Ai cũng có một điều kỳ diệu mang tên tuổi trẻ
2018-11-04 01:25
Tác giả:
Thanh xuân của tôi là một chuỗi những ngày gồng mình với mọi thứ. Khi mà tuổi trẻ còn có quá nhiều đam mê và niềm hy vọng, tôi gắng mình làm tốt mọi thứ để mong chờ vào một tương lai tốt đẹp. Khi mà nụ cười lúc nào cũng trên môi dù bản thân đã mệt rã rời. Khi mà cả một ngày hết học rồi làm, hết làm lại quanh quẩn trong những hoạt động xã hội với những điều mà người ta hay nói là “ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng”. Gắng mình làm gì nhỉ? Tôi không biết những có lẽ tuổi trẻ phải như vậy mới không lãng phí sức lực, lãng phí thời gian. Nếu như tôi không chọn một cuộc sống bận rộn đó thì có lẽ giờ đã chẳng có nhiều điều để nghĩ về, rồi cũng tự hào mà nói thời thanh xuân của tôi ý nghĩa lắm, làm được bao việc mà bây giờ chẳng còn sức lực hay thời gian để cống hiến nữa.
Thanh xuân của tôi là những ngày rong chơi với những xúc cảm đầu đời, không phải là yêu một ai đó mà là yêu cái sự sống ở đời. Yêu những ngày lang thang phố xá một mình, tôi lạc vào dòng người qua lại mà chẳng thấy bận tâm, chỉ thấy rằng cuộc sống này mới mẻ quá và mình cần khám phá nó như khám phá một vùng đất mới. Đi đâu tôi cũng thấy mọi thứ thật đẹp, từ cành cây kẽ lá, từ gánh hàng rong cho đến cửa hàng sang trọng. Như một đứa trẻ, tôi nhìn mọi thứ với một ánh mắt long lanh đầy khao khát.
Ngày ấy tôi muốn mình giống như hòn đá trong “Tôi là một Con Lừa” của Nguyễn Phương Mai, tôi khao khát được lăn tròn dịch chuyển đi muôn nơi. Nhưng đáng trách, cái khao khát ấy chẳng lớn để kéo tôi ra khỏi những sợ hãi khám phá, sợ hãi rủi ro hay đơn thuần chỉ là nỗi lo lắng khi mẹ la nếu dám “bỏ nhà đi chơi”. Thì ra mình vẫn còn nhút nhát lắm, cái khát khao khám phá nay cũng vẫn chỉ là những lời bỏ ngỏ của sự đam mê. Chợt nhận ra nếu muốn là một hòn đá thì tôi phải từ bỏ việc mình có một trái tim hồng yếu ớt bởi hòn đá thì rắn còn trái tim tôi không may lại được gắn tem “hàng dễ vỡ”.
Và chắc hẳn là “hàng dễ vỡ” nên trái tim đó cũng từng thình thịch đập từng hồi khi mới biết yêu lần đầu. Thanh xuân của tôi gắn với anh, mối tình đầu cuồng nhiệt và ngây dại. Tôi có một mối tình thật đẹp của thời thanh xuân. Trong suốt quãng đời, có lẽ bạn cũng sẽ gặp một người tại một thời điểm thích hợp và cũng sẽ như tôi, bạn nghĩ rằng chỉ cần có người đấy là đủ chứ chẳng cần một ai khác và nếu không phải người đó, bạn sẽ chẳng thể yêu ai. Nhưng bởi vì là thanh xuân, người ta không chắc chắn với nhau điều gì, cũng chẳng hứa hẹn sẽ có thể đi cùng đến hết cuộc đời nên mọi thứ lại tan nhanh như bong bóng xà phòng. Mọi điều mật ngọt của tình yêu tuổi trẻ rồi cũng kết thúc mà không có một lời báo trước, nó diễn ra như một “nghệ thuật sắp đặt” khiến tôi phải bàng hoàng khi anh tuột khỏi tay. Nhưng thanh xuân mà không một lần yêu, một lần đau khổ vì yêu sẽ thật vô nghĩa. Bạn cũng đừng vì nó mà tự nhấn mình trong những tuyệt vọng.
Rồi thanh xuân cũng qua, bạn sẽ lại thấy những điều đó chỉ còn là ký ức đáng trân trọng. Nếu không có những lần ngã xuống như vậy, liệu bạn có thể mạnh mẽ và từng trải như giờ không? Có một thứ rất kì diệu, gọi là “tuổi trẻ”. Nó cho phép ta sai lầm, cho phép ta gục ngã vài lần, cho phép ta được ngu ngốc hay dại dột. Nhưng sẽ chỉ là “tuổi trẻ” thôi nhé, bởi vì sau đó là cả một bầu trời mạnh mẽ hơn, cả một quãng đường dài ta cần đi và trải nghiệm. Điều mà bạn coi là kinh khủng ngày hôm nay rồi cũng sẽ trở nên nhẹ tênh vào ngày mai nên đừng ngốc nghếch tự huyễn rằng đó là điều mà ta không thể nào vượt qua được.
Cuộc sống này giống như một cuộc chạy marathon đường dài mà thanh xuân là một đoạn đường ngắn ngủi nên hãy khiến đoạn đường đó là đoạn đường đẹp nhất, là đoạn đường mà bạn sống hết mình nhất. Đừng để mọi thứ trôi tuột khỏi bàn tay mà chẳng còn lại gì khi nghĩ lại. Thanh xuân thì không thể với tới, không thể chạm vào hay quay trở lại được, nhưng hãy khiến nó thành những xúc cảm, những kí ức không thể nào quên. Với tôi, sự kết thúc không hẳn là khép lại tất cả mà là một sự khởi đầu cho một trang mới, một sự bắt đầu cho một cuộc sống mới. Vậy nên kết thúc thời thanh xuân không có nghĩa cuộc đời của bạn trở nên vô nghĩa, nó chỉ là sự mở đầu của một thế giới mới mà thôi!
© Khánh Linh – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
20 tuổi và những thay đổi
Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.
Trăm năm bên nhau
Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.
Niềm vui trọn tim anh
Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.
Bạn đang che giấu cảm xúc?
Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.
Ở lại hay ra đi
Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em
Lời hứa tháng mười (Phần 2)
Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.
Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"
Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?
Năm mới xinh tươi
Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã
Hai đầu ngọn sóng
Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.
Mùa đông dang dở
Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường