Đừng nghĩ trưởng thành là phải cô đơn
2021-12-17 01:35
Tác giả: Nam Nguyễn
blogradio.vn - Nhưng hãy can đảm khóc cho chính nỗi đau của mình, đừng giấu giếm, đừng cố che đậy. Nước mắt rơi rồi cũng sẽ được hong khô. Niềm đau hôm nay sẽ là bước đệm để cậu cảm nhận rõ hạnh phúc sau này.
***
Càng lớn chúng ta càng cảm thấy cô đơn. Mình tự cảm nhận thấy như cả thế giới này không ai hiểu được mình. Thực ra không phải thế. Cơ bản chúng ta không tìm được cách để hoà nhập vào bức tranh muôn màu của cuộc sống ngoài kia.
Chúng mình thường hay tạo cho bản thân một chiếc vỏ ốc, rồi cứ vậy năm năm tháng tháng nhốt mình vào đó. Đấy không phải cách hay, thật sự nó rất tệ.
Lắm khi rất muốn khóc, nhưng mình tự hỏi liệu khóc rồi thì có ai xem không? Đồng cảm thì ít, đa số là những ý kiến bình phẩm trái chiều. Con người thường thích tạo cho mình một vỏ bọc hoàn hảo. Hằng ngày lại phải diện lên cho mình một bản thể thật ổn an, cốt là để không ai được phép thấy mình thảm hại và yếu đuối.
Đúng là có những chuyện, những việc chỉ riêng mình biết thì mới là điều tốt. Nhưng biết thôi thì không đủ, phải tìm cách giải quyết thì mới có thể đưa mọi thứ trở về với trạng thái bình thường.
Cậu ca thán rằng nỗi đau mình mang nhiều quá, rồi cứ vậy sinh ra tâm lí cô đơn. Một căn phòng rỗng thì sẽ được chất đầy bởi những đồ vật mà cậu xếp vào. Và tất nhiên, cái gì cũng có giới hạn của nó. Cậu chỉ có hai lựa chọn, hoặc là suy nghĩ và làm mới bố cục căn phòng tâm hồn, hoặc là bất lực nhìn mọi thứ ngày càng chật chội và đến một lúc nào đó khi mọi thứ dần rối tung, vỡ tan thế là cậu lại rơi vào trạng thái mất phương hướng.
Thành thật với nhau rằng không ai là hoàn hảo trong cuộc sống này. Nhưng cậu thật lòng nhìn mọi thứ cậu làm chỉ mang bản chất cho tròn vai, trầm lặng và qua đi trong guồng quay chán ngắt do mình tự tạo ra hay sao?
Chúng mình sống trong một nhịp đời xoay vần những vòng quay hối hả, vậy mà đáng trách thay, khi tâm tính con người đang ngày càng hướng lùi mọi thứ, thích nhốt mình vào căn phòng chật kín những ái nộ không mời mà đến. Nghe mình, cậu không muốn thì không gì là có thể làm khó cậu. Sức người là có hạn, nhưng niềm tin cậu hằng mang hoặc từng mang đã có lúc ngút trời. Có thể nhiều lúc mọi điều không như ý, nhưng cậu vẫn còn đó ngày mai. Những lần sai chỉ là phép thử. Nhưng đừng thử cùng nhiều cách thức giống nhau cho một lần sai. Đó không phải là cố gắng mà chính là mù quáng.
Đừng tự nghĩ bản thân cô đơn tức là trưởng thành. Mình công nhận những người từng bước qua va vấp, thấu cảm những tan nát trong lòng thì mới có thể dần khôn lớn. Hãy nhớ rằng, vấn đề đặt ra là để tìm lời giải đáp. Và nỗi cô đơn hiện hữu là để mong cậu có thể tìm cách thích nghi, giải quyết và tôi luyện ý chí của riêng mình.
Một mảng màu tối vẫn có chỗ đứng riêng trong một bức tranh đa sắc. Nhưng mình không tán thành việc cậu cứ đứng hoài trong bóng tối và chối từ sắc thắm của ánh bình minh tươi màu. Sống thực sự là để hoà nhập vào sự ồn ào ngoài kia. Sống là để tìm câu hỏi cho những lần cậu bỏ ngỏ đôi điều trong lòng. Và sống là để cho sự tồn tại của cậu đọng lại một ý nghĩa nào đó trong dòng chảy cuộc đời.
Hoà nhập nhưng không hoà tan. Dù cho bão tố có ào ào kéo đến. Hoặc niềm vui có đột ngột tìm về không báo trước. Nhưng mình mong cậu sẽ không quên đi chính bản thân mình. Sống một ngày, vui một ngày. Tự mình tìm ra ý nghĩa cho sự hiện hữu của mình nơi trần thế lắm vần xoay. Có thể hôm nay chưa tìm thấy, nhưng ai đủ thẩm quyền để khẳng định rằng sự tồn tại trong đời này của cậu là vô nghĩa.
Núi có muốn cao, thì phải có sự hạ mình nâng đỡ của nền đất. Giữa đồng cỏ xanh mọc lên một nhành hoa thơm thảo, đó chính là nhờ sự bình đạm không đua chen của những nhành cỏ biếc. Việc cậu làm có vô nghĩa hay không thì vẫn là cậu biết trước, sau đó mới là sự đồng ý hoặc phản bác từ những cá nhân ngoài kia.
Sống tốt đời mình là điều tốt. Nhưng để sống có ý nghĩa cho đời thì cậu phải biết hoá thân, cập nhật những bản thể tốt đẹp nhất mà cậu muốn hướng tới. Chúng mình không nhất thiết phải là những người hùng để nâng đỡ cho Trái đất được vận hành êm ả. Nhưng sẽ tốt hơn, nếu cậu biết sống cho mình và hiểu thấu cho người.
Bọn mình có thể là những cá thể khác nhau, nhưng chúng ta không hề sống biệt lập. Và tất nhiên, để tách mình ra khỏi cuộc sống là một điều không tưởng, nó khó hơn cả việc cậu tìm cách hoàn thiện ước mơ của mình. Những gì không thể tránh thì chỉ có thể đón nhận. Hãy chào đón những khả năng có thể xảy ra bằng tâm thế bình thản và hãy tìm cách giải quyết nó, thay vì cố trốn chạy rồi ngã lăn nơi triền dốc cuộc đời.
Bản lĩnh thực sự nằm ở việc cậu dám nghĩ dám làm, dám sống cho tiếng gọi con tim và thấu hiểu những người xung quanh cuộc sống của mình. Kẻ mạnh thực sự không phải kẻ dẫm lên người khác để mà tiến lên. Mà người chiến thắng phải là người hiểu rõ lòng mình, rồi biết nâng đỡ những người yếu thế hơn.
Đừng cười trên nỗi đau người khác. Vì cậu không thể nào biết rõ ngày mai bi kịch nào sẽ đến với mình. Nhưng hãy can đảm khóc cho chính nỗi đau của mình, đừng giấu giếm, đừng cố che đậy. Nước mắt rơi rồi cũng sẽ được hong khô. Niềm đau hôm nay sẽ là bước đệm để cậu cảm nhận rõ hạnh phúc sau này.
Hứa với mình, hãy làm một người trưởng thành chín chắn. Mang vác đau thương nhưng phải biết tự gỡ rối cho mình. Cậu không hề cô đơn, vì ngoài kia nếu phóng tầm mắt đủ rộng thì cậu sẽ thấy cậu vẫn còn may mắn chán. Một giọt nước mắt không thể tạo nên màn mưa che kín trời. Nhưng một nụ cười đúng nghĩa trao đi có thể tô vẽ thêm cho bức màu hi vọng của cuộc sống.
Hãy đến với nhau bằng lòng thành, tự mình đi bằng những bước chân thật vững chắc. Toan tính thiệt hơn sau cùng mà nói chẳng thể mang lại cho cậu được niềm yên bình đúng nghĩa.
Một nét bút đưa có lúc lại hiện lên cả một kiếp người. Và một ý nghĩ biết tiến bước cho ngày mai cũng sẽ làm nên con người cậu ở nơi miền thực tại. Nước mắt không phải là hiện thân của sự yếu đuối, đó chỉ đơn giản là bằng chứng cậu còn sống giữa trầm luân những thế thái nhân tình.
Vì trái tim còn đập, nên bọn mình sẽ còn được phép khóc cười. Và vì bọn mình còn cảm nhận được nỗi đau và niềm vui, nên bọn mình phải càng cố gắng để giữ lấy cơ hội được sống. Sống cho chính mình, sống cho riêng một ai đó trong tim. Và tất nhiên cậu phải sống cho sự biến mất vào một ngày nào đó của mình sẽ không hoá thành vô nghĩa...
© Nam Nguyễn - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Blog Radio 730: Hạnh phúc là biết buông tay đúng lúc
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu