Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cảm ơn anh đã rời xa để em học được cách trưởng thành

2020-09-30 01:30

Tác giả: Quỳnh An


blogradio.vn - Trưởng thành là khi nào? Làm sao để biết mình đã trưởng thành hay chưa? Thật khó để trả lời những câu hỏi như thế. Trưởng thành chưa bao giờ có một giới hạn độ tuổi nhất định cả. Còn bản thân em mà nói thì thời điểm em biết mình trưởng thành thực sự về cả mặt thể chất lẫn tinh thần là sau khi chúng ta chia tay nhau, một khoảng thời gian rất lâu sau đó.

***

Trưởng thành là khi nào? Làm sao để biết mình đã trưởng thành hay chưa? Thật khó để trả lời những câu hỏi như thế. Trưởng thành chưa bao giờ có một giới hạn độ tuổi nhất định cả. Còn bản thân em mà nói thì thời điểm em biết mình trưởng thành thực sự về cả mặt thể chất lẫn tinh thần là sau khi chúng ta chia tay nhau, một khoảng thời gian rất lâu sau đó.

Thực ra em còn rất nhớ khi chúng ta chia tay nhau em đã oán trách anh rất nhiều, đổ mọi lỗi lầm cho anh, không chịu nhận sai về mình. Nhưng đến bây giờ nghĩ lại thì nếu không chia tay nhau thì có lẽ đến tuổi 25 bây giờ chắc em vẫn là một người lớn mang tâm hồn trẻ con anh ạ.

Trưởng thành là khi không phải chuyện gì em cũng chỉ biết làm theo ý mình nữa, không coi mình là trung tâm vũ trụ nữa. Em đã thay đổi suy nghĩ ấy từ ngày chúng ta không còn là của nhau nữa. Em đã biết sống thực tế hơn trước rồi, cha mẹ không còn phải đau đầu hay mệt mỏi về những vấn đề nhỏ bé của em nữa. Em đã từng có suy nghĩ rằng khi em có cha mẹ luôn yêu thương chiều chuộng mình như vậy, có một người bạn trai tâm lý, lo cho em mọi thứ như thế này thì cần gì phải trưởng thành chứ, em đã có mọi thứ rồi và chỉ cần sống theo ý mình muốn là được.

truongthanh1_(1).[2]

Ánh mắt nhìn đời bằng màu hồng khi ấy của em khiến chính em mỗi lần nhớ lại bản thân mình 5 năm về trước cũng phải bật cười nữa kìa. Và đến một lúc nào đó em chợt nhận ra không phải ai cũng có thể ở bên mình mãi được thì em mới có thể từ bỏ suy nghĩ đó. Cha mẹ rồi cũng sẽ già đi, liệu có còn sức chiều chuộng em như trước hay không? Anh và em cũng đã chia tay. Em không tự lập, không trưởng thành bây giờ thì còn đợi đến bao giờ nữa?

Trưởng thành khi em có thể tự bước đi rồi. Trong một lúc nào đó giữa cuộc đời này, em mới biết rằng nếu không tự bản thân ta cố gắng thì không thể bước về phía trước được. Cũng không ai có khả năng làm đôi chân của em mãi mãi, cũng sẽ chẳng có bức tường nào là mãi mãi để cho em dựa vào cả vì không sớm thì muộn thời gian cũng sẽ thay đổi mọi thứ.

Em biết mình trưởng thành hơn khi mà nhìn thấy anh đi với người con gái khác, em cũng vẫn âm thầm mỉm cười mà chúc phúc cho anh chứ không còn khóc lóc ghen tuông như trước nữa. Trưởng thành là khi không phải là buồn vui đau khổ em đều thể hiện trên mặt, đều muốn tất cả làm theo ý mình thì mới chịu. Cuộc sống em đã thực tế hơn rất nhiều rồi, khó có thể tìm thấy những ý nghĩ mơ mộng như trước đây nữa.

truongthanh2_(1).[2]

Cứ mạnh mẽ mà bước đi tiếp vậy thôi. Luôn luôn mỉm cười và thật quý trọng nước mắt của bản thân mình, không để rơi một cách tùy tiện như trước nữa. Em muốn khi hai ta có tình cờ gặp lại nhau thì chúng ta vẫn có thể trao nhau những nụ cười của hai người bạn đã lâu không gặp . Em muốn anh phải có một suy nghĩ khác về em: “Người mà anh nghĩ mãi mãi chỉ là một đứa trẻ con cuối cùng cũng đã trưởng thành rồi, không còn như trước nữa đâu”.

© Quỳnh An - blogradio.vn

Xem thêm: Có chắc cứ yêu là sẽ có nhau?

Quỳnh An

thất bại đơn giản là cơ hội để bạn bắt đầu theo cách trí tuệ hơn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Bước tiếp hành trình mới

Bước tiếp hành trình mới

Ai mà trong cuộc đời không từng thất bại chứ? Điều may mắn nhất của tôi là vẫn có gia đình dang tay đón tôi quay trở về. Bây giờ, cuộc sống mẹ con tôi chưa sung túc lắm nhưng luôn sống trong tình yêu thương của cả gia đình tôi.

Ngày anh đưa ô, em đưa trái tim mình

Ngày anh đưa ô, em đưa trái tim mình

Có những đêm, Mộng Nhi ngồi thẫn thờ bên khung cửa sổ, laptop mở trang trống. Cô viết… rồi xóa. Không vì hết chữ, mà vì trái tim không còn đủ bình yên. Cô từng viết tốt nhất khi có Thiên Duy bên cạnh – không cần nói nhiều, chỉ cần biết rằng, sau một ngày mệt mỏi, vẫn có người giữ chiếc dù cho cô đứng dưới cơn mưa mỏng.

Liệu một mai vết thương thơ ấu kia sẽ đong đầy hạnh phúc

Liệu một mai vết thương thơ ấu kia sẽ đong đầy hạnh phúc

Lúc nào cũng mong mỏi một người đến và vỗ về trái tim đầy vết xước của mình, nhưng chính những đứa trẻ ấy lại chẳng thể mở lòng để một dấu chân bước vào ranh giới của bản thân mà mình đã và đang tạo ra. Sự đề phòng, sự sợ hãi ngày một lớn dần mà chẳng hề hay biết.

Kiếm tiền an toàn - Chi tiêu khôn ngoan: Đó không phải ‘chủ nghĩa thực dụng’, mà là cách người trẻ quản lý tài chính tích cực và thấu đáo!

Kiếm tiền an toàn - Chi tiêu khôn ngoan: Đó không phải ‘chủ nghĩa thực dụng’, mà là cách người trẻ quản lý tài chính tích cực và thấu đáo!

Sự thay đổi trong quan niệm về tiền của giới trẻ chính là một lát cắt tiêu biểu của thời đại xã hội phát triển nhanh chóng.

Trưởng thành là khi ta thôi sợ những vết đau cũ

Trưởng thành là khi ta thôi sợ những vết đau cũ

Có người nói, lớn rồi thì nỗi đau hóa thành vết chai không còn nhức nhối như ngày thơ bé chỉ lặng lẽ nằm im khi trời đổi gió, mới bất chợt nhói lên.

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Gia đình – nơi bắt đầu và cũng là nơi trở về

Cuộc sống có thể bận rộn, nhưng hãy cố gắng dành thời gian cho gia đình. Một cuộc điện thoại, một buổi cuối tuần về quê, hay đơn giản là một tin nhắn “Con nhớ nhà” cũng đủ khiến cha mẹ cảm thấy hạnh phúc.

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Mượn thương nương đỡ - Nguyễn Ngọc Tư

Ngôn ngữ truyện ngắn mộc mạc, giản dị nhưng đầy sức nặng. Những câu văn ngắn, tưởng chừng lạnh lẽo, nhưng lại thấm đẫm chất người, chất đời. Không khí truyện buồn, thậm chí hoang hoải – nhưng không hề tuyệt vọng.

Nghề cao quý nhất trong mọi nghề

Nghề cao quý nhất trong mọi nghề

Có những nghề gắn liền với ánh hào quang, với những phần thưởng danh giá, nhưng nghề giáo thì không. Thành quả của nghề giáo không phải là sự nổi tiếng hay vật chất, mà là sự trưởng thành của từng thế hệ học trò.

Tình yêu, ánh sáng và

Tình yêu, ánh sáng và "hữu danh vô thực"

Có khi nào đó, chúng ta không cảm nhận được tình yêu đang hiện hữu quanh mình, là khi đó, chúng ta biết rằng chúng ta đang bị kiểm soát bởi lòng thù hận, sự đố kỵ, sự tham lam, sự giận dữ, sự lo lắng, sự buồn bực,.... và trên tất cả, chúng ta đang không biết ơn.

Đừng để yêu thương chỉ còn là ký ức

Đừng để yêu thương chỉ còn là ký ức

Họ đợi, họ mong, họ thất vọng, rồi lại tự an ủi mình: "Con bận mà, thương nó quá." Có lần mẹ tôi gọi điện, giọng hồ hởi: "Cuối tuần này con về nha, mẹ nấu món con thích." Tôi cười: "Để tuần sau nha mẹ, tuần này con nhiều việc quá." Tôi không nghe thấy tiếng thở dài ở đầu dây bên kia, chỉ nghe mẹ nhỏ nhẹ: "Ừ, mẹ chờ."

back to top