Còn trẻ, hãy tự quyết định cuộc sống của mình đi
2018-03-06 01:35
Tác giả:

Mỗi người chỉ có một cuộc đời để sống vậy tại sao tôi lại phải sống cuộc đời như người ta mong muốn?
Mỗi người chỉ có một trái tim để yêu vậy tại sao tôi phải yêu và kết hôn chỉ vì đã đến tuổi khi mà tôi chưa thật sự sẵn sàng?
Mỗi người chỉ có một tuổi trẻ để nhiệt thành, vậy tại sao tôi lại không thể đi đến những nơi mình muốn, làm chính công việc mình yêu thích?
Cho đến lúc này khi đã trải qua bao nhiêu giông bão, tôi thật sự cảm ơn ba mẹ đã luôn ủng hộ quyết định và tin vào sự lựa chọn của tôi. Nhiều người bảo tôi nông nổi, bốc đồng, ương ngạnh không như một đứa con gái. Có người thì lại bảo cuộc sống của tôi thật sự quá nhàm chán và nên thay đổi nó. Những lúc như vậy tôi chỉ mỉm cười cho qua hoặc quay lưng đi, tôi ngại phải giải thích với từng người về cuộc sống của riêng mình. Tôi cũng không quan tâm bởi vì mình đang sống cuộc đời mình muốn chứ không phải của ai khác, không cần đặt tâm trạng của mình lên miệng người ta.
Tôi đã từng từ bỏ công việc chuyên ngành suốt bốn năm đại học vì thấy không hợp với tính cách của mình. Trong khi bao nhiêu người ao ước vào “biên chế” thì tôi từ chối nó để làm theo điều mình muốn.
Khi yêu, tôi luôn chân thành, hết lòng và sẵn sàng theo đuổi tình yêu ấy. Có người bảo tôi ngốc nghếch, thế nhưng ai cũng chỉ có một thanh xuân ngắn ngủi để yêu, tại sao không cố gắng hết lòng vì nó. Nếu tính toán thiệt hơn, hóa ra là tôi đang không tin vào con tim mình, không tin vào sự lựa chọn của mình sao?

Những mối quan hệ của tôi chỉ giới hạn một vài người và luôn nhớ rõ ngày sinh nhật, sở thích của từng người tôi quan tâm. Bởi vì tôi không muốn những mối quan hệ nhạt nhòa qua mạng xã hội.
Những ngày cuối tuần, tôi không thích ra ngoài tụ tập nhậu nhẹt, ăn uống. Tôi chỉ thích chui vào một góc của quán cafe quen thuộc mà nhấm nháp ly cafe sữa của riêng mình rồi đọc một vài câu chuyện mình thích. Hay đơn giản là cùng một vài người bạn uống trà đạo ở một nơi yên tĩnh tránh xa sự ồn ào náo nhiệt của thành phố.
Tôi thích đi du lịch một mình, một chuyến du lịch không có kế hoạch, không rủ rê hẹn hò.
Có người bảo tính tôi tự kỷ vì suốt ngày chỉ thích một mình. Vậy thì có hề chi? Họ không sống cuộc đời của tôi làm sao biết tôi đã vui vẻ tận hưởng mỗi giây phút trôi qua như thế nào.
Bạn còn trẻ hãy cứ mạnh dạn sống theo ý mình, sống cuộc sống mà mình thích chấp nhận đánh đổi và từ bỏ chỉ cần bạn thấy vui vẻ thấy không phí hoài tuổi xuân.
Tin tôi đi hạnh phúc là do mình quyết định.
© Băng Hạ - blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Đợi
Thú thật với mày là bây giờ tao chẳng cảm thấy gì trong lòng cả, đau cũng không mà buồn cũng không. Tao chỉ thấy… hình như ở ngực trái tao bị khoét mất một mảng khá lớn đấy.

Vẫn là chính mình
Tôi làm gì cũng chẳng ai quan tâm, bệnh đau cũng một mình phải chịu đựng. Mọi người đâu biết rằng tôi là con người, cũng có cảm xúc và làm sao chịu đựng nổi biết bao nhiêu chuyện xảy đến như vậy. Anh đã làm tôi bắt đầu thay đổi và suy nghĩ tích cực hơn.

Nếu một ngày không còn Mẹ
Nếu một ngày không còn mẹ Cơm nhà không còn nóng Cá nhà chẳng còn ngon Trong nhà không có mẹ Chỉ có gió ngoài hè.

Mất bao lâu để quên một người, và phải mất bao lâu mới có thể quên đi sự phản bội?
Một ngày, anh cầu xin cô cho anh gặp cô lần cuối, anh quỳ xuống trước mặt cô và xin lỗi. Anh xin lỗi vì anh hèn nhát, xin lỗi vì đã làm khổ cô, anh xin lỗi vì đã không thể ở bên cạnh cô được nữa. Và rồi, một tuần sau anh đi phát thiệp mời cưới.

Lời hứa cuối cùng
“Giữ lấy nhé, em cần hơn anh mà.” Anh nói rồi quay lưng bước đi dưới cơn mưa, bỏ lại cô với sự ấm áp bất ngờ len lỏi trong tim.

Thanh xuân của tôi
Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu
Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.

Mùa đông không anh
Hôm nay, em một lần nữa xâm phạm kí ức của hai ta, lật từng tấm ảnh cũ, em ngắm nhìn gương mặt quen thuộc, nụ cười anh vẫn vậy, ánh mắt vẫn luôn ấm áp và những cử chỉ dịu dàng… vẫn ở đó nhưng em và anh không còn cạnh nhau nữa.

Hạnh phúc riêng của mẹ
Tại sao con lại ích kỉ không quan tâm tới cảm nhận và suy nghĩ của mẹ. Rồi con nhận ra khoảng cách giữa mẹ và con dần lớn hơn là khi mẹ quyết định đi bước nữa cùng chú ấy.

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ
Tôi không bao giờ quên cảm giác ngày hôm ấy – vừa hồi hộp, vừa hạnh phúc. Gặp gia đình cô ấy, nhìn thấy nơi cô ấy sinh ra và lớn lên, tôi như cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình, như được trở về quê hương của chính mình.