Chỉ cần bạn không dừng lại, phía trước là ánh sáng
2024-12-25 17:50
Tác giả:
blogradio.vn - Chúng ta càng chạy trốn càng không muốn đối mặt thì mọi vấn đề vẫn mãi ở phía sau chúng ta mà thôi. Cách duy nhất và tốt nhất là phải đối mặt, phải nhìn nhận và điều chỉnh cảm xúc của bạn.
***
Điều đáng sợ trong cuộc sống này chính là khi bạn không biết bản thân phải làm gì. Bạn bất lực với hoàn cảnh thực tại, vô định trong suy nghĩ và cả hành động. Hoặc đôi khi muốn làm điều gì đó nhưng chẳng biết bắt đầu rồi lại từ bỏ, lại buông xuôi, lại mặc cho cuộc đời đưa đẩy...
Nhìn mọi thứ xung quanh, bạn biết bạn cần gì nhưng tuyệt nhiên chẳng biết phải bắt đầu từ đâu phải làm như thế nào, con đường trước mắt quá nhiều ngã rẽ, bản thân lại không thể quyết đoán và kiên trì với mục tiêu thì chẳng bao giờ thoát khỏi vũng lầy của hiện tại.
Nhưng bạn biết không, chỉ cần bạn không bỏ cuộc, hãy đi về phía trước chậm một chút cũng không sao. Nếu một lúc nào đó bạn cảm thấy kiệt sức, vậy bạn hãy dừng lại tại vị trí đấy nghỉ ngơi một lúc nhé, nhưng nhớ là đừng để mình bị rơi tự do về phía sau đấy. Hãy luôn giữ cho mình một động lực đủ to lớn để không bao giờ gục ngã nhé. Vì để đến được vị trí hiện tại bạn đã từng rất vất vả rồi, bản thân đã chịu không ít thiệt thòi rồi đấy. Nhân lúc nghỉ ngơi bạn hãy nghĩ về hành trình bạn đã đi qua, những kí ức đẹp những thành quả dù là nhỏ nhất bạn đã đạt được bằng sự nổ lực không ngừng nghỉ trong quá khứ. Bạn đã từng vui tươi thế nào, đã từng xinh xắn yêu cuộc đời biết bao nhiêu, bạn cũng đã mạnh mẽ chiến đấu với biết bao chuyện nghịch cảnh trong cuộc đời và hiển nhiên bạn điều đã giành lấy chiến thắng để đi đến thời điểm hiện tại.
Vậy nên, tôi tin rằng bạn có đầy đủ hành trang và bản lĩnh để tiến về phía trước, chỉ là ai rồi cũng sẽ mệt nhừ sau những tháng ngày miệt mài rong ruổi. Không sao cả, hãy ngồi yên tĩnh một nơi mà bạn cảm thấy thoải mái nhất, gom góp tất cả những mảnh kí ức đẹp nhất gói gọn vào hành trang cho những cung đường phía trước nhé.
Ai đó đã nói rằng: “Chúng ta không thể thay đổi được hướng gió nhưng chúng ta có thể điều khiển được cánh buồm.”
“Nếu chúng ta không thể thay đổi hoàn cảnh thì hãy thay đổi thái độ đối với nó.”
Cuộc sống là những nốt thăng trầm, là những chuyện những việc với những cảm xúc khác nhau. Nên nếu gặp phải vấn đề không thể thay đổi, không thể thoát ra được thì hãy thương lượng với bản thân mình đi, hãy nhìn nhận mọi thứ một cách nhẹ nhàng nhất có thể. Không phải vì ai vì điều gì cả, mà chính vì bản thân mình cần được như thế. Chúng ta càng chạy trốn càng không muốn đối mặt thì mọi vấn đề vẫn mãi ở phía sau chúng ta mà thôi. Cách duy nhất và tốt nhất là phải đối mặt, phải nhìn nhận và điều chỉnh cảm xúc của bạn.
Hãy trân trọng mọi khoảnh khắc và cảm xúc của chính mình, vì cuộc sống cũng như một món ăn vậy. Có đủ gia vị thì mới ngon, mới đậm đà và mới đáng để chúng ta thưởng thức phải không? Điều quan trọng nhất là ở bạn, bạn phải là người cân chỉnh mọi cảm xúc ở mức cân bằng nhất để bản thân luôn trong trạng thái tốt nhất và không có điều gì khiến bạn gục ngã được.
Hãy nở một nụ cười, vì nó sẽ khiến bạn xinh đẹp và thoải mái hơn đấy!!!
© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Vô Tình Bỏ Lỡ Nhau | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Đợi
Thú thật với mày là bây giờ tao chẳng cảm thấy gì trong lòng cả, đau cũng không mà buồn cũng không. Tao chỉ thấy… hình như ở ngực trái tao bị khoét mất một mảng khá lớn đấy.

Vẫn là chính mình
Tôi làm gì cũng chẳng ai quan tâm, bệnh đau cũng một mình phải chịu đựng. Mọi người đâu biết rằng tôi là con người, cũng có cảm xúc và làm sao chịu đựng nổi biết bao nhiêu chuyện xảy đến như vậy. Anh đã làm tôi bắt đầu thay đổi và suy nghĩ tích cực hơn.

Nếu một ngày không còn Mẹ
Nếu một ngày không còn mẹ Cơm nhà không còn nóng Cá nhà chẳng còn ngon Trong nhà không có mẹ Chỉ có gió ngoài hè.

Mất bao lâu để quên một người, và phải mất bao lâu mới có thể quên đi sự phản bội?
Một ngày, anh cầu xin cô cho anh gặp cô lần cuối, anh quỳ xuống trước mặt cô và xin lỗi. Anh xin lỗi vì anh hèn nhát, xin lỗi vì đã làm khổ cô, anh xin lỗi vì đã không thể ở bên cạnh cô được nữa. Và rồi, một tuần sau anh đi phát thiệp mời cưới.

Lời hứa cuối cùng
“Giữ lấy nhé, em cần hơn anh mà.” Anh nói rồi quay lưng bước đi dưới cơn mưa, bỏ lại cô với sự ấm áp bất ngờ len lỏi trong tim.

Thanh xuân của tôi
Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu
Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.

Mùa đông không anh
Hôm nay, em một lần nữa xâm phạm kí ức của hai ta, lật từng tấm ảnh cũ, em ngắm nhìn gương mặt quen thuộc, nụ cười anh vẫn vậy, ánh mắt vẫn luôn ấm áp và những cử chỉ dịu dàng… vẫn ở đó nhưng em và anh không còn cạnh nhau nữa.

Hạnh phúc riêng của mẹ
Tại sao con lại ích kỉ không quan tâm tới cảm nhận và suy nghĩ của mẹ. Rồi con nhận ra khoảng cách giữa mẹ và con dần lớn hơn là khi mẹ quyết định đi bước nữa cùng chú ấy.

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ
Tôi không bao giờ quên cảm giác ngày hôm ấy – vừa hồi hộp, vừa hạnh phúc. Gặp gia đình cô ấy, nhìn thấy nơi cô ấy sinh ra và lớn lên, tôi như cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình, như được trở về quê hương của chính mình.