Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tuổi trẻ mấy ai không trải qua đau thương và nước mắt

2018-10-24 01:24

Tác giả:


blogradio.vn - Cuộc đời nếu chẳng có những đau thương và mất mát thì có phải là quá vô vị rồi hay không? Những thứ đó đều giúp chúng ta học được những điều quý giá, giúp chúng ta biết trân trọng những gì đang có và biết phấn đấu cho những mục tiêu tương lai.

***

blog radio, Tuổi trẻ mấy ai không trải qua đau thương và nước mắt

Tôi tin rằng khi chúng ta còn nhỏ ai cũng mong muốn mình lớn lên thật nhanh để có tự do làm được những điều mình thích, để không còn bị cha mẹ, người thân quản lý hoặc chỉ trích. Có lẽ khi đó chúng ta còn nhỏ, chưa đủ khôn ngoan để nhận ra rằng để khi chúng ta lớn lên đồng nghĩ với việc chúng ta chấp nhận đánh mất đi rất nhiều thứ. Những thứ mà chúng ta dành cả đời cũng chẳng thể nào tìm lại được.

Khi chúng ta còn bé, chúng ta nghĩ rằng lớn lên rồi, có thể đi làm kiếm tiền để mua những thứ mình thích, có thể tự do làm những gì mình muốn và chẳng bao giờ bị ngăn cấm. Khi chúng ta còn bé, chúng ta mong muốn nổi loạn, mong muốn có thể theo đuổi được ước mơ, khẳng định được cái tôi cá nhân của mình. Nhưng sau những trận nổi loạn đó, chúng ta còn lại gì ngoài những giọt nước mắt của cha mẹ và những tủi hờn của chính mình? Hầu hết đây là viễn cảnh của mọi đứa trẻ trước khi bước vào độ tuổi trưởng thành, bạn có thấy quen thuộc không nào? Ai dám nói mình chưa từng một lần nổi loạn hoặc có ý nghĩ chống đối lại gia đình một lần chứ?

Khi chúng ta còn chưa trưởng thành, những điều mong muốn và theo đuổi đều nghe rất lớn lao: ước mơ, đam mê, tình yêu, dấu ấn tuổi trẻ... Những điều này góp phần làm nên tuổi trẻ tươi đẹp của một đời người. Cũng chính những điều này lại mang đến cho người ta đau thương và nước mắt. Chúng ta đau khổ vì công việc không như ý, đau lòng vì tình yêu không trọn vẹn, đam mê lại chẳng hề mang lại được cuộc sống ấm no, đủ đầy... Tất cả mọi thứ đều khiến chúng ta đau khổ, khiến chúng ta đau lòng và cũng chính nó giúp chúng ta trưởng thành.

blog radio, Tuổi trẻ mấy ai không trải qua đau thương và nước mắt


Lạ thay, bản chất con người thật con người thật kỳ lạ. Chúng ta chỉ biết tiếc nuối, đau lòng khi đã mất đi người nào mình yêu thương, mất đi những gì chúng ta yêu quý. Lúc đó chúng ta mới hiểu rằng người thân đã yêu thương nhiều đến như thế nào? Chúng ta đấu tranh, chống đối họ vì những gì chúng ta cho là đúng đắn, cho là chân lý. Để rồi sau những sai lầm của tuổi trẻ bồng bột, chúng ta lại thấy hối hận, vì sao chúng ta lại không nghe lời của những người đi trước để rồi mắc phải sai lầm. Một kịch bản nghe thật cũ kỹ nhưng dường như vẫn luôn xảy ra hàng ngày với từng đối tượng khác nhau. Vì cớ gì mà chúng ta lại cùng nhau mắc một sai lầm như vậy cơ chứ? Có lẽ đó chính là một quy tắc của cuộc đời mà chúng ta đều phải tuân theo quy tắc đó để có thể tồn tại.

Trưởng thành quả là một quá trình gian nan, chúng ta vật lộn với cảm xúc của chính mình, loay hoay với những hỗn độn của công việc. Chúng ta lại mơ ước được trở về những ngày thơ bé, thèm được nghe tiếng cằn nhằn của má, của ngoại,... Nhưng tiếc thay cuộc đời nào có thể trở lại được những phút ban đầu. Thời gian quả thật rất vô tình, đã lỡ để trôi đi chẳng thể nào giữ lại. Mọi thứ cứ trôi qua, chúng ta thì lại vẫn phải sống tiếp.

Trưởng thành quả thật là một chuyện rất đau lòng nhưng chúng ta chẳng thể nào trốn tránh khỏi nó. Suy cho cùng, cuộc đời nếu chẳng có những đau thương và mất mát thì có phải là quá vô vị rồi hay không? Những thứ đó đều giúp chúng ta học được những điều quý giá, giúp chúng ta biết trân trọng những gì đang có và biết phấn đấu cho những mục tiêu tương lai. Trưởng thành được ví như thể chúng ta trên một con thuyền đơn độc chẳng biết nó sẽ trôi về đâu. Nhưng có mấy ai mà lại trải qua tuổi trẻ mà không có đau thương và nước mắt? Hãy mạnh mẽ lên, vì sau cơn mưa sẽ lại có cầu vồng.

© Nguyễn Tô Thanh An – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…

Tháng Ba đã đến rồi…

Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói

Lời chưa nói

Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh

Những ngày chênh vênh

Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con

Lời hẹn của con

Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

back to top