Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đời không đủ dài để tha thứ cho nhau hết lần này đến lần khác

2022-06-28 01:30

Tác giả: Ju No


blogradio.vn - “Với lại không cưới được em anh cưới người khác, chẳng lẽ anh ở vậy mãi”. Câu nói này tôi còn khắc sâu trong lòng. Mà cũng đúng, có ai chờ đợi ai mãi một đời đâu nhỉ. Là bởi ta quá nghĩ đến cái tương lai xa vời mà quên đi phải sống cho hiện tại.

***

Chúng ta của hiện tại là gì của nhau anh nhỉ? Không gọi điện, không nhắn tin, khoảng cách lại quá xa. Khoảng cách bây giờ không còn là khoảng cách địa lí nữa mà là từ trái tim đến trí tim. Chúng ta của hiện tại đã từ bỏ đi thứ tình yêu mà ngỡ sẽ đi đến trọn đời. Không vì lí do gì cả, mà vì chúng ta quá hiểu nhau nên trờ thành thờ ơ, quá để tâm nên trở thành vô tâm. Chúng ta cứ nghĩ chấp nhận bỏ qua nhũng thứ nhỏ nht sẽ đi với nhau đến hết cuộc đời. Nhưng không, ta có thể chấp nhận chứ không thể quên đi hay tha thứ.

Anh đến nhà chơi lại không mang theo quà ra mắt, không khi anh người yêu của chị Hai lại mang đến giỏ trái cây làm quà. Những điều tinh tế đâu phải ai cũng biết, nhưng người mình yêu lại nghĩ điều đó chưa cần thiết khi hai đứa mới yêu nhau. Với tôi đã xác định yêu là phải biết đến lễ nghi, huống hồ là khi quen nhau họ đã tinh tế với ba mẹ rồi, không phải đợi đến yêu nhau rồi còn phải nhắc dến lễ nghi thường tình. Thế là tôi với anh có một khảng cách, nhưng vì yêu anh lại chấp nhận lời ngụy biện của anh. Những điều nhỏ nhặt đôi khi chính là nền tảng để tiến tới tương lai. Bỏ qua những điều ấy ta sẽ chng thể đi cùng nhau suốt đời.

Có vài lần anh hỏi tôi về chuyện cưới xin. Tôi thật tâm trả lời như đấy là lời cầu hôn từ tận đáy lòng anh. Nhưng nào ngờ lời anh nói chỉ là thử lòng tôi, tình cảm mình hóa trò đùa. Người nghiêm túc kẻ trêu ngươi. Chuyện một đời, đất trời chứng giám, cả mẹ cha cũng cầu chúc mới an lành, vậy mà anh nghĩ cưới xin là chuyện đùa, nay bảo gọi mẹ cha, mai bảo gặp mặt. Tình yêu này không có kế hoạch chu toàn mà nó như một cái chớp nhoáng. “Với lại không cưới được em anh cưới người khác, chẳng lẽ anh ở vậy mãi”. Câu nói này tôi còn khắc sâu trong lòng. Mà cũng đúng, có ai chờ đợi ai mãi một đời đâu nhỉ. Là bởi ta quá nghĩ đến cái tương lai xa vời mà quên đi phải sống cho hiện tại.

Ngày đám cưới cô bạn thân cùng xóm, tôi về bưng quả cho nó thì gặp anh. Chẳng phải là bất ngờ gì vì tôi cũng biết chắc rằng anh sẽ bưng quả. Nhưng mà sao ấy nhỉ, gặp nhau thì mọi chuyện sai trái của anh tôi đều quên đi cả. Có lẽ lúc đó tôi sống cho hiện tại, vì đây là ngày vui của nhỏ bạn, vì đây là ngày tôi nguyện ý về gặp anh, chỉ một ngày vỏn vẹn. Khoảng khắc ấy lúc xa lúc gần, lúc thì thân thương như thuở mới yêu, lúc lại lạnh nhạt chả chút tâm tình. Ngồi cạnh anh ngỡ như là một đứa trẻ muốn được nũng nịu, nuông chiều. Ngày hôm đó, khoảnh khắc đặc biệt đối với tôi. Anh vén mái tóc ướt đm mồ hôi trên trán tôi, gắp cho tôi đồ ăn trên đĩa, nhẹ nhành nhưng lại đắm say. Điều mà lúc đó tôi có thể bỏ qua mọi sai trái của anh.

Nhưng điều khiến tôi không thể nào tha thứ được là sự thiếu tôn trọng của anh với ba tôi. Khi mẹ anh bị tan nạn, tôi gọi điện hỏi thăm, vậy mà khi ba tôi ở đây, gặp mặt anh mà anh lại không chào hỏi câu nào. Đây là điều tối thiểu khi gp người lớn, vì là người tôi yêu nên tôi càng muốn họ để lại ấn tượng tốt trong mắt ba mẹ tôi. Anh chỉ loay hoay với lũ bạn, quên mất sự hiện diện của ba tôi lúc này. Khi ba qua tìm tôi anh lại đang qua bàn bên cùng lũ bạn. Tôi chỉ nhắc nh cũng chẳng nói gì thêm. Có lẽ tôi chp nhận mọi chuyện đang diễn ra ở hiện tại, nhưng tương lai thì không. Điều tôi tha thứ được tôi nhất định sẽ tha thứ, nhưng đã không tôn trọng người sinh ra tôi thì tất thẩy mọi thứ tôi không cần.

Mọi thứ đều là sự ích kỷ của bản thân tôi thì tôi cũng không muốn có một người chồng không biết tôn trọng gia đình nhà vợ. Tình yêu sợ nhất là cái tôi quá lớn, cái suy nghĩ quá hẹp và cái nhìn quá nhỏ bé. Tm lòng không đủ bao dung, đời người không đủ dài để có thể tha thứ hết lần này đến lần khác.

© Ju No - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Blog Radio 732: Tạm biệt người yêu cũ, em phải kết hôn rồi

Ju No

Có những người vừa gặp đã xa, có những người thoáng qua nhưng làm ta phải đau lòng. Tôi chẳng biết điều gì sẽ đến với tôi vào ngày mai, chắc sẽ chẳng báo trước với ai điều gì. Ngày hôm nay state tus vẫn còn like, ngày mai đến người báo mất ai rồi. Nếu ta tin đời người là vô thường, nhớ thường xuyên quan tâm những người ta yêu thương. Sẽ chẳng còn cơ hội cho những vết thương chưa kịp chữa lành. Sẽ mãi hối hận vì một lời ngập ngừng chưa nói. Có lẻ ta chỉ sống một lần trong đời nhưng sẽ mất cả đời đê quên những quá khứ.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình trở về

Hành trình trở về

Tôi nhớ về những ngày tháng ở quê, những bữa cơm gia đình đầm ấm, những buổi chiều ngồi bên bờ sông nghe tiếng sóng vỗ. Tôi nhận ra rằng mình đã đánh mất điều gì đó rất quan trọng. Tôi đã bỏ quên những giá trị tinh thần, bỏ quên gia đình và những niềm vui giản dị.

Đóa hoa hồng và những tờ vé số

Đóa hoa hồng và những tờ vé số

Chiếc xe tôi rời khỏi ngôi nhà âm u, cũ kỹ sau khi tôi lặng lẽ nắm bàn tay người phụ nữ để chào tạm biệt, con bé ngồi phía sau xe tôi chẳng nói điều gì, dường như nó không có vẻ hồn nhiên như những đứa trẻ con cùng tuổi. Suốt đoạn đường, cả tôi và nó đều im lặng.

Chúng ta cứ bộn bề yêu…!

Chúng ta cứ bộn bề yêu…!

Khi tôi buồn, tôi thích lên cầu, bất cứ cầu nào cũng được. Và như vậy, sau mỗi buổi đi làm về, chỉ cần nhắn: "Anh ơi, em buồn" là 15 phút sau, anh có mặt.

Có những điều anh chưa kịp nói, em đã vội rời xa

Có những điều anh chưa kịp nói, em đã vội rời xa

Khi hoa nở giữa cánh đồng xanh, Liệu là lúc em có thuộc về anh? Khi mưa rơi giữa chiều hiu quạnh, Liệu là lúc em muốn rời bỏ anh?

Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc

Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc

Tôi đã học được rằng tình yêu không phải là một đích đến, mà là một hành trình liên tục, nơi chúng ta cùng nhau khám phá và trưởng thành.

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Bởi mỗi khi cô ngồi yên trong lớp vì thời gian nghỉ giữa tiết không nhiều, cứ mỗi lần nhìn vu vơ ra ngoài lại sẽ bắt gặp ánh mắt của cậu ta. Mặc dù ngay sau đó cậu ta đều đánh mắt đi chỗ khác, nhưng làm sao mà che dấu được sự thật.

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Tôi đã đôi lần hỏi tại sao mẹ không từ bỏ tôi. Nhưng mẹ đều nói mọi người đã từ chối sự ra đời của tôi đến mẹ cũng vậy thì tôi sẽ ra sao. Thế nên, mẹ không đành lòng làm vậy.

Chờ người em thương

Chờ người em thương

Hình như mùa thu lại về rồi phải không anh Em nghe ngoài kia gió vươn mình qua lối Nghe hoang hoải những chiều qua vội Nghe chạnh lòng nắng nhạt màu hanh hao.

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bởi kì thực, trong mỗi bước đi của cuộc sống đều mang theo những khoảnh khắc ý nghĩa, đôi khi ta chạy quá nhanh để bắt kịp thành tựu, tiền tài, danh vọng để rồi bỏ lỡ nó.

Tương tư

Tương tư

Ơ kìa em sao nỡ để tình anh Chưa bước tới đã muôn phần lận đận Sao chỉ mới nhìn thôi em đã giận Và tiếng yêu thôi em chẳng nhận lời

back to top