Phát thanh xúc cảm của bạn !

“Có nụ hồng ngày xưa rớt lại…”

2009-04-27 10:19

Tác giả:


Blog Viêt


 

 

Hi vọng chốn thiên thu bạn sẽ mãi bình an!

 

Những hẹn hò từ nay khép lại, thân nhẹ nhàng như mây, chút nắng vàng giờ đây cũng vội khép lại từng đêm…

 

 

Đến bây giờ mình vẫn không thể nào tin M. đã vĩnh viễn ra đi…Khi nghe tin Thanh Hải nhắn tin bảo M mất rồi mình đã thực sự choáng váng… Mình mở Album xem lại hình ảnh bạn. Nụ cười ấy, ánh mắt ấy vẫn còn đây…Mình nhớ

lần cuối cùng mình gặp bạn

 

là hôm thứ 5 ngày 5/12/2009. Mình thì vội vội vàng vàng lên phòng Sau đại học làm thủ tục để sáng thứ 3 tuần tới bảo vệ, gặp bạn ở cầu thang, bạn mặc chiếc áo len vàng cao cổ, nụ cười buồn… Bạn hỏi khi nào mình bảo vệ, rồi lo lắng bảo là giờ không biết còn ai để bảo vệ cùng bạn nữa. Bọn mình cũng chỉ hỏi han vài câu. Giờ đây mình mong được nói chuyện thật thật nhiều với bạn nhưng không thể được nữa…

 


 

Bọn mình đã cùng kí túc xá


 

Năm đầu tiên, mình vẫn thường gặp bạn đi cùng Chung qua phòng mình. Thỉnh thoảng bạn vẫn sang Vân béo ở cùng phòng mình mượn sách, vở. Mình ấn tượng bạn vì nụ cười hiền khô nhưng đượm buồn. Mình đã linh cảm một điều bất an và mong “giá như đừng có nụ cười đó…”. Mình thật sự buồn khi điều đó lại xảy ra. Sao ngày ấy mình không tiếp xúc nhiều với bạn, có thể hi vọng sẽ thay đổi được nụ cười ấy, để không có những khép lại buồn như hôm nay.

 

 

Khi mình buồn nhất cũng là lúc mình được hòa nhập vào môi trường mới. Không còn sự bon chen, ngột ngạt bên những con chim bói cá hàng ngày xoi nữa. Mình, Thanh Hải và Phượng đã thật sự hồi sinh trong một không gian mới, đầm ấm, tình cảm. Hải và Phượng thì bé nên ngồi lên bàn thứ 3, bạn ngồi đầu bàn thứ 5 và mình ngồi kề bên trong Vân béo bàn thứ 6. Mình nhớ như in dáng ngồi của bạn. Bạn ngồi ngay ngắn, ghi chép cẩn thận. Không như mình khi mình buồn ngủ thì cứ đáy Nhàn hoặc Thu Thủy ngồi sít lại để thầy không thấy. Nhiều khi chán những giờ học tẻ nhạt, mình lại lẳng lặng ra về…hóa ra lại gặp bạn, vẫn nụ cười ấy.


Ảnh minh họa: Stapic

 

 


 

Mình đã cùng lớp CH với bạn

 

Mình thích nhất là khi bạn mặc chiếc áo dạ màu đồng. Dáng thanh mảnh và yếu đuối nhưng đĩnh đạc ra dáng cô giáo. Nói đến đây, mình lại nhớ lần bạn chỉ dẫn cho chị Sơn mua cách chổi lăn để hút những vết xước, những sợi dạ vón lại trên áo dạ.

 

Bạn ít đi học vì lí do công việc. Có lần bạn mượn vở tớ xem môn thầy Chu Sơn nhưng lại ngoái đầu lại cười vì không đọc được chữ viết ngoáy của tớ.

 

Mình nghe Hải kể lại bạn bảo vệ cùng hội đồng với Hải. Hôm đó mình bận nên không sang dự bạn và Hải bảo vệ được. Mình biết Hải rất buồn khi bạn ra đi. Mình thì vẫn không thể nào tin đó là sự thật. Những khi qua cổng trường là mình lại dõi mắt tìm kiếm, mình hi vọng có thể sẽ gặp bạn nhưng không thể rồi.

Mình đã gọi cho chị Xuân…Mình sợ. Vì chị ấy cũng hay buồn. Chị ấy buồn vì nhiều chuyện. Nào chuyện tình cảm ngày xưa giờ vẫn còn như một vết xước không thể nào hằn gắn được. Chị bảo “người ta vẫn nhởn nhơ sống, thay đổi thế mà chị vẫn không thể quên…”. Rồi chuyện công việc, chuyện đố kỵ. Biết chuyện của bạn chị hoảng hốt rồi ngậm ngùi “Sao lại thế à em?”…Và tối hôm qua chị đã nhắn tin rằng “Chị không thể làm được như M. Chị thấy cuộc đời này vô nghĩa nhưng chỉ không đủ can đảm để làm…”. Mình lo cho chị quá. Sao nghiệp chướng văn chương lại ám ảnh lên thân phận của những trái tim yếu đuối?

 

Bạn đã ra đi. Hải gọi điện bảo chủ nhật có rảnh không rồi bảo sang nhà Thu Bình uống rượu. Mình hiểu bọn nó đang muốn say để quên đi tất cả nhưng những hình ảnh về bạn nhưng không thể nào quên…

Dù sao thì bạn cũng đã lựa chọn một con đường rời xa cõi trần này…Mình cầu mong linh hồn bạn siêu thoát

 

 


 

Em đi bỏ lại con đường, bờ xa cỏ dại phố phường nhớ em…Ra đi. Em đi. Bỏ lại dặm trường ngàn dâu cô quận muôn trùng nhớ thêm…

 

  • Gửi từ Blog Nhật Vũ

  •   Chia sẻ của bạn đọc:

 

Ho ten: nguoiyeutoi_hanoi
Email: nguyenngocha_122_hn@yahoo.com.vn
Tieu de: GỬI BẠN
Noi dung: buổi chiều định mệnh.bạn ra đi mãi không trở về...bỏ lại tuổi 20 dang dở... có những lúc bỗng giật mình vì 1 giọng nói ,1 dáng người quen.tưởng như bạn đang đứng ngoài cửa lớp,nụ cười rạng rỡ híp cả mắt... buổi lễ tốt nghiệp của k6405 mãi mãi vắng đi 1 thành viên. nhớ bạn lắm "người cùng tên" à! hãy yên nghỉ nhé !

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Em xin nguyện làm tình đầu bé nhỏ

Em xin nguyện làm tình đầu bé nhỏ

Thời gian trôi bốn mùa em tìm kiếm Giấc mơ nào cho ta được gặp nhau Anh hỡi anh nếu như có kiếp sau Em vẫn nguyện làm tình đầu bé nhỏ.

Không bình thường

Không bình thường

Có đôi khi chúng ta sống trong rất nhiều vùng an toàn, của mình, của người bên cạnh, của xã hội. Những vùng an toàn mà nghĩ rằng chỉ cần vượt qua chúng, người ta sẽ dễ dàng gục ngã. Nhưng thật ra mỗi người chỉ có vài chục năm để sống, để sai lầm và vượt qua sai lầm. Và thỉnh thoảng vùng an toàn ấy sẽ làm chúng ta yếu đuối hơn.

Anh và Em (Phần 2)

Anh và Em (Phần 2)

Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này

Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.

Lời tạm biệt cuối thu

Lời tạm biệt cuối thu

Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

back to top