Yêu xa không có gì đáng sợ chỉ là bạn có cố gắng vì nó hay không
2021-01-13 01:25
Tác giả: Tú Ngọc
blogradio.vn - Cánh cửa của thanh xuân tuổi hai mươi hai đã mở ra tôi cũng đã sẵn sàng cho một tình yêu mới, một mối tình đẹp đẽ và bền lâu hơn. Yêu xa có đôi khi không phải vấn đề gì quá to tát, quan trọng là bạn có cố gắng vì nó hay không mà thôi.
***
Chúng ta thường định nghĩa tình yêu rằng yêu chỉ đơn giản là rung động trước ai đó, luôn muốn được ở bên người đó và quan tâm, bảo vệ người đó. Tình yêu thì không phân biệt già trẻ, gái trai, không phân biệt tuổi tác hay khoảng cách địa lý nhưng mấy ai có thể biết rằng để yêu một người cần bao nhiêu dũng cảm để đối mặt.
Với những người “yêu xa” thì cần gấp vạn lần dũng khí bình thường bởi vì không phải ai cũng có thể dũng cảm đối mặt với việc người yêu ở xa, đặc biệt là những cặp đôi mới yêu.
Khoảng thời gian mà chúng ta dành cho việc yêu xa giống như chơi một ván cược vậy. Họ cược một thời gian dài của thanh xuân mà không biết tương lai sau đó sẽ như thế nào, sẽ tiếp diễn ra sao, hạnh phúc hay là tiếp tục với chuỗi ngày dài cô đơn cộng với đôi chút chua chát.
Và trong ván cược đó chúng ta sẽ trải qua vô số cảm xúc bất thường, buồn, vui, hụt hẫng. Có khi làm tổn thương nhau chỉ vì lỡ đánh rơi mất nhịp cảm xúc của nhau và rồi lại quay lưng với nhau.
Có những thứ bỗng trở nên phức tạp lên, chúng ta lại phải băng qua vô vàn cảm giác tiêu cực mà không ai muốn. Tuy nhiên, khoảng cách cũng có khả năng làm cho những điều đơn giản nhất trở nên ngọt ngào nhưng cũng không phải ai cũng có thể làm được. Bởi vì, tôi cũng đã từng đi qua một mối tình như thế - một mối tình yêu xa.
Tôi và anh ấy quen nhau qua một buổi giao lưu giữa hai trường đại học Ngoại thương. Anh năm đó là sinh viên năm cuối và tôi là sinh viên năm hai. Hai trường trong Nam ngoài Bắc, khoảng cách địa lý là cả một vấn đề to lớn.
Sau buổi thuyết trình, tôi nhận được tin nhắn từ một người lạ, người ấy chỉ hỏi đường đến thầy giáo Triết học của tôi thôi nhưng mà không hiểu vì sao, như có một nam châm vô hình, thu hút tôi tìm hiểu về người lạ đó.
Cú thế, hằng ngày chúng tôi nhắn tin qua lại, lâu dần thành quen tôi và anh ấy dần trở nên thân thiết với nhau hơn và không biết từ lúc nào chúng tôi đã lao vào một mối tình yêu xa không rõ mục đích và cũng không rõ tương lai.
Ngọt ngào bao nhiêu thì nhận lại đắng cay bấy nhiêu. Yêu nhau chỉ được vỏn vẹn bốn tháng, chúng tôi đành chia tay nhau. Nhớ lại những lời ngọt ngào lúc đó anh dành cho tôi, tôi cũng chỉ đành gạt hết đắng chát trong lòng và gắng gượng mỉm cười.
Mở lại hộp thư, lướt qua những câu chúc ngọt ngào mỗi ngày, tôi dừng lại ở những câu xin lỗi dài đằng đẵng của anh cho sự đổ vỡ này.
“Hết cách thật rồi hả anh?”
“Ừ, hết thật rồi em ạ”.
Tôi cũng từng nghe anh hứa hẹn đủ điều, hứa hẹn về một tương lai có nhau và cuối cùng kết quả là chia đôi hai con đường. Anh từng cầu xin tha thứ cho anh và cuối cùng cá tính, lòng kiêu hãnh của tôi lại bị vụt tắt trước những lời xin lỗi và giọt nước mắt của anh.
Tôi không đủ dứt khoát để thoát ra khỏi cuộc tình đầy ngang trái này, thế rồi tôi mủi lòng cho qua tất cả để làm lại từ đầu. Thế nhưng, sai lầm lại nối tiếp sai lầm, anh vẫn không nỡ kết thúc mối quan hệ đó, vẫn lén lút sau lưng tôi.
Tình yêu này của tôi vốn dĩ là một cán cân không cân bằng. Bởi vì cán cân của anh chỉ có sự rung động đầu đời và lòng nhiệt huyết tuổi trẻ, còn cán cân của lại đầy ắp những sự ngưỡng mộ, say mê, nhiệt thành.
Tình yêu này của tôi cũng giống như trò chơi bập bênh nhưng khi người kia chơi trò chơi nhiệt tình quá thì đối phương sẽ rời bỏ bạn để đi tìm những cái bập bênh đẹp hơn, nhiều màu sắc hơn.
Tôi đã từng gồng mình tìm ra trăm ngàn lý do để thuyết phục bản thân, để bao biện cho người phản bội ấy. Nhưng sâu trong thâm tâm những người bị phản bội đều nhận ra rằng “Đó chính là sự thay lòng đổi dạ”.
Tôi không áp đặt ai hay nói tất cả mọi người đều thế, nhưng chắc chắn ở câu chuyện đó của tôi, có lẽ ít nhiều những chàng trai, cô gái từng chấp nhận yêu xa đã đều trải qua như thế.
Yêu xa là một cảm giác khó chịu, cô đơn đến tột cùng. Nhớ lắm, muốn ôm lắm nhưng mà chỉ đành ôm chiếc điện thoại lạnh ngắt tâm sự đến mỏi mệt rồi thiếp đi.
Đôi khi đi dạo giữa phố bắt gặp thấy cặp đôi nắm tay nhau cười nói vui vẻ đi với nhau cũng cảm thấy tủi thân, cũng cảm thấy cô đơn. Lúc đó chỉ muốn chạy thẳng tới trước mặt người thương để ôm chầm lấy mà thôi.
Những cảm xúc đó cứ lẫn lộn với nhau, hạnh phúc cũng có, yêu thương cũng có, chân thành cũng có và cả đớn đau nữa.
Yêu xa, khó khăn nhất chính là giữ vững niềm tin. Đôi khi ở gần ngay trong phút chốc còn cãi vã to nhỏ huống chi là những ngày tháng xa nhau. Niềm tin cũng giống như tấm gương mỏng manh vậy, cho dù vô tình làm vỡ thì cũng không thể hàn gắn lại được vẹn nguyên như lúc đầu được nữa, cũng không thể sửa chữa sai lầm nữa.
Vì thế mỗi lần định tranh cãi về một vấn đề gì thì chúng ta hãy suy nghĩ kĩ rằng điều đó có đáng để mâu thuẫn không. Mà cũng đừng có ý định tổn thương ai đó ngay phía sau lưng, bởi vì chẳng có một ai sau những lần bị lừa dối họ vẫn dành cho bạn niềm tin tuyệt đối như lúc ban đầu.
Chấp nhận yêu xa, nếu bạn yêu đối phương thật lòng thì phải có bản lĩnh, kiên định với tình yêu mà bạn tin tưởng lựa chọn. Dành nhiều thời gian để quan tâm, trò chuyện để lấp đi thiếu thốn tình cảm ở cả hai và để cho đối phương của bạn có cảm giác an toàn hơn.
Chấp nhận yêu xa cũng là chấp nhận hy sinh và sẻ chia với một nửa yêu thương, là chấp nhận cô đơn và đem hết những chân thành, tin tưởng của bản thân mình dành cho đối phương.
Tôi đã từng gặp những cô gái mang trong mình nhiệt huyết tuổi trẻ nhưng lại bị phũ phàng, bị phản bội rồi lại vẫn chấp nhận tha thứ và quay lại từ đầu. Quyết định đó tôi thấy không sai cũng chẳng đúng.
Tôi trân trọng những lần anh bay vội từ miền Nam ra miền Bắc để gặp tôi, tôi khắc ghi những lần anh sốt sắng chạy đến trước mặt tôi chỉ vì biết tôi bị ốm. Tôi nhớ những lần anh chăm sóc tôi chu đáo từng li từng tí.
Đứng trước ranh giới của sự tan vỡ, vẫn có nhiều cô gái chọn nghe theo con tim của mình, vẫn còn tia hy vọng thay đổi đối phương, cũng một chút gì đó gọi là hoài niệm không nỡ chia xa. Họ cũng hiểu rằng trong tình yêu phải có sự bao dung và vị tha, họ mang theo bên mình tình yêu còn sót lại và hy vọng tình yêu sẽ đủ lớn để hàn gắn cả hai.
Sau tất cả thì tôi vẫn là tôi mà anh vẫn là anh, hai con người hai lối rẽ khác nhau. Có lẽ sẽ có một chút buồn, một chút gọi là quyến luyến những hồi ức thanh xuân ấy. Cảm ơn anh, vì đã cho em một khoảng thời gian tuyệt vời, cũng cảm ơn anh vì cho em ý thức được rằng đâu là yêu.
Cánh cửa của thanh xuân tuổi hai mươi hai đã mở ra tôi cũng đã sẵn sàng cho một tình yêu mới, một mối tình đẹp đẽ và bền lâu hơn. Yêu xa có đôi khi không phải vấn đề gì quá to tát, quan trọng là bạn có cố gắng vì nó hay không mà thôi.
© Tú Ngọc - blogradio.vn
Xem thêm: Đừng đem một nửa rất gần, đổi trao một thoáng ân cần rất xa
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu