Cô bạn thân nhà nghèo nghĩa khí
2024-08-01 18:05
Tác giả:
Hải Tuệ
blogradio.vn - Tôi vẫn nhớ cảm giác phấn khích khi lần đầu tiên ngồi lên được bức tường ấy, không chỉ vì tôi đã vượt qua được một giới hạn của bản thân và được nhìn ngắm một chân trời mới, mà còn vì tôi đã được quen biết một cô bạn là hiện thân của chính xác những thứ mà tôi luôn thiếu sót.
***
Vy ít hơn tôi một tuổi, là hàng xóm sát vách nhà tôi. Vy ngưỡng mộ tôi học giỏi - những năm đầu cấp hai tôi còn năm nào cũng đứng nhất lớp. Vy tuy cũng đạt học sinh giỏi nhưng chưa bao giờ có thứ hạng trong lớp. Tôi thì rất ngưỡng mộ “cá tính” của Vy. Hồi ấy, tôi rất nhút nhát, đặc biệt cực sợ độ cao, không dám leo trèo bất cứ thứ gì. Vy thì vô địch khoản leo trèo, trò gì cũng biết và chơi giỏi, những khi chửi nhau thì rất thẳng thắn, nghĩa khí, bọn trẻ con trong xóm đứa nào cũng nể.
Chúng tôi kết thân với nhau trong một kì nghỉ hè, khi gia đình Vy vừa mới chuyển tới. Tôi vẫn nhớ những ngày đầu chúng tôi làm quen với nhau. Khi ấy, Vy và thằng em tôi hay leo lên bức tường chung giữa hai nhà. Thấy tôi hiếu kì, chúng khích lệ, hướng dẫn, làm mẫu cho tôi. Tôi vẫn nhớ cảm giác phấn khích khi lần đầu tiên ngồi lên được bức tường ấy, không chỉ vì tôi đã vượt qua được một giới hạn của bản thân và được nhìn ngắm một chân trời mới, mà còn vì tôi đã được quen biết một cô bạn là hiện thân của chính xác những thứ mà tôi luôn thiếu sót.
Kể từ ngày ấy, tôi dần có can đảm trèo lên những thứ cao hơn và khó hơn, như cổng nhà tôi, cây cột điện trước cổng nhà tôi, cây chùm ruột trong vườn nhà Vy, thậm chí cả mái nhà cao vời vợi bằng tôn mỏng của nhà tôi và nhà Vy, nói chung là không chừa bất cứ thứ gì. Tôi cũng bắt đầu tụ tập chơi đủ trò với bọn trẻ con trong xóm, từ nhảy ô, cá sấu lên bờ, bịt mắt bắt dê, trốn tìm, tạc lon, đến đá bóng. Bản thân tôi cũng bày ra nhiều trò chơi với Vy và thằng em tôi: chúng tôi lấy chăn trùm ghế làm nhà chơi búp bê, lấy ô leo lên mái nhà làm nhà chơi đồ hàng. Đó là lần đầu tiên trong cuộc đời tôi có những mùa hè nghịch ngợm và sáng tạo như thế.
Tôi nhanh chóng trở nên thân thiết với Vy, thậm chí còn thân với Vy hơn cô bạn thân lâu năm cùng tuổi nhà đối diện, đến mức chúng tôi tâm sự với nhau cả những điều chẳng dám nói với mẹ. Nhà Vy rất nghèo, mẹ Vy làm công nhân, trong căn phòng được họ hàng cho ở nhờ gần như chẳng có gì giá trị ngoài một cái TV ọp ẹp, một chiếc xe đạp bạc màu, một khung giường chiếu cói cũ, và vài cái nồi chảo mỏng. Vy kể với tôi bữa này Vy chỉ ăn cơm với dưa, luống rau này là mẹ Vy trồng để kiếm thêm tiền, hôm này là Vy phải phụ mẹ đem rau đi bán. Chị em tôi hay rủ Vy qua ăn trưa. Vy lúc đầu cảm thấy rất quý, nhưng về sau luôn bảo với chúng tôi rằng Vy ăn rồi. Mẹ tôi luôn bảo chúng tôi phải cẩn thận khi cho bọn trẻ con trong xóm vào nhà chơi, bà nói chúng không thật thà và có thể lấy thứ này thứ kia, nhưng với Vy thì bà chưa bao giờ cấm đoán điều gì; bà tỏ ra thấu hiểu và có phần tôn trọng, cảm mến khi nghe chúng tôi kể về những bữa trưa với Vy.
Nhưng rồi một lần nọ, Vy đã thật sự giận tôi. Tết năm ấy, mẹ bảo tôi mang quả dưa hấu sang cho nhà Vy, nhưng khi mẹ Vy bổ ra thì phát hiện đó là một quả dưa bị hỏng. Quả dưa ấy mẹ tôi mua từ trước Tết để cúng. Có lẽ bà cũng không nghĩ nhiều, chỉ đơn giản là vì biết chị em tôi hay rủ Vy qua ăn trưa chung nên khi có quả dưa mà chúng tôi không thích ăn thì nghĩ đến nhà Vy và bảo tôi đem cho, thế thôi. Nhưng tôi nhớ ánh mắt sáng lên của Vy lúc nhận quả dưa từ tôi. Có lẽ Vy nghĩ nó như một món quà tết quý mà các phụ huynh thường đem theo khi đi thăm hỏi chúc tết vậy. Tôi cũng nhớ tôi đã ngô nghê nói với Vy rằng mẹ tôi bảo “cho” nhà Vy quả dưa. Sau đó, tôi có giải thích với Vy rằng mẹ tôi không biết quả dưa ở bên trong bị hỏng. Kể từ khi ấy, Vy không tỏ ra giận dỗi tôi, nhưng cũng không còn hào hứng với tôi như trước. Về sau, vì những nguyên nhân mà tôi không còn nhớ rõ, mối quan hệ của chúng tôi xấu đi. Tôi biết Vy nghĩ tôi khinh nhà Vy nghèo và cảm thấy bị xúc phạm nghiêm trọng. Tôi mặc dù cảm thấy thái độ của Vy đối với tôi không thỏa đáng, nhưng tôi biết điều đó bắt nguồn từ sự nghĩa khí của Vy, và tận đáy lòng tôi luôn cảm phục Vy về điều đó. Những mùa hè sau đó, tôi bận rộn với việc học nên không chơi nhiều với Vy hay bọn trẻ con trong xóm nữa. Cuối cùng, nhà Vy chuyển đi, chúng tôi mất còn liên lạc.
Mặc dù tôi vẫn luôn luyến tiếc về tình bạn với Vy, trong lòng tôi luôn có một sự cảm phục dành cho Vy. Sự nghĩa khí mà tôi ngưỡng mộ ở Vy trong những năm tháng tuổi thơ đó dần dần trở thành một phần của con người tôi. Nó trở thành nền tảng để tôi của những năm tháng sau này dũng cảm theo đuổi ước mơ và những điều mà ở tận đáy lòng tôi tin là đúng. Tôi nghĩ, trong cuộc sống, thật đáng trân trọng khi được quen biết những con người mà thông qua họ chúng ta có thể cải thiện một cách sâu sắc những thiếu sót của bản thân mình.
© Hải Tuệ - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Em Mệt Rồi, Mình Buông Tay Nhau Thôi | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.