Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chúng ta đã để lạc cả lời tạm biệt

2023-05-19 01:30

Tác giả: Tuyết Lăng Du Tử


blogradio.vn - Điều hối hận trong cuộc đời có lẽ chính là ngày chúng ta đừng vô tình gặp được nhau, để rồi khi đã có được một khoảng kỉ niệm êm đềm bên nhau lại chọn cách lặng im rời đi, rời đi chẳng có lấy một lời ly biệt như thế.

***

Dòng tin nhắn gửi cho người chẳng xem chẳng rep là lúc tôi cũng tự hiểu rằng từ nay về sau câu chuyện tình mập mờ này sẽ không còn kết quả. Nói một cách văn vở hơn thì là chính thức chấm dứt. Vốn dĩ đã biết trước kết quả, biết là một lần nữa mình sẽ lao vào một cuộc chơi được mất kéo dài chỉ trong phút chốc. 

Ấy thế mà khi tận mắt trông thấy nó kết thúc rồi lòng tôi lại đau đớn đến lạ thường. Bởi lẽ tôi tự nhận ra anh là người ở trong mối quan hệ không rõ ràng này với tôi lâu nhất. Sáu tháng trôi qua tôi và anh ấy đã dành từng giờ từng phút cho nhau, chìm đắm trong bao kỉ niệm khó mà quên được. Tuy nói thời gian không ngắn cũng không dài là thế nhưng thật ra nó đủ để tôi hiểu đôi chút về cuộc đời và tính cách của anh đồng thời cũng lưu lại trong tâm trí mình những hoài niệm thật đẹp về thời thanh xuân ấy có một người đã từng bên ở tôi cho tôi nhiều vương vấn.Ngay từ đầu vốn dĩ chẳng đặt nhiều hy vọng, bằng một cách vô tình thế nào tôi vẫn muốn duy trì nó đến đâu hay đến đó.  

Biết anh còn nhớ thương người cũ, thường kể về chị ấy - một cô gái xinh đẹp đã ở cạnh anh lâu hơn tôi rất nhiều vì một vài lý do mà hai người họ chưa tiến tới với nhau và vẫn làm bạn bè của nhau, thường liên lạc đi chơi với nhau, có đôi lần anh còn giải quyết chuyện rắc rối của chị ấy với người yêu của chị mà chẳng hề kể tôi nghe lấy một câu.Thậm chí anh hay tìm kiếm những mối quan hệ mới và messenger của anh ngày nào cũng bận nhắn tin với bao người con gái khác nữa tôi cũng vờ như không quan tâm, không biết. 

yeu-mot-co-gai-da-tung-di-qua-ca-tram-ngan-thuong-ton-758x506

Chỉ cần biết rằng anh vẫn dành thời gian cho tôi, nhắn tin, call nói chuyện hằng ngày để tâm sự đủ mọi thứ trên trời dưới đất, canh nhau ngủ chung vào mỗi tối tới tận sáng mới tắt máy khi mà cả hai đã bắt đầu dậy tiếp tục công việc hằng ngày hay mỗi buổi trưa lúc anh đi làm xong chuẩn bị ngủ trưa vậy là đủ.

Quãng thời gian ngọt ngào ấy tuy chỉ nhìn thấy anh qua màn hình điện thoại lúc gọi video, thấy anh chờ tôi trước hẻm nhà là tôi đã nhịp tim của tôi đã lạc đi rất nhiều nhịp. Ở cạnh anh tôi thấy vui và hạnh phúc lắm. Là một chàng trai thực tế bươn chải lo toan trách nhiệm gia đình phải trải đời từ sớm anh mang đến cho tôi nhiều kiến thức trải nghiệm mới lạ. Sẵn sàng giải thích cho tôi những gì tôi không biết không hiểu mặc dù nhiều lần tôi hỏi. Nhẹ nhàng nhắc nhở tôi khi tôi cãi cố và đôi khi chúng tôi vừa đi vừa tranh luận trên suốt con đường trở về nhà. 

Ngày đó rong ruổi trên khắp cung đường Sài Gòn để tìm kiếm chỗ nghỉ ngơi thư giãn anh cũng là người chỉ cho tôi biết thêm về những con đường tôi chưa từng đi qua, chưa hề biết tên. Cứ thế lặp đi lặp lại một tuần ít nhất phải gặp một hoặc hai lần vậy là đủ.

Tưởng chừng như nó sẽ duy trì tới mãi mãi hay chỉ đến một lúc nào đó chúng tôi sẽ đối mặt với nhau bày tỏ rõ tâm tình rồi rời đi trong hòa bình thì ngược lại. Anh chọn cách tồi tệ nhất như những người trước im lặng lờ đi tin nhắn, lơ tất cả mọi thứ chúng tôi có thể liên lạc để rồi rời đi để lại mọi thứ rối ren trong đầu tôi lúc này.

 Ngày trước khi thấy messenger anh online tôi vui lắm còn bây giờ trông thấy thì trái tim tôi cứ nghẹn lại và nước mắt cứ trực trào rơi đầy trên mặt vì tôi biết từ nay về sau mọi thứ của chúng tôi sẽ quay trở về với quỹ đạo ban đầu.Hệt như thời gian chúng tôi chưa từng biết nhau. Anh sẽ về với khoảng trời tự do của anh, tôi cũng sẽ phải tiếp tục cuộc sống của mình nhưng không còn người con trai ấy gặp tôi mỗi tuần, nói chuyện điện thoại mỗi tối.

se-den-luc-phai-chap-nhan

Tôi không trách anh vô tâm chỉ trách tôi quá yếu lòng, vội vàng ảo tưởng ôm hy vọng mặc dù vẫn biết chẳng có kết quả vẫn cố chấp lao tâm khổ trí. Ngày tháng phía trước, có lẽ tôi sẽ tự vượt qua, tự lau nước mắt mỗi đêm khi nhớ về những kỉ niệm, tự mình đứng dậy vượt qua mọi khó khăn của bản thân trước kia đã từng chia sẻ với anh, tự xoa dịu nỗi lòng tổn thương mỗi khi tự mình đi quan những con đường ngày trước hai đứa từng đi chung, tự an ủi trái tim thôi nghẹn ngào khi nghe lại một vài bài hát hay chứng kiến lại những thứ có liên quan đến anh.

Những thói quen này vốn dĩ là anh đem tới cho tôi để rồi giờ đây chính tôi phải tự mình xóa bỏ tất cả ra khỏi cuộc đời mình nói ra nghe thật dễ dàng nhưng mấy ai hiểu rằng nó đau đớn khó chịu bất lực đến thế nào.

Đâu đó trong ở tâm hồn tôi vẫn nuối tiếc rằng không còn được gặp lại anh một lần cuối để giãi bày hết mọi tâm sự bấy lâu vẫn luôn giấu kín rằng tôi rất thích anh, rất muốn cùng anh bước tới một mối quan hệ chính thức lâu dài được tính bằng năm bằng tháng. 

Điều hối hận trong cuộc đời có lẽ chính là ngày chúng ta đừng vô tình gặp được nhau, để rồi khi đã có được một khoảng kỉ niệm êm đềm bên nhau lại chọn cách lặng im rời đi, rời đi chẳng có lấy một lời ly biệt như thế.

© Tuyết Lăng Du Tử - blogradio.vn

Xem thêm: Mùa Hạ Năm Nay Vẫn Thơm Mùi Nắng Cũ

Tuyết Lăng Du Tử

Bông tuyết ngao du, ý văn lạnh tựa tuyết

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mình nhận ra mình cũng cần được yêu thương...

Mình nhận ra mình cũng cần được yêu thương...

Những lúc đấy mình chỉ cười, bởi vì chỉ bản thân mình mới biết, thật ra mình như thế nào. Chẳng qua là bản thân mình “hèn”. Hèn đúng nghĩa, hèn yêu, hèn cả được yêu.

Tiêu cực là một phần của chính mình

Tiêu cực là một phần của chính mình

Mỗi ngày trôi qua, mình lại có cảm giác mình muốn sống hơn một ngày. Mình vẫn còn những cuộc gặp gỡ mà mình cần phải gặp, còn những nơi mà mình cần phải đến, mọi thứ đều cần thời điểm thích hợp.

Có một ngày

Có một ngày

Em dừng bước và nhìn khắp nẻo Những góc nhỏ một thời vẫn như còn vọng đâu đây

Bây giờ là mùa đông

Bây giờ là mùa đông

Cô cứ vậy mà sống cứ vậy mà xoay vòng với chừng đó công việc vừa quen thuộc, vừa dễ và vừa khó ở nơi xa xôi này. Một thành phố thật xa với nơi cũ của cô, nhưng là một thành phố cho cô thật nhiều trìu mến và như là một chỗ dựa tin cậy nhất của cô trên những bước đường đời.

Nếu lỡ

Nếu lỡ

Và nếu lỡ, con chẳng còn nghe thấy nữa những mệt mỏi, lo lắng hay cằn nhằn của má thì sao? Dù chỉ là “nếu” thôi, con cũng không dám nghĩ tới. Nó khiến đôi vai con run rẩy bật khóc!

Sống trọn

Sống trọn

Ai cũng muốn cuộc sống mình được đầy đủ, còn trái tim tôi mách bảo tôi như thế, từ rất lâu rồi, là tôi luôn muốn có luôn muốn sống như thế, sống trọn cho cuộc đời, sống trọn là chính tôi.

Đông về lại thấy cô đơn

Đông về lại thấy cô đơn

Trở mùa, trời chớm sang đông Chừng như thấp thỏm trong lòng nhớ ai Chút se se lạnh hiên ngoài Làm tim thổn thức canh dài nhớ thêm.

Tôi muốn được là tôi

Tôi muốn được là tôi

Tôi thấy có thật nhiều nước đang chảy dưới chân tôi, tôi thấy những ngọn núi cao và nhiều nguy hiểm quá đang trước mặt tôi, nhưng tôi vẫn phải vượt qua, vì tôi là tôi, nên tôi phải vượt qua.

Tiếng yêu đầu

Tiếng yêu đầu

Vì người ta đã nói đã viết đã cười đã khóc và đã hát quá nhiều về tình yêu, nên những gì tôi sắp viết chỉ là những lời muốn được sẻ chia, là sự thấu cảm. Là sự thấu hiểu mà tôi muốn gởi đến những ai đã đau khổ hoặc đang trải qua đau khổ trong tình yêu.

Suy Nghĩ Riêng Mình Anh

Suy Nghĩ Riêng Mình Anh

Anh cần em như ngày đó Một nỗi buồn anh vẽ thành mây Nếu như khóc không phải tình cảm Anh muốn quên và anh không rõ.

back to top