Đừng khóc ở Sài Gòn
2019-08-03 01:30
Tác giả: Rocio Trương
blogradio.vn - Sài Gòn là tuổi trẻ, là kỷ niệm, là dại khờ, là những ngày của giá như! Với người khác Sài Gòn là nơi phồn hoa diễm lệ với quán xá sang trọng, nhà cao tầng, những công trình kiến trúc đồ sộ,… nhưng với tôi Sài Gòn giản dị và ở một khía cạnh nào đó rất lãng mạn.
***
Đã bao giờ bạn tủi thân đến độ bật khóc giữa phố đông?
Có khi nào bạn đã gần như chạm được tới ước mơ to lớn của cuộc đời nhưng rất đột ngột cơ hội đó trượt khỏi tay bạn và bạn không biết làm gì hơn là bật khóc như một đứa trẻ?
Có khi nào một người mà bạn rất yêu thương rồi đột ngột rời xa bạn và hai người trở thành những người dưng như chưa từng biết nhau?
Có khi nào bạn cảm thấy mình vô dụng và chỉ ước mình chưa từng được sinh ra?
Nếu có những lúc tuyệt vọng như vậy hãy lang thang ở Sài Gòn vào buổi tối! Đó chắc chắn sẽ là liều thuốc tinh thần rất tốt cho bạn. Sài Gòn đẹp hiền hoà, dễ thương, cũng là một thành phố rất khác lạ.
Sài Gòn là tuổi trẻ, là kỷ niệm, là dại khờ, là những ngày của giá như! Với người khác Sài Gòn là nơi phồn hoa diễm lệ với quán xá sang trọng, nhà cao tầng, những công trình kiến trúc đồ sộ,… nhưng với tôi Sài Gòn giản dị và ở một khía cạnh nào đó rất lãng mạn. Nếu ai ở Sài Gòn sẽ hiểu những cơn mưa nơi những con hẻm lầy lội với ánh đèn vàng, những tiếng rao, những tiếng gõ của xe hủ tiếu lề đường.
Tôi tự nhận mình không hợp với những nơi sang trọng, tôi thích thoải mái đi giày bệt, mặc áo phông, ngồi nơi quán cóc ven đường, nói chuyện cười đùa vô tư. Tôi cũng ưa đi dạo buổi đêm, sau giờ làm mệt nhoài trên ghế văn phòng, lang thang ra Hồ Con Rùa, cởi đôi giày ra, ngồi vắt vẻo nhìn đàn cá bơi qua lại. Có khi lại đeo tai nghe vào, chìm đắm trong suy nghĩ riêng mình. Bây giờ thì khá bận rộn không còn nhiều thời gian ra đó ngắm phố phường nữa rồi.
Trong lúc ngồi ở đó, tôi hay nhớ về những người mà mình yêu thương hoặc từng yêu thương. Nhớ lại mấy chuyện nghịch phá thời học trò hay nhớ về mối tình đơn phương tưởng như không thể nào phai thời sinh viên. Ngày đó tưởng như mình suốt đời không thể yêu ai nhưng sau nhiều năm nhìn lại tôi thấy buồn cười mình ngày đó ngây ngô. Tôi thấy rằng trên đời này không ai thiếu ai mà sống không nổi hết, chỉ có thiếu tiền mới thừa sống thiếu chết mà thôi. Cũng có lúc tôi nghĩ về gia đình, nghĩ về tương lai, nghĩ về những nỗ lực không tên, những cố gắng để sau này trở thành một người “rất ra gì”.
Tuy yêu Sài Gòn nhưng Sài Gòn cũng có lúc khiến tôi tủi thân lắm. Nhớ ngày đi làm hơn 7h tối mới tan ca, một mình lủi thủi mệt mỏi đi xe máy về, đi nửa đường trời bất ngờ đổ mưa như trút nước, tôi thì quên mang áo mưa, quên mang cả bóp tiền, trong người không có một đồng, bụng thì đói meo, đứng trú dưới mái hiên nhà người ta. Cầm điện thoại trong tay mà không biết nên gọi ai: mẹ thì chắc chắn tôi sẽ không làm phiền bà rồi, vì tôi lớn tuổi lại không biết chạy xe máy, gọi cho bà chẳng được gì lại làm bà lo thêm, chị gái đi công tác, anh trai không liên lạc được, bạn bè thì ở xa. Tự nhiên thấy mình cô đơn quá rồi bật khóc ngon lành, mưa thì cứ quất vào người vào mặt, lạnh tê tái! Mùa mưa đúng là mùa dễ sinh ra những sự yếu đuối không cần thiết. Kỷ niệm đó tới giờ vẫn còn nhớ nhưng là để tự dặn lòng đừng bao giờ yếu đuối như vậy nữa, mít ướt cũng không giải quyết được gì, sau nhớ đi đâu thì mang cái bóp tiền đi vậy là xong chuyện!
Nhưng có ai từng bước đến miền đất hứa ấy mà không một lần khóc giữa Sài Gòn? Bạn bè tôi, những người rời xa quê hương vào Sài Gòn, gánh nặng của họ hơn tôi rất nhiều lần nhưng như những ngọn cỏ xanh non nhìn có vẻ mỏng manh nhưng khi mưa bão nổi lên những cây tùng cây bách bị gió quăng quật bứt cả gốc rễ, thì họ vẫn ở đó, vẫn tồn tại khi cơn bão đã tan, vẫn giữ được tư cách và cá tính của mình. Tôi phải học tập họ, mạnh mẽ như vậy, đừng đợi ai thương mình, hãy tự mình thương lấy bản thân mình. Nếu may mắn bạn có một bờ vai vững chãi để dựa vào, có vòng tay ôm ấp chở che thì chúc mừng bạn đã quay vào ô “số hưởng”. Còn những người không có ai để ôm, họ như thế nào? Tay trái đặt lên vai phải, tay phải để lên ngực trái, họ tự ôm lấy bản thân mình.
Đó là chuyện buồn, còn chuyện vui về Sài Gòn thì hằng hà sa số như chuyện lần tôi chụp ếch trên phố và lũ trẻ con hùa vô cười, trêu chọc. Nhưng từ đâu xuất hiện anh chàng giúp tôi nhặt đồ lên còn cho tôi mười ngàn mua nước mía uống cho đỡ nhục, người Sài Gòn đáng yêu vậy đó!
Sài Gòn - những cung đường quen thuộc, những ngã rẽ thân quen, chúng ta dù có lớn lên, có trưởng thành, có khao khát được đi muôn nơi đến cuối cùng vẫn chỉ có một nơi duy nhất để trở về. Sài Gòn là mảnh đất sinh ra tôi, nuôi dưỡng tâm hồn tôi, Sài Gòn là nơi duy nhất trên đời có căn nhà gia đình ở đó. “Anh có yêu hay không yêu Sài Gòn cũng được, nhưng Sài Gòn là một phần mạch thở trong em”.
Viết tặng những cô gái của tôi, rất cám ơn vì đã là những người tử tế!
© Rocio Trương – blogradio.vn
Ảnh minh họa: Maxk Nguyễn
Mời xem thêm chương trình:
Có những ngày bỗng thấy mình trưởng thành hơn hôm qua
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?