Phát thanh xúc cảm của bạn !

Chỗ dựa đơn phương

2023-11-02 04:20

Tác giả:


blogradio.vn - Và dần dần tôi trở thành một người nói nhiều với anh, tôi để anh bước vào cuộc sống của mình theo cách nhẹ nhàng nhất và hơn cả một người bạn. Tôi kể anh nghe không chỉ là tình yêu văn chương mà cả về cuộc sống, gia đình và đôi khi thậm chí là những điều giản đơn nhất.

***

(tặng NTX)

Cm trên tay tp thơ của anh, tôi cht nhớ tới vic đã bao ln anh nói tôi ghé để nhn mt tp đưc chính anh đ tay kí tặng. Tôi hay dỗi:

- Thì anh cứ kí trước, bn nào em qua ri em lấy, gi chưa rỗi đưc.

- Kí trước thì nói làm gì, kí ngay khi tng thì mới còn ướt mc.

Thế nhưng rồi tôi cứ lần lữa mãi, đến khi nhận được lại là một tập thơ không còn bút tích của người đề tặng, vì người ấy qua một cơn bạo bệnh đã đi về một nơi rất xa... Đôi khi trong dòng đời xô đẩy, nhiều việc mà ta cứ nghĩ ngày mai sẽ làm rồi lại bị chính thời gian nuốt chửng, để lại trong ta chỉ còn là những hối tiếc và những khát vọng cứu vãn nhưng kì thực đã quá muộn màng.

Tôi gặp anh khi chỉ mới là mt cô sinh viên khoa văn chp chững cm bút viết những dòng không tròn tra. Đôi khi ý tưởng thì có nhưng câu chữ bị ép uổng trong những khuôn khổ không thể diễn đạt, cứ cộc tính như chính con người của tôi: một cô gái mạnh mẽ quá đỗi đến nỗi nghĩ rằng đôi khi chỉ một mình mình đang gánh trên vai những cuộc đời khác. Vì hoàn cảnh, đôi khi tôi không còn nét chân chất mộc mạc từ sớm, gánh nng mưu sinh, những trắc trở trong gia đình đã khiến tôi dường như mất đi nụ cười từ bấy. Dường như “được viết” là tất cả những gì thanh tân nhất trong cuộc đời của tôi. Và chính nhờ viết tôi đã gặp được anh.

Sinh hoạt chung trong một câu lạc bộ thơ văn, anh lớn hơn tôi dễ cả mt con giáp. Anh đã có một số chỗ đứng ở vài tờ báo địa phương nên những người mới tập tành như chúng tôi thường hay lấy anh làm nền tảng để viết. Mặt khác, anh cũng như một người anh lớn trong gia đình thường hay lắng nghe và khuyên bảo chúng tôi, kể cả những điều ngoài thơ văn, là chính cuộc sống thường nhật của mình. Vốn bản tính là một người hướng nội, thường tôi chỉ đi sinh hoạt kiểu lắng nghe chia sẻ kinh nghiệm chứ ít khi tham gia hoạt động chung. Bản tính hướng nội làm tôi như tách biệt khỏi hội, cứ cố tìm cho mình một góc thật xa, ngi yên, và mỗi khi có ai định đến gần để nói chuyện thì lại giương một gương mặt thật lãnh đạm đủ để mọi người thấy khó gần mà cách xa.

- Em uống cafe đúng không? Vừa hay anh lại dư một ly – Và ngay khi tôi chuẩn bị giương bộ mặt khó gần của mình ra thì anh nhanh nhảu – Đấy, lại gương mặt đấy, thế nên em mới bị bảo là khó gần. Sự thật em là một cô bé hay ngại thôi, sợ không biết cách tiếp xúc với mọi người.

Đột nhiên tôi có hơi sững lại, đôi khi trong cuộc đời mà ai cũng cho phép mình tự bận rộn này, khó ai dành thời gian để thực sự thấu hiểu và thông cảm một người. Cũng t đó, đột nhiên không biết từ lúc nào, mỗi khi câu lạc bộ sinh hoạt anh lại thường ngồi cạnh tôi, và cũng chính vì thế mọi người bắt đầu quây quần quanh tôi nhiều hơn vì anh chính là trung tâm của hội. Nhưng không phải lúc nào tôi cũng thích cảm giác đó, sự hướng nội làm tôi ngại tiếp xúc với mọi người, nhưng tôi để ý chỗ ngồi của tôi trước khi sinh hoạt đều có một cốc cafe. Đó là thức uống tôi đặc biệt thích và dường như nó là động lực làm tôi cảm thấy mình được quan tâm.

Thi thoảng tôi lại nhận được những lời mời cafe từ anh, anh cho tôi mt cảm giác thoải mái nên tôi đồng ý nhưng rồi những cuộc hẹn lại có những người khác. Tôi biết anh muốn tôi hòa nhập nhưng không phải cứ muốn là điều đó sẽ thực hiện được ngay vì nó đã là bản tính lâu dài của tôi. Lâu dần thậm chí tôi trốn những cuộc hẹn của anh và dường như anh nhận ra điều đó, anh vẫn kiên nhẫn hn tôi, và những lần sau đó chỉ có tôi và anh. Vì tôi biết anh muốn tốt cho mình nên tôi đã rất ngại khi anh làm vậy nhưng anh chỉ mỉm cưi:

- Có những việc hòa nhập là tốt nhưng đôi khi người ta cũng thích những khoảng riêng để cho mình thoải mái mà. Anh không phải cứ theo sách vở đâu, mỗi ngưi mỗi cách để đối xử.

Và dần dần tôi trở thành một người nói nhiều với anh, tôi để anh bước vào cuộc sống của mình theo cách nhẹ nhàng nhất và hơn cả một người bạn. Tôi kể anh nghe không chỉ là tình yêu văn chương mà cả về cuộc sống, gia đình và đôi khi thậm chí là những điều giản đơn nhất. Tôi trở nên nói nhiều hơn với anh và cũng dần dần cởi mở với mọi người theo cái cách mà anh từ từ mở rng tính cách của tôi.

Sau đó, tôi tốt nghiệp đại học. Tôi bắt đầu có nhiều mối quan hệ và cởi mở hơn khi đi làm, anh vẫn luôn là chỗ dựa cho tôi và luôn lắng nghe những bộn bề trong cuộc sống đang xảy đến với tôi. Nhiu hôm, khi làm việc miệt mài tới tận khuya và cảm nhận được nhiều thứ mệt mỏi, nhưng tôi chỉ cần nhắn một tin: “Em mt”, thì dù không nhận được tin trả lời ngay nhưng bẵng đi một lúc, có khi là nửa tiếng đã nghe tiếng: “Cafe dưới nhà đây, xua tan mệt mỏi nhé.”.

Và rồi cuộc sống và sự kết giao làm tôi trở nên bận rộn hơn, tôi chỉ tìm đến anh khi mệt mỏi. Thậm chí tôi đã không nhận ra niềm yêu thích văn chương của tôi cũng đã bị mai một theo thời gian, dần dà là vấn đề mưu sinh, sau nữa là bắt đầu mở rộng hơn với những mối quan hệ trong công việc. Đôi khi anh nhắn gọi tôi chỉ để nói về việc anh ra mắt một tập thơ hoặc muốn tặng tôi một cái gì đó, tôi luôn ln lữa. Thực ra vì anh cho tôi cảm giác an toàn đến độ tôi nghĩ rằng dù có bao lâu không liên lạc, việc thân thiết hơn cả chục năm trời sẽ làm anh không bao giờ xa tôi. Ngày mai tôi sẽ gọi anh, tôi sẽ đi chơi với anh, sẽ lại gặp anh cafe trò chuyện như rất nhiều năm về trước. Nhưng “ngày mai” rồi lại đến “ngày mai”, tôi cứ hẹn và nó đã không còn dịp đến nữa.

Anh ra đi vì ung thư, mà đến phút cuối khi tôi biết tin thì đã quá muộn. Anh đã có một thời gian dài chống chọi với căn bệnh nhưng đã không cho tôi biết, hoặc có lẽ đã nhiều lần anh nói anh muốn gặp tôi như thế nào nhưng tôi đã bỏ qua… Đến hôm nay tôi mới nhận được tập thơ mà câu lạc bộ đã gửi qua đường bưu điện, tự nhiên tôi nhận ra trong suốt rất nhiều năm quen biết tôi đã kể anh nghe rất nhiều vấn đề của mình, cứ như chưa bao giờ được nói nhưng lại rất ít nghe được điều gì đó từ anh. Có lẽ tôi đã cướp đi thời gian của chính anh chỉ vì sự ích kỉ của mình. Còn anh, anh lại chấp nhận làm một chỗ dựa đơn phương của tôi mà không đòi hỏi bất kì một điều gì cho đến lúc ra đi

© Lê Hứa Huyền Trân - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Yêu Đơn Phương Là Điều Dũng Cảm Nhất Chúng Ta Từng Làm | Radio Tình Yêu

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hè còn đến

Hè còn đến

Con đường mùa hè của đứa trẻ còn quê là xuống bếp, lên nhà rồi ra vườn, chạy ra đồng rồi lấm lem ra về. Quãng đường này tôi đã đi mòn mấy mùa hè trước và thêm mùa này nữa cũng coi như trọn vẹn thời học sinh.

Em ra phố

Em ra phố

Sáng nay cô ra phố, Bích Loan thấy nhớ nôn nao chiếc xe bánh mì và câu nói của mẹ, mình chuẩn bị ra phố thôi con, dậy đi. Bây giờ cô cũng đang ra phố đây, cũng con hẻm quen thuộc cũng những ngôi nhà những gương mặt quen thuộc của biết bao người, cũng con phố đã bên cô bao năm tháng ngày xưa, mà sao hôm nay cô thấy thân thương lạ.

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con, dạy biết bao điều Mẹ dạy nhiều, con nhớ bao nhiêu? Lời mẹ dạy, con chẳng thèm giữ Vì lời mẹ cũng chẳng dễ nghe.

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Ai cũng mong vận may của mình sẽ thuận buồm xuôi gió trong cuộc đời, đặc biệt là về mặt sự nghiệp, tài lộc. Ba tháng tới sẽ là khoảng thời gian may mắn đối với bốn con giáp này. Họ sẽ có những chuyển biến tốt hơn, sự nghiệp thăng tiến và họ cũng có thể đạt được sự giàu có bất ngờ. Hãy cùng xem 4 con giáp này sẽ tận hưởng vận may như thế nào trong những ngày tới nhé.

Vượt qua niềm đau

Vượt qua niềm đau

Tôi nhận ra anh cũng thích tôi giống như tôi đã thích anh vậy. Phải chi tôi đủ dũng cảm để nói ra hết mọi chuyện với anh thì giờ đây tôi không phải hối hận nhiều đến vậy.

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Tuổi 22, nơi mà một người trẻ cảm thấy mình nhỏ bé giữa vũ trụ bao la của ước mơ và khát vọng, nhưng cũng không thể tránh khỏi áp lực thời gian và nỗi đau của sự thất bại.

Mơ

Chẳng hiểu sao những ngày đó cô có thể mơ những cái mơ lạ lùng như vậy, toàn là mơ những chuyện quá sức mình, vậy mà cũng mơ được. Vậy là thêm một lần mơ nữa vẫn cứ là mơ chứ cô không biến mơ thành thực được.

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Hiện nay, 5 thể loại sách chữa lành được độc giả ưa chuộng gồm sách khám phá bản thân, phân tích hành vi, kỹ thuật giảm căng thẳng, phát triển kỹ năng sống, kỹ năng giao tiếp.

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Mỗi người một nơi, không ở cạnh nhưng luôn nghĩ về nhau, trái tim của hai đứa trẻ ấy vẫn luôn hướng về đối phương. Người ta hay nói “Xa mặt cách lòng”, giá như nó đúng với câu chuyện này thì hay biết mấy, sẽ không có hai người yêu nhau mà ôm nỗi tương tư như thế.

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Tôi nhớ mỗi tối nằm trong chăn ấm đều thiếp đi khi ngắm nhìn nó cuộn tròn ấm áp bên cạnh cái đèn ngủ bể cá giả sủi khí đưa đẩy những con cá nhựa lên xuống trong ánh sáng mờ màu xanh lam. Có lẽ đó là những năm tháng bình yên, vui vẻ nhất trong tuổi thơ của tôi và nó, cũng là những năm tháng mà tình bạn của chúng tôi gắn bó keo sơn nhất.

back to top