Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đừng khóc ở Sài Gòn

2019-08-03 01:30

Tác giả: Rocio Trương


blogradio.vn - Sài Gòn là tuổi trẻ, là kỷ niệm, là dại khờ, là những ngày của giá như! Với người khác Sài Gòn là nơi phồn hoa diễm lệ với quán xá sang trọng, nhà cao tầng, những công trình kiến trúc đồ sộ,… nhưng với tôi Sài Gòn giản dị và ở một khía cạnh nào đó rất lãng mạn.

***

Đã bao giờ bạn tủi thân đến độ bật khóc giữa phố đông?

Có khi nào bạn đã gần như chạm được tới ước mơ to lớn của cuộc đời nhưng rất đột ngột cơ hội đó trượt khỏi tay bạn và bạn không biết làm gì hơn là bật khóc như một đứa trẻ?

Có khi nào một người mà bạn rất yêu thương rồi đột ngột rời xa bạn và hai người trở thành những người dưng như chưa từng biết nhau?

Có khi nào bạn cảm thấy mình vô dụng và chỉ ước mình chưa từng được sinh ra?

Nếu có những lúc tuyệt vọng như vậy hãy lang thang ở Sài Gòn vào buổi tối! Đó chắc chắn sẽ là liều thuốc tinh thần rất tốt cho bạn. Sài Gòn đẹp hiền hoà, dễ thương, cũng là một thành phố rất khác lạ.

Sài Gòn là tuổi trẻ, là kỷ niệm, là dại khờ, là những ngày của giá như! Với người khác Sài Gòn là nơi phồn hoa diễm lệ với quán xá sang trọng, nhà cao tầng, những công trình kiến trúc đồ sộ,… nhưng với tôi Sài Gòn giản dị và ở một khía cạnh nào đó rất lãng mạn. Nếu ai ở Sài Gòn sẽ hiểu những cơn mưa nơi những con hẻm lầy lội với ánh đèn vàng, những tiếng rao, những tiếng gõ của xe hủ tiếu lề đường.

Tôi tự nhận mình không hợp với những nơi sang trọng, tôi thích thoải mái đi giày bệt, mặc áo phông, ngồi nơi quán cóc ven đường, nói chuyện cười đùa vô tư. Tôi cũng ưa đi dạo buổi đêm, sau giờ làm mệt nhoài trên ghế văn phòng, lang thang ra Hồ Con Rùa, cởi đôi giày ra, ngồi vắt vẻo nhìn đàn cá bơi qua lại. Có khi lại đeo tai nghe vào, chìm đắm trong suy nghĩ riêng mình. Bây giờ thì khá bận rộn không còn nhiều thời gian ra đó ngắm phố phường nữa rồi.

Trong lúc ngồi ở đó, tôi hay nhớ về những người mà mình yêu thương hoặc từng yêu thương. Nhớ lại mấy chuyện nghịch phá thời học trò hay nhớ về mối tình đơn phương tưởng như không thể nào phai thời sinh viên. Ngày đó tưởng như mình suốt đời không thể yêu ai nhưng sau nhiều năm nhìn lại tôi thấy buồn cười mình ngày đó ngây ngô. Tôi thấy rằng trên đời này không ai thiếu ai mà sống không nổi hết, chỉ có thiếu tiền mới thừa sống thiếu chết mà thôi. Cũng có lúc tôi nghĩ về gia đình, nghĩ về tương lai, nghĩ về những nỗ lực không tên, những cố gắng để sau này trở thành một người “rất ra gì”.

Tuy yêu Sài Gòn nhưng Sài Gòn cũng có lúc khiến tôi tủi thân lắm. Nhớ ngày đi làm hơn 7h tối mới tan ca, một mình lủi thủi mệt mỏi đi xe máy về, đi nửa đường trời bất ngờ đổ mưa như trút nước, tôi thì quên mang áo mưa, quên mang cả bóp tiền, trong người không có một đồng, bụng thì đói meo, đứng trú dưới mái hiên nhà người ta. Cầm điện thoại trong tay mà không biết nên gọi ai: mẹ thì chắc chắn tôi sẽ không làm phiền bà rồi, vì tôi lớn tuổi lại không biết chạy xe máy, gọi cho bà chẳng được gì lại làm bà lo thêm, chị gái đi công tác, anh trai không liên lạc được, bạn bè thì ở xa. Tự nhiên thấy mình cô đơn quá rồi bật khóc ngon lành, mưa thì cứ quất vào người vào mặt, lạnh tê tái! Mùa mưa đúng là mùa dễ sinh ra những sự yếu đuối không cần thiết. Kỷ niệm đó tới giờ vẫn còn nhớ nhưng là để tự dặn lòng đừng bao giờ yếu đuối như vậy nữa, mít ướt cũng không giải quyết được gì, sau nhớ đi đâu thì mang cái bóp tiền đi vậy là xong chuyện!

Nhưng có ai từng bước đến miền đất hứa ấy mà không một lần khóc giữa Sài Gòn? Bạn bè tôi, những người rời xa quê hương vào Sài Gòn, gánh nặng của họ hơn tôi rất nhiều lần nhưng như những ngọn cỏ xanh non nhìn có vẻ mỏng manh nhưng khi mưa bão nổi lên những cây tùng cây bách bị gió quăng quật bứt cả gốc rễ, thì họ vẫn ở đó, vẫn tồn tại khi cơn bão đã tan, vẫn giữ được tư cách và cá tính của mình. Tôi phải học tập họ, mạnh mẽ như vậy, đừng đợi ai thương mình, hãy tự mình thương lấy bản thân mình. Nếu may mắn bạn có một bờ vai vững chãi để dựa vào, có vòng tay ôm ấp chở che thì chúc mừng bạn đã quay vào ô “số hưởng”. Còn những người không có ai để ôm, họ như thế nào? Tay trái đặt lên vai phải, tay phải để lên ngực trái, họ tự ôm lấy bản thân mình.

Đó là chuyện buồn, còn chuyện vui về Sài Gòn thì hằng hà sa số như chuyện lần tôi chụp ếch trên phố và lũ trẻ con hùa vô cười, trêu chọc. Nhưng từ đâu xuất hiện anh chàng giúp tôi nhặt đồ lên còn cho tôi mười ngàn mua nước mía uống cho đỡ nhục, người Sài Gòn đáng yêu vậy đó! 

Sài Gòn - những cung đường quen thuộc, những ngã rẽ thân quen, chúng ta dù có lớn lên, có trưởng thành, có khao khát được đi muôn nơi đến cuối cùng vẫn chỉ có một nơi duy nhất để trở về. Sài Gòn là mảnh đất sinh ra tôi, nuôi dưỡng tâm hồn tôi, Sài Gòn là nơi duy nhất trên đời có căn nhà gia đình ở đó. “Anh có yêu hay không yêu Sài Gòn cũng được, nhưng Sài Gòn là một phần mạch thở trong em”.

Viết tặng những cô gái của tôi, rất cám ơn vì đã là những người tử tế!

© Rocio Trương – blogradio.vn

Ảnh minh họa: Maxk Nguyễn

Mời xem thêm chương trình:

Có những ngày bỗng thấy mình trưởng thành hơn hôm qua

Rocio Trương

Tolerance and love is what we need in the world

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

Hộp thư mùa thu

Hộp thư mùa thu

Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.

Không được bỏ cuộc

Không được bỏ cuộc

Những người mà ít nhiều kém may mắn kém khả năng hơn nhiều người. Nhưng rồi sao, nhưng rồi họ đã mạnh mẽ đứng lên họ đã quyết tâm đến cùng, với họ thì dường như những khó khăn phải dừng bước những khó khăn phải buông xuôi trước họ, bởi vì tất cả họ đều có quyết tâm rất lớn ấy, là không được bỏ cuộc.

back to top