin anh, nhưng vẫn không thể ngăn được nỗi bất an.

Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 1)

Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 1)

Anh ngồi thừ ra, cảm giác như vừa phát hiện một vết nứt nhỏ trên tấm kính mà mình vẫn ngỡ là nguyên vẹn. Một cảm giác khó chịu, âm ỉ, không rõ hình dạng. Anh đưa tay lên ngực. Không đau. Không mệt. Không gì cả. Nhưng chính sự bình thường tuyệt đối ấy lại khiến anh thấy lo lắng một cách vô lý.

Hạnh phúc khi được làm mẹ

Hạnh phúc khi được làm mẹ

Câu nói của ba vẫn còn in sâu trong đầu mẹ: "Em đã quá vất vả rồi, và cảm ơn em đã mang con đến bên anh". Điều mẹ vui mừng không phải vì con là con trai để hoàn thành tâm nguyện của bà nội mà vì mẹ đã được làm mẹ. Điều mà từ rất lâu rồi mẹ luôn mong chờ.

back to top