Phát thanh xúc cảm của bạn !

Vì không dũng cảm nên em buông anh mất rồi

2021-07-28 01:25

Tác giả: Tuyết Lăng Du Tử


blogradio.vn - Cảm ơn anh. Cảm ơn tình yêu và tất cả sự ấm áp anh đã dành cho em bao thời gian qua. Đoạn đường sau này không còn em nữa. Anh hãy tìm một cô gái khác xinh đẹp, tài giỏi hơn đi bên anh nhé.

***

Kết thúc 1536 ngày, với khoảng thời gian là bốn năm hai tháng hai tuần hai ngày yêu nhau. Rốt cục thì điều em không mong muốn nhất cũng đã đến. Đó là ngày chúng ta chia tay. Phải nói rằng buổi tối hôm ấy và cả ngày hôm ấy em đã lấy hết dũng khí, lấy hết tất cả sự can đảm của mình để giằng co trong cả suy nghĩ lẫn lý trí để rồi một cuộc gọi đến anh nói ra lời buông tay. 

Em không muốn đâu anh à. Em không muốn thấy nước mắt anh rơi và trái tim ấm áp của anh phải đau đớn tuyệt vọng đến cùng cực. Nhưng anh à, em xin lỗi. Em đã lỡ tuyệt tình thật rồi. Em đã vì sự trẻ con và ích kỷ của bản thân để thốt ra "Em nghĩ hai ta không thể tiếp tục nữa. Em không muốn yêu xa như thế này. Em không muốn lúc nào cũng phải nhìn anh qua camera của điện thoại, em không muốn lúc em hay anh cần nhau thì chỉ biết ngắm kĩ ảnh của đối phương". 

Em đau lòng lắm chứ. Em buồn lắm. Cả đêm hôm ấy, em vốn cho rằng chỉ qua đêm nay thôi và sớm mai khi em thức dậy, em sẽ quen thôi, em sẽ không còn đau đớn nữa, em sẽ trở lại cuộc sống bình thường của mình và sẽ thật sống tốt hơn. Nhưng không, cả đêm nước mắt em không ngừng rơi xuống, vốn dĩ định xóa hết mọi thứ về anh nhưng không thể, em vẫn lướt lại từ đầu, càng đọc những dòng tin nhắn cũ lòng em càng quặn thắt lại. 

duong-nhu-den-mot-do-tuoi-nao-do-tinh-yeu-khong-con-quan-trong-nua

Có mấy lần anh có gọi đến em biết là anh không chấp nhận điều đó nhưng em lại ngang nhiên cự tuyệt và bắt anh phải chấp nhận. Anh còn nhắn bao tin nhắn nói rằng “Xin lỗi em. Nếu anh có làm gì sai thì anh xin lỗi em mà. Đừng chia tay anh như vậy, anh không muốn"... Rất nhiều những câu nói đau lòng khác nữa em tạm không nhắc đến, còn nhớ lúc em bảo chia tay đi, dường như em có nghe được tiếng nấc nghẹn của anh vì không tin được và không muốn thực hiện nó,anh còn khóc trong lúc nói chuyện với em qua điện thoại. Tất cả những điều đó càng khiến lòng em rối như tơ vò cùng sự tan nát sâu trong trái tim. 

Lần đầu em biết cảm giác đau đớn khi chia tay là thế nào, lần đầu em hiểu rằng buông tay vốn tưởng  là một điều tưởng như đơn giản nhưng lại khó đến tận nhường này. Hơn thế nữa là lần đầu tiên em trải qua cảm giác thất tình.

Tha thứ cho em anh nhé. Từng đã thề hẹn với anh dù bất cứ lý do gì cũng sẽ không để tình yêu này rạn nứt. Nhưng đến cuối cùng em cũng không thể thực hiện lời hứa này. Em hiểu rằng, chúng ta bên nhau vốn dĩ không dễ dàng gì khi em vốn chẳng xinh đẹp và tài giỏi, anh thì khác em, anh đẹp trai lại có công việc bao người ngưỡng mộ. 

Em biết bạn bè anh thường vẫn bảo anh rằng anh bên em thật sự không xứng, em biết anh bỏ ngoài tai điều đó thế nhưng chắc chắn một điều rằng anh sẽ rất buồn. Còn em, có một số người vẫn nói rằng yêu xa không bền chặt bởi nếu một trong hai có phản bội thì dĩ nhiên em và anh cũng sẽ không biết. 

em_-_1

Ban đầu chúng ta không phải yêu xa. Vì một số lí do, em phải chuyển vào trong Nam, chúng ta xa nhau, khoảng cách trở thành nỗi cách trở thứ hai, mỗi một ngày trôi qua là khi đêm xuống cùng call video đến khuya, thậm chí để cam vào một góc quay cả hai đang làm gì, chỉ cần nhìn thôi cũng đủ. Đến những dịp sinh nhật em hay lễ 30/4 anh lại hối hả bay vào, tặng quà và cùng em rong ruổi trên mọi cung đường Sài Gòn chỉ một hai ngày duy nhất ấy mới là lúc hai ta ở cạnh nhau trọn vẹn và đến tầm 9 giờ tối. Anh sẽ lại bay về Hà Nội tiếp tục công việc hằng ngày. 

Thấm thoắt cứ thế, cũng qua 4 năm. Chúng ta có 4 lần kỉ niệm 4 năm bên nhau, thế nhưng ngay bây giờ, khi chỉ còn vài tháng nữa là kỉ niệm 5 năm, em lại buông tay anh. 

Tha thứ cho em anh nhé. Em cũng như bao cô gái khác, cũng muốn có người yêu ở bên cạnh, tha hồ nhõng nhẽo, mè nheo người yêu chở đi đó đây, được ngồi sau xe người yêu, dựa vào tấm lưng vững chắc. Em cũng muốn như những cô gái đó có thật nhiều bức ảnh chụp kỉ niệm bên bạn trai khi đi thăm những địa danh đẹp của đất nước, muốn tận hưởng cảm giác khi ốm đau có người chăm sóc, bảo vệ và vỗ về. Nhưng ngược lại em và anh là yêu xa, là cả hai chỉ có thể gặp và thấy nhau qua điện thoại, khi mệt mỏi chỉ có thể nhắn tin hay gọi điện. Có nhiều cặp đôi yêu xa vẫn duy trì lâu bền đến lúc họ cưới nhau với khoảng thời gian đáng để ngưỡng mộ. Một năm, hai năm, năm năm, mười năm.

Chúng ta cũng đã đi được một chặng đường rất dài, cùng trải qua muôn ngàn lời chê bai, chỉ trỏ của người khác. Thế nhưng cũng bởi sự nhu nhược, trẻ con chưa thấu đáo của em đã đưa nét chấm hết cho đoạn đường này của đôi mình. .      

thu-hut-dieu-tich-cuc-bang-cach-thay-doi-nguon-nang-luong-scaled

Cảm ơn anh vì những ngày tháng qua đã để em chìm trong mật ngọt của tình yêu, để em hiểu cảm giác thấp thỏm chờ đợi tin nhắn, cuộc gọi từ một người là như thế nào,hiểu sự hồi hộp, mong ngóng gặp một người thật sự như câu đợi chờ là hạnh phúc. 

Cảm ơn anh. Cảm ơn tình yêu và tất cả sự ấm áp anh đã dành cho em bao thời gian qua. Đoạn đường sau này không còn em nữa. Anh hãy tìm một cô gái khác xinh đẹp, tài giỏi hơn đi bên anh nhé.

Anh tài giỏi như vậy nhất định sẽ có một cô gái tài sắc vẹn toàn đi bên anh. Khi đó anh sẽ không còn xấu hổ trước mặt bạn bè hay bố mẹ anh nữa đâu. 

© Tuyết Lăng Du Tử - blogradio.vn

Xem thêm: Anh sẽ cùng em đi qua những mùa thu

Tuyết Lăng Du Tử

Bông tuyết ngao du, ý văn lạnh tựa tuyết

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

back to top