Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cái kết của chuyện tình yêu xa

2018-04-12 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Ngày xưa em kể với bạn là mình quen anh bằng tuổi, chúng nó cứ cấm cản em, nói rằng yêu bằng tuổi sau này sẽ không đi đến đâu, rằng em sẽ già hơn anh đấy. Em cũng sợ, hoang mang nhưng ai bảo anh cứ làm em cười, ai bảo anh cứ đẹp trai quá khiến em không thể nào rời xa được.

***

blog radio, Cái kết của chuyện tình yêu xa

Mới ngày nào cái nắm tay đầu tiên làm trái tim em loạn nhịp, vậy mà hôm nay đã là kỷ niệm sáu năm ngày mình yêu nhau và chỉ còn một tuần nữa là chúng ta về cùng một nhà rồi, thời gian trôi qua nhanh quá anh nhỉ?

Ngày xưa em kể với bạn là mình quen anh bằng tuổi, chúng nó cứ cấm cản em, nói rằng yêu bằng tuổi sau này sẽ không đi đến đâu, rằng em sẽ già hơn anh đấy. Em cũng sợ, hoang mang nhưng ai bảo anh cứ làm em cười, ai bảo anh cứ đẹp trai quá khiến em không thể nào rời xa được.

Ba năm cùng nhau đi học, cùng nhau tốt nghiệp cử nhân, khi tình yêu của em dành cho anh sâu đậm, cứ nghĩ hai đứa sẽ bên nhau cùng viết tiếp lên những trang hẹn hò tại thành phố xa hoa này, em lại có quyết định về quê công tác, anh ở lại Sài thành tiếp tục công việc của mình. Chúng ta bắt đầu những ngày yêu xa.

Những ngày đầu em không quen với việc chỉ nói chuyện qua điện thoại, em khóc, vì nhớ anh biết nhường nào. Mỗi ngày cứ thế trôi qua, cứ lao đầu vào công việc, mau mau mong đến tối về ôm điện thoại để nhắn tin với anh. Rồi em cũng quen dần với môi trường làm việc mới, em tiếp xúc với nhiều người hơn và có thêm nhiều mối quan hệ khác. Em cố tình kể thật nhiều về những chàng trai tán tỉnh em, và hình như anh lo sợ gì đó, vậy là một tháng anh lại xin nghỉ về thăm em một lần, lúc đó em vui lắm, chỉ mong anh nghĩ vậy, để anh sợ mất em, để anh cứ lại về thăm em đều đều.

Bạn em hỏi em yêu xa mà cũng yêu được à? Ngày nào cũng nói chuyện điện thoại không biết chán hay sao? Chuyện gì mà nói lắm thế? Ơ, thì yêu mà, ai thèm quan tâm mấy câu hỏi đấy. Rồi một ngày anh về không báo trước, anh ở lại thăm em mấy ngày lận, em không biết chuyện gì xảy ra. Dụ mãi anh mới bảo anh nghỉ việc rồi, anh quyết định ra kinh doanh riêng, không muốn đi làm thuê cho người khác nữa.

Anh ngày làm chủ, công việc cửa hàng đã ổn định hơn nhưng lại không có thời gian về quê thăm em. Hai năm đầu xa nhau anh sợ mất em, giờ thì ngược lại rồi, anh đẹp trai, giỏi kinh doanh, biêt bao nhiêu người con gái đẹp khác xung quanh, em biết làm sao. Sợ anh thay đổi lắm nên mặc kệ, đi làm được nghỉ ngày chủ nhật em lại đón xe vào Sài Gòn. Anh sợ em mệt, anh la em, cứ vậy em mặc kệ. Mỗi lần thấy em vào anh lại lo cho em từ việc rửa mặt đến quần áo, đến giấc ngủ trưa, hỏi em muốn ăn gì, uống gì, em mệt lắm không, cứ như vậy suốt cả năm trời. Em biết anh thương em nhiều như thế nào.

blog radio, Cái kết của chuyện tình yêu xa

Buổi chiều chủ nhật như mọi khi em đặt xe để về quê, anh lén lút gọi điện thoại cho nhà xe hồi vé. Anh nói anh đi có tí việc rồi bắt em đợi. Đúng 6h chiều anh về, xin lỗi em vì khiến em nhỡ xe. Xong đâu đấy lại chuẩn bị chở em ra bến đón xe về quê. Bến xe đâu không thấy, lại chở em vào quán cà phê của người bạn, kêu em ngồi đợi tí. Em bực bội nhưng cũng cố đợi.

Bóng đèn trong quán tự nhiên tắt, chắc là do bị chập điện gì đấy, em cũng chẳng còn tâm trí đâu quan tâm đến mấy chuyện đó, trong đầu chỉ lo ra bến cho kịp giờ xe chạy về, mai còn đi làm sớm. Tự nhiên mấy người họ thắp nến, bài hát Làm vợ anh nhé vang lên, em nghĩ “À, chắc là lại ai đó được cầu hôn đó mà, tự nhiên vào mấy chỗ này làm gì không biết”.

Rồi anh từ trong đó đi ra, cầm theo bó hoa hồng đỏ cùng với hộp quà, anh tới chỗ em: “Em đừng đi đi về về nữa, giờ cuộc sống của anh ổn định rồi, anh có thể lo cho em được, lấy anh nhé”. Lúc đó, trái tim em như muốn nổ tung ra, nước mắt em tự nhiên rơi xuống, em ôm chặt lấy anh, khoảnh khắc ấy em hạnh phúc biết nhường nào.

Sáu năm đối với chúng ta cứ như trong chớp mắt có đủ biết bao vui buồn, và khoảng cách địa lý nó thật sự không đáng sợ như người ta hay nói bởi vì chúng ta tìm được nhau đã quá khó rồi, để ở bên nhau cũng chẳng dễ dàng gì nên cớ gì vì khoảng cách mà chúng ta xa nhau anh nhỉ.

© Hứa Thị Hồng Hạnh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Về để thấy tết (Phần 1)

Về để thấy tết (Phần 1)

Lúc đó, nhà vẫn là nhà, nhà có Liên, có ba và em trai của nó. Giờ với nó, cái đó không được gọi là nhà. Có thể nó vẫn sẽ về, nhưng về chỉ để nấu cho má bữa cơm, rồi lại đi. Đối với Liên, còn má mới còn gia đình, còn nhà để nó quay trở về. Còn lại, không đáng.

Số cuối ngày sinh Âm lịch tiết lộ sự giàu có, ai sở hữu cả đời gặp may mắn

Số cuối ngày sinh Âm lịch tiết lộ sự giàu có, ai sở hữu cả đời gặp may mắn

Mỗi số trong ngày sinh không chỉ là một ký hiệu, mà còn là một biểu tượng của năng lượng vũ trụ, ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc đời mỗi người.

Ai nói là tôi không thích cậu?

Ai nói là tôi không thích cậu?

Cũng không hiểu từ khi nào, tôi bắt đầu vô thức tìm kiếm bóng hình cậu ở bất cứ đâu. Tôi tự hỏi, có phải vì tần suất cậu xuất hiện trước mặt tôi quá nhiều, hay vì một cảm xúc lạ lẫm đang dần nảy mầm mà tôi không thể diễn tả?

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này

Bạn có nhìn thấy mình ở những năm tháng sau này

Tôi đã từng suy nghĩ rất nhiều, tưởng tượng bản thân mình của những năm về sau sẽ như thế nào, nếu vẫn duy trì nếp sống như hiện tại, có lẽ thời gian mà tâm hồn tôi héo mòn, kiệt quệ cũng sẽ không còn xa nữa.

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng

Tuổi thơ chung lối, thanh xuân ngược hướng

Tớ không nhớ rõ mình thích anh từ bao giờ. Có thể là từ một lần anh bất ngờ đưa tay ra kéo tớ chạy dưới cơn mưa đầu hạ. Có thể là từ một lần anh lặng lẽ nhường phần quà của mình cho tớ khi tớ khóc vì bị thua trò chơi. Hoặc có thể… tớ đã thích anh từ lâu lắm rồi, chỉ là đến một ngày, tớ mới chịu thừa nhận điều đó với chính mình.

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?

Thế nào là tình yêu?

Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

back to top