Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đêm Pháo Hoa

2012-12-31 09:52

Tác giả: Giọng đọc: Radio Online Team

Hơn năm giờ, công viên sôi động hẳn lên. Có đến ba cửa vào mà người cứ chen chút xếp hàng đông nghịt, họ nối đuôi nhau thành một con rắn khổng lồ đầy màu sắc sặc sỡ, chỉ mùa xuân mới có. Và những gương mặt rạng ngời như hoa mai, lấp lóa những hàm răng trắng sáng. Các đứa trẻ chạy trên đôi giày mới và súng sính trong bộ quần áo thời trang còn thơm mùi vải.

Hai người cặp tay nhau dạo qua hàng đồ chơi. Chàng trai đeo cặp kính gọng đen giống như Minh. Cô gái trong bộ đồ Hip Hop duyên dáng với mái tóc kéo thẳng hình chiếc lá. Thoáng chút buồn, Liên nhìn lên những chiếc bong bóng mang hình các con thú đang đung đưa trong gió. Mấy hôm trước Minh chia tay về quê, Liên nói cũng sẽ về nhà, mồng năm trở lên trường. Nhưng Liên không về. Liên ở lại, không về ăn tết với gia đình, không đón giao thừa cùng với ba và em gái. Buồn lắm chứ, nhưng nhà nghèo, cuộc sống sinh viên vất vả, Liên chưa cho phép mình thụ hưởng cho dù một hạnh phúc đơn giản chẳng cầu kỳ. Liên ở lại bán bong bóng trong công viên mấy ngày tết, sẽ được một món tiền kha khá, qua tết có dịp sẽ về mua quà cho ba và Tâm đang học trung học. Chính điều ấy đã khiến cho Liên hớn hở tìm một chỗ bán và cũng để được xem bắn pháo hoa vào đêm nay lúc mười giờ.

Tác giả : ST - Người đọc : Thảo Kòi  - Kỹ Thuật : Thảo Kòi

Ảnh minh họa

Minh và Liên gặp nhau trong năm đầu trường Cao Đẳng. Minh sẽ ra trường dạy thể dục còn Liên theo môn văn. Ông thầy dạy thể dục tương lai có bàn tay trắng với những ngón dài mềm mại viết chữ rất đẹp. Tấm thiệp xuân đầu tiên đã làm Liên chao đảo tâm hồn. Ngược lại, cô giáo văn chương có đôi bàn tay đen ròn chai sạn, rắn chắc mạnh mẽ. Minh trắng trẻo, tóc hớt ngắn, dong dỏng cao. Đẹp, một vẻ đẹp công tử. Cũng phải, con một gia đình cán bộ, ông bà nội cưng chiều, cuộc sống vật chất dư thừa nhưng cũng phải có một nghề cho bản thân và vì không thể dạy các môn khác nên Minh phải chọn môn thể dục. Minh không thông minh, chậm chạp nhưng Minh cũng dễ thương. Cô gái ranh mảnh đã nhận xét về Minh như thế. Rồi Minh thường xuyên lui tới nhà trọ và ngỏ lời với Liên. Buổi tối không có ai, cô bạn cùng phòng đã đi vắng, Minh đưa cho Liên một nhánh hồng nhung kèm theo ánh nhìn thật nồng nàn quyến rủ. Liên ngồi trên ghế run rẩy trong khi Minh ngồi dưới chân cầm hai bàn tay Liên áp lên má. Từ giây phút đó, Liên thấy cuộc đời đã gắn chặt vào Minh.

Đèn bật sáng, khung cảnh càng thấy tưng bừng nhộn nhịp hơn trong tiếng nhạc mùa xuân phát ra rộn rã. Liên bị vây kín bởi người là người. Tiếng hỏi, tiếng mua… lấy tiền, thối tiền… vèo một cái chiếc cây treo đầy bong bóng trống trơn. Liên cuống quít lôi bọc bong bóng trong giỏ xách ra, còn đang lúng túng thì cậu bé chừng chín, mười tuổi ở gian hàng bán đồ chơi bên cạnh đang cho chiếc xe đồ chơi chạy vòng vòng ở phía sau bất chợt đi đến. “Chị để em thổi giúp cho!” Rồi nó nhanh nhẹn cho vòi ống bơm vào cái bong bóng. Nhìn vẻ thành thạo của nó, Liên xuýt xoa. “Sao em rành quá vậy?” “Cha em lúc trước cũng bán bong bóng”. Thằng bé thật lanh lẹ, nhờ có nó Liên không phải luống cuống nhưng vẫn có lúc thối nhầm tiền, người ta đưa trả.

Đêm mỗi lúc một lạnh và càng khuya người ta càng đông, hình như họ vào để chờ xem bắn pháo hoa. Lúc đã thư thả Liên đưa cho thằng bé chiếc bong bóng con gà nhưng nó cười lắc đầu. “Em không chơi thứ này nữa”. Nó huyên thuyên kể về những chuyến theo ghe đi bán với gia đình. Nó đã quá quen với việc bán vào dịp tết, hội chợ, ca nhạc, cải lương… “Đào kép dỡ thì bán đắc còn họ hát hay quá không bán được đồng nào”. Thấy Liên nhìn vẻ không hiểu nó mới giải thích. Thì ra, hát hay người ta xem đến hết giờ rồi ra về luôn còn hát dỡ họ bỏ ra ngoài đi lòng vòng mua đồ chơi, kẹp tóc… Thằng bé ranh mảnh, liếng láo nhưng không biết chữ. Ở dưới ghe rày đây mai đó làm sao đi học.

(...)

Bạn có thể tìm thấy những bản nhạc nền được sử dụng trong chương trình tại forum Nhacvietplus và Blog Việt theo địa chỉ: http://forum.nhacvietplus.vn.
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Audio Book bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email audiobook@dalink.vn

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự

Trả Lại Anh Cho Cô Gái Khác | Radio Tâm Sự

Sau chia tay, có ai không bi luỵ lẫn tổn thương… chẳng qua chúng ta chỉ khác nhau ở thời gian chữa lành mà thôi. Có người cần một tháng, có người cần một năm, có người cần thời gian đủ lâu và có kẻ chấp nhận dùng cả một đời để học cách quên đi một người.

 Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Người cũ chỉ nên nghĩ, không nên nhớ | Blog Radio 909

Ngày hôm đó chúng ta đã nói sẽ luôn nhớ tới nhau, sẽ giữ trọn vẹn trong tim mối tình của năm tháng ấy. Nhưng anh biết không, mỗi người chúng ta ai rồi cũng đều khác, lời hứa năm đó cũng chỉ là tên gọi khác của lời tạm biệt mà thôi.

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Vì em là một món quà - Phần 2 | Blog Radio 908

Dây xích sắt trượt dài trên thanh chắn cửa, rít lên một tràng âm thanh chói tai, kết thúc bằng tiếng đáp đất nặng trịch. Trời lặng gió, áng mây vắt ngang qua ngọn cây, trong đêm tối không trăng không sao, chiếc lồng đèn cũ phủ một lớp bụi mỏng

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Vì em là một món quà - Phần 1 | Blog Radio 907

Mưa rơi, làm hình bóng anh trong mắt cô mờ đi, gương mặt điển trai sau màn mưa trắng chẳng rõ đang vui hay buồn. Mưa vẫn không ngừng xối lên thân ảnh liu xiu của anh, lớp áo sơ mi trắng dính vào da lộ ra vết sẹo dài chạy dọc theo cánh tay khẳng khiu.

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn đã đánh đổi điều gì để trưởng thành? | Blog Radio 906

Bạn chính là chủ nhân của cuộc đời mình. Tương lai ra sao, do bạn định đoạt. Đừng để năm tháng trôi qua, trong bạn chỉ toàn là tiếc nuối.”

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Điều em muốn là bình yên và tĩnh lặng | Blog Radio 905

Đôi khi, sự ra đi của người khác là lí do để ta nhìn lại mình. Nhìn lại những gì mà bản thân đã cư xử. Có phải vì ta chưa đủ trưởng thành? Có phải vì ta vẫn còn quá cảm xúc và bi kịch hoá mọi thứ?

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy cứ tận hưởng điều đó | Blog Radio 904

Nếu bạn độc thân, hãy tận hưởng điều đó. Độc thân không có nghĩa là chưa đủ tốt để yêu. Độc thân nghĩa là chưa có ai đủ tốt để được bạn yêu.

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Đi tìm phiên bản tốt nhất của chính mình | Blog Radio 903

Muốn ngắm bình minh, phải dậy thật sớm. Muốn tạm biệt ngày tàn, phải vẫy chào hoàng hôn. Hạnh phúc của mình nên tự mình nắm lấy...

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Trái tim em có nhiều vết xước | Blog Radio 902

Một giấc mơ dang dở dấy lên trong lòng tôi một sự hiếu kỳ với dáng vẻ của hạnh phúc. Nếu bước qua lằn ranh giữa quá khứ và hiện tại, tôi sẽ thấy được điều, có phải kết cục sẽ vẹn tròn hơn không.

Hôn lễ của em | Blog Radio 901

Hôn lễ của em | Blog Radio 901

Bên trong ai cũng có một vài vết thương, có kẻ biến vết thương thành một sự hiểu biết. Có người lại biến vết thương thành một nguyên nhân, sinh ra một vết thương mới đau hơn…

back to top