Dừng lại đúng lúc để không phải khổ đau thêm
2022-02-10 01:30
Tác giả:
manhp
blogradio.vn - Khoảnh khắc đó, tôi cứ ngỡ, tình yêu chân thật đã đến với cuộc đời mình, mơ mộng nhưng cũng chân thật quá đi, nhẹ nhàng nhưng lại không kém cạnh hạnh phúc của bất cứ ai. Rồi cứ như thế, hạnh phúc đến với tôi, đẹp lung linh ngoài sức tưởng tượng.
***
Chuyện tình yêu của sâu bướm và bông hoa tường vi xinh đẹp, một câu chuyện ngọt ngào mà trắc trở. Tình yêu, liệu có thể đánh bại sức mạnh của thời gian?...
Một buổi sớm trong lành là mở đầu cho biết bao nhiêu câu chuyện tình đắm say, ngọt ngào, đang đơm hoa kết trái. Tôi là tường vi, sinh sống ở một khu vườn nhiều hoa, cỏ dại cùng với một vài cô em bông hồng nhỏ xinh xắn. Trong khuôn viên rộng lớn đó, tôi dù không đẹp lộng lẫy, vẻ đẹp xa xỉ của những bông hoa thích phô trương sắc màu, cũng không có hương thơm nồng nàn quyến rũ đầy mời gọi, nhưng tôi vẫn tự hào với sự thuần túy ngọt ngào của bản thân. Tôi vẻ vang, kiêu hãnh và đã từ chối bao nhiêu là lời tán tỉnh, dỗ dành, yêu thương từ những anh chàng ong cao to, vạm vỡ.
Rồi một ngày kia, bỗng đâu khu vườn xuất hiện một chú sâu bướm chăm chỉ, dễ mến. Cậu ấy phải lòng tôi từ cái nhìn đầu tiên, và mỗi ngày, cậu đều đến bên cạnh tôi, cùng tôi chuyện trò tâm sự, giúp tôi ngày càng dâng trào sức sống, tươi tắn, hồn nhiên. Độ ấy, có nhiều ngày, trời đổ mưa làm ngột ngạt bầu không khí của tôi, khiến tôi khó thở vô cùng. Có nhiều ngày tôi bị lãng quên, chẳng ai buồn tưới tiêu, chăm bẵm. Cũng có nhiều ngày, chính bản thân tôi cũng chẳng buồn ngẩng mặt lên để đón lấy sức sống vẹn nguyên từ mặt trời, bỏ mặt luôn cả nguồn năng lượng tích cực mà tôi vẫn luôn kỳ vọng, nâng niu nhất. Những ngày như vậy, chú sâu đó chưa bao giờ bỏ rơi tôi. Cậu ấy đã luôn ở đó, mặc kệ tánh nết khó yêu, khó chiều của tôi, cậu vẫn ân cần bảo vệ tôi, đưa tôi thoát ly khỏi những tiêu cực, rắc rối của cuộc sống. Dần dần như vậy, cậu trở thành một nơi nương tựa vững chắc của tôi, bình yên mà vững chãi, rồi từ lúc nào không hay, tôi đã đem lòng yêu cậu ấy, một tình yêu đáng cười và mặc kệ bao nhiêu lời châm biếm từ những cô nàng hoa dại trong vườn, tôi vẫn đem hết tấm chân tình của mình nói cho cậu biết.
Tôi còn nhớ, hôm đó, trời đổ mưa, chẳng biết là mặt trời, người thân duy nhất của tôi, đang phản đối mối lương duyên này hay sao mà lại chẳng thèm ban bố chút tia hy vọng nào. Thế nhưng, ngày mưa hôm ấy, chúng tôi đã không cảm thấy lạnh, không cảm thấy buồn bã, mà lại vui vẻ lạ thường. Chú sâu ấy, giờ phút đó, là tình yêu của tôi, đã mặc cho trời mưa ướt rũ đôi cánh, mặc cho những kẻ đố kị trêu chọc, vẫn ở đó cùng với tôi, đắm chìm trong cơn mưa rào đầu mùa hạ, thoang thoảng nhẹ mùi hương của đất. Khoảnh khắc đó, tôi cứ ngỡ, tình yêu chân thật đã đến với cuộc đời mình, mơ mộng nhưng cũng chân thật quá đi, nhẹ nhàng nhưng lại không kém cạnh hạnh phúc của bất cứ ai. Rồi cứ như thế, hạnh phúc đến với tôi, đẹp lung linh ngoài sức tưởng tượng. Và vào những giây phút đầu tiên của một câu chuyện tình, ai lại chẳng nghĩ mình sẽ gắn bó với nửa kia cả một đoạn đường còn lại, đến khi héo tàn, đến khi cả hai chỉ còn vỏn vẹn hơi thở cuối cùng, vẫn tay trong tay hóa thân đến một kiếp sống mới.
Thế nhưng, câu chuyện của chúng tôi lại không hoàn mĩ như những câu chuyện cổ tích trong mơ. Đẹp nhất, chỉ có thuở ban đầu, điều gì chóng đến thì cũng sẽ chóng qua đi. Cậu ấy, cuối cùng cũng đến lúc chui ra khỏi chiếc kén xù xì để hóa thân thành một chú bướm xinh đẹp. Cũng là lời hứa hẹn ngày đó: “Đến ngày anh có thể bay lượn trên bầu trời, nhất định chúng ta sẽ còn hạnh phúc hơn bây giờ nữa”, giờ đây đã không còn thực hiện được, vì chú sâu ngày nào, giờ đây đã thay lòng đổi dạ. Ngày sâu hóa thành bươm bướm, cũng là ngày cậu nhìn thấy bông hồng nhỏ ngày nào phát triển cao lớn rạng rỡ cười tươi trong ánh sương mai huyền bí. Cậu chàng bươm bướm giờ đã trót đắm chìm trong sự quyến rũ mê người của sắc đỏ chói lọi kia, bỏ mặc đóa tường vi mong manh trông chờ nụ cười của chàng trai năm nào mình trót yêu, trót nhớ.
Đến bây giờ, tường vi nhỏ bé mới nhận ra, tình yêu cũng chỉ đến thế, bông hoa phải có lúc tàn, hạnh phúc luôn là hữu hạn. Chàng trai sẵn lòng yêu thương mình ngày hôm ấy, không phải là giả tạo, không phải đã không chân thành hay lừa dối, chỉ là đến ngày hôm nay, sự chân thành của người đó, đã không trọn vẹn cho mình nữa rồi. Đau đớn nhất, không phải là nhìn người mình yêu trao trọn con tim cho người khác, mà chính mình cứ đứng là lẳng lặng ở đó, chứng kiến sự đổi thay, chuyển dời của sự quan tâm, nuông chiều đã từng dành cho mình, nay thuộc về một người khác.
Như vậy, không phải câu chuyện tình yêu nào cũng cứ chân thành là sẽ nhận lại tất cả. Đôi khi, chúng ta phải biết dừng lại, đúng lúc, để hạn chế những bi thương dai dẳng cho cả hai. Kết thúc như thế, thật không cam lòng chút nào, nhưng tôi, thật sự không hối hận với quyết định về tình yêu của mình. Vì đã từng có một chú sâu thật sự đem hết chân tình chỉ để đổi lấy nụ cười của tôi. Và thứ tình yêu làm tôi quyến luyến không muốn buông bỏ là đoạn cảm xúc trọn vẹn với chú sâu ấm áp kia, chứ không phải chàng bươm bướm lạnh nhạt, xa lạ. Như vậy, sự níu giữ cuối cùng cũng chẳng thể đem lại hạnh phúc chân thật từng làm động lòng tôi vào ngày mưa hôm đó. Thế nên, dù sao đi nữa, anh bươm bướm này, tôi chúc anh hạnh phúc. Thật lòng, tôi mong anh có thể hạnh phúc, dài lâu…
© manhp - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Replay Blog Radio: Sao em không về mùa dã quỳ nở mênh mang?
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tháng Ba đã đến rồi…
Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi
Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói
Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!
Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh
Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con
Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ
Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu
Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ
Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi
Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.