'Yêu lành' – Liệu tình yêu của bạn có đang yên lành?
2023-05-11 01:30
Tác giả: Khuê Phạm
blogradio.vn - Chúng ta phải chấp nhận một điều cảm xúc kia dù vui dù buồn đều dạy cho ta nhiều kiến thức.
***
Và dù rằng tình yêu của bạn đang ở giai đoạn nào: “Hết yêu”, “Chán yêu”, “Rơi vào yêu”, “True Love”, “Trên tình bạn, dưới tình yêu, ở giữa cô đơn” thì hãy luôn sống, luôn yêu thương đối phương hết lòng, nhiệt tình, chân thành trong mối quan hệ. Để rồi sau này có bước sang giai đoạn nào, dù là chia xa mình cũng không hối hận vì khi ấy mọi thứ là chân thật và mình đã yêu bằng cả trái tim này.
Mình vừa xem xong series podcast “Yêu Lành” của chị Thùy Minh và thầy Minh Niệm, podcast chia sẻ các giai đoạn với các cung bậc cảm xúc của tình yêu
“Hết yêu”
Khi chia tay, bạn nghĩ rằng cả đời này chỉ yêu một người đến tận cùng, chẳng thể buông bỏ. Nhưng khi dành đủ thời gian để vỗ về bản thân, nhìn lại đã thấy mọi chuyện rồi cũng qua.
Hết yêu, nhìn theo góc độ khác, là “người đó trả cuộc đời bạn cho chính bạn. Trong hành trình yêu, bạn đã vội vã lao theo họ, không đủ yêu thương bản thân, không đủ tự do để sống hết đam mê”. Nên hết yêu, chẳng phải là điều gì không vượt qua nổi.
“Chán yêu”
Tại sao chúng ta hết yêu? Bởi vì một trong hai (hoặc cả hai) đã bắt đầu chán, chán chính mình và chán yêu. Bản chất cảm xúc luôn thay đổi. Đến một khoảnh khắc, cảm xúc dành cho nhau cũng sẽ dần đi xuống.
Nhưng cũng nên nhìn lại, yêu đâu chỉ có cảm xúc, mà còn đến lý trí. Người cũ, chuyện cũ, nhưng nhìn theo góc độ khác lại thấy hay ho và mới mẻ.
Yêu rồi chán xảy đến như chuyện thường ngày, nhưng chẳng ai muốn thế cả. Vậy làm thế nào để ngăn lại cảm xúc “chóng chán”.
“Rơi vào yêu”
Tiếng anh có câu “fall in love” để diễn tả giai đoạn bắt đầu một mối tình: bất ngờ, rối bời và chắc chắn luôn kèm thương tổn. Chẳng có ai lao vào tình yêu mà đứng vững được cả, đúng không?
Khi yêu, người ta nhìn người, nhìn đời bằng con mắt màu hồng và để cảm xúc mãnh liệt dẫn lối. Cũng có khi, người ta tìm đến tình yêu vì cho rằng đó là cách hàn gắn những tổn thương. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến việc rơi vào lướt tình và có vạn lý do để vì yêu mà khổ.
Vậy làm sao để yêu đúng cách, yêu trong yên lành? Và chúng ta cần chuẩn bị gì để khi tình yêu đến, ta mỉm cười, nhẹ nhàng đón nhận.
“True Love”
Khi chặng đường Yêu Lành của chúng ta dần đi đến hồi kết, thì là lúc ta quay trở lại với định nghĩa tình yêu đích thực là gì. Có thể nói, tình yêu đích thực không phải một điều xả ra tức thời mà là hành trình dài nuôi dưỡng, “gợn đục khơi trong mỗi ngày”.
Nếu đã từng một lần tự hỏi: “Chúng ta có cần tình yêu đích thực hay không?”, “Liệu mỗi người chỉ có một tình yêu đích thực trên đời?”
“Trên tình bạn, dưới tình yêu, ở giữa cô đơn”
Nhiều người vẫn truyền nhau câu nói: “Tình bạn tiến một bước sẽ thành tình yêu, nhưng tình yêu lùi một bước không thể quay về tình bạn!” Chắc cũng vì suy nghĩ này mà biết bao người không dám chủ động bày tỏ tình cảm để rồi tự dằn vặt với những câu hỏi nếu như. Tuy vây, nhìn bao quát hơn, dù tình bạn hay tình yêu, chúng ta đều đã có duyên gặp gỡ và ảnh hưởng đến nhau.
Ở giữa tình bạn và tình yêu là sự cô đơn. Ai mà chẳng sợ cảm giác cô đơn, lạc lõng giữa thế giới này cơ chứ. Nhưng cô đơn lại mang đến cho bạn không gian, thời gian để kết nối với chính mình. Cô đơn không đáng sợ, đáng sợ là không biết tận dụng thời gian cô đơn như thế nào?
<Trích từ Podcast “Yêu Lành”>
Sau khi có cơ hội được nghe trong series này, mình lại một lần nữa nhìn lại tình yêu của chính bản thân, những gì đã, đang và sẽ trải qua. Chắc hẳn bạn cũng sẽ thấy tình yêu hiện tại của chính mình ở đâu đó trong năm cung bậc kia.
Tụi mình yêu nhau cũng hơn mười năm và quyết định kết hôn. Mười năm so với quãng thời gian đời người quá ngắn nhưng so với thời gian yêu đương, tìm hiểu đến kết hôn thì cũng khá dài nhỉ!
Mình không rõ thời cụ thể “rơi vào yêu” là khi nào nữa. Thời đó còn dùng yahoo, tụi mình hay nhắn tin qua lại bằng phương tiện này. Rồi có khi ghi vào thư rồi để vào cây viết, đi ngang qua nhà ném vào hay mượn máy tính cầm tay rồi sử dụng ký tự ghi lại từ đáng yêu… Lúc ấy cảm xúc đến tự nhiên, đẹp như vậy đấy. Không rõ tụi mình đã tỏ tình thế nào nhưng mình chắc một điều là mình là người bật đèn xanh nha.
Mối tình bắt đầu từ thời trung học là khi không có nhiều vướng bận hay bị chi phối gì, tình yêu khi đó là những cảm xúc hồn nhiên chỉ là thích nhau, cuộc sống khi đó cũng chỉ quay quanh việc học hành. Mình có thể xem đây là giai đoạn trên tình bạn và là sự cảm mến, yêu thích, là học sinh nên sẽ không đắn đo, suy nghĩ nhiều như giai đoạn “Trên tình bạn, dưới tình yêu, ở giữa cô đơn”. Mọi người chia sẻ rất đúng kiểu giai đoạn này, như hiện tại ở độ tuổi đã có sự nghiệp, có nhiều suy nghĩ hơn liệu rằng có nên tiến thêm một bước với người bạn thân hiểu mình từng chân tơ kẽ tóc, để rồi nếu cái kết không vui mình có còn được như trước kia. Mình cũng có đứa bạn, thằng bạn thân của nó hằng ngày chia sẻ bao điều, cũng học thêm ngoại ngữ, cùng chơi thể thao… ấy thế mà bỗng một ngày con bạn mình say nắng. Nó tâm sự nhiều điều và mấu chốt là có nên tỏ tình hay không? Sau bao ngày suy nghĩ một ngày nọ, nó bảo: “Mai mình sẽ mặc chiếc đầm xinh đẹp để hẹn gặp nhau và nói hết nỗi lòng”. Kết quả thì không may, đối phương không đáp lại, nhưng đối với bản thân nó lại là sự nhẹ nhàng trong tâm hồn, gỡ bỏ được trăn trở trong cảm xúc bấy lâu nay. Bạn thấy đấy lựa chọn tiến một bước hay vẫn tiếp tục mối quan hệ bạn bè với nhiều cảm xúc thầm kín nó đều có hai mặt. Một là khó giữ tình bạn như cũ nhưng mình sẽ không còn trầm tư bao đêm; hai là tiếp tục là bạn bè với cảm xúc giấu trọn, quan trọng làm thế nào để mình giải quyết sức khỏe tinh thần mình ổn thỏa.
Đến khi học đại học, bọn mình yêu xa. Yêu xa là khi cãi vã không ai gần bên vỗ về, chăm sóc; là giai đoạn với bản thân mình là dễ rơi vào chán nản và chia tay nhất. Bước chân vào môi trường học mới, bạn bè mới, cuộc sống mới với nhiều điều khác lạ, những khác lạ về văn hóa hay cách sống làm chính bản thân mệt mỏi. Ấy thế những lúc nào không ai ở bên san sẻ, tình yêu có cuồng nhiệt đến đâu cũng không xoa dịu được tâm hồn lúc này. Chúng mình đã từng giận hờn mà không liên lạc với nhau; biết là hai bên đều đau đớn, buồn bã; hiểu rằng chỉ cần cả hai bớt cái tôi của mình chịu khó lắng nghe, thấu hiểu câu chuyện, san sẻ buồn vui sẽ ổn phần nào. May mắn thay tình yêu của mình đủ lớn để vượt qua, chúng mình sắp xếp thời gian nghỉ bắt chuyến xe để được gặp nhau, dù thời gian ít ỏi nhưng thấy nhau là giải quyết phần nào. Thời gian trôi qua, điều đầu tiên sau khi tốt nghiệp là anh ấy đổi nơi sống để chuyển tới chỗ mình bắt đầu tìm một công việc mới, cuộc sống mới.
Để nói về chán trong tình yêu chắc có lẻ xảy ra nhiều hơn sau khi đi làm. Về quan điểm, về công việc trở nên khác nhau nhiều hơn. Bản thân chúng mình là hai ngành nghề khác nhau khi chia sẻ sau mỗi ngày làm mệt nhọc hầu khi không mấy hứng thú, ai cũng muốn nghỉ ngơi. Lâu dần khác biệt nhau về suy nghĩ, khó khăn chồng chất trong mỗi người, chúng mình cãi vả thường xuyên hơn. Chính ngay thời điểm này tụi mình hiểu việc đối thoại nói rõ vấn đề của đối phương là quan trọng hơn hết, từng yêu thương nhau đến vậy sao lại chẳng thể lắng nghe để cảm thông cho nhau phải không. Ngồi lại với nhau vào một ngày cuối tuần, tâm sự với nhau và đưa ra phương án xử lý, hơn hết hãy cùng nhau đưa ra mục tiêu tương lại để hiện thực hóa.
Đến thời điểm hiện tại tụi mình vẫn chưa trải qua giai đoạn hết yêu, hi vọng tương lại sẽ không bước qua giai đoạn này và không nói nhiều lời hứa hẹn, chỉ mong hiện tại sẽ luôn là những người bạn tri kỉ, tâm sự tất cả về cuộc sống. Để nói về “hết yêu” nghe có vẻ chua xót, đau đớn nhưng ắt hẳn đó là kết quả của một quá trình tổn thương, chịu đựng để rồi cuối cùng cả hai chia tay nhau. Nhưng chẳng phải thời gian trôi qua, chúng ta sẽ nhìn lại quá khứ, nhìn lại kỉ niệm đã từng có, mà cảm thấy có sự vui nhẹ sao. Vui vì mình cũng đã có những tình yêu dại khờ, những khoảnh khắc vui vẻ hay buồn khổ. Chúng ta phải chấp nhận một điều cảm xúc kia dù vui dù buồn đều dạy cho ta nhiều kiến thức.
Đứa bạn mình cũng chia tay vài mối tình, lúc mới yêu cũng cuồng nhiệt đến khi chia tay cũng khóc lóc, đau buồn nhưng rồi giờ nó sống vui vẻ và hạnh phúc đón nhận các tình yêu sau đó. Chẳng phải sau mỗi tình yêu chúng ta sẽ trưởng thành hơn, biết cách yêu thương, biết cách sẻ chia hơn; chẳng phải cuộc sống đưa chúng ta gặp nhau rồi xa nhau vì muốn chúng ta tìm thấy một mảnh ghép phù hợp cho cuộc sống hôn nhân sau này. Nghĩ theo hướng tích cực mọi thứ sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn, mọi chuyện xảy ra đều có nguyên do của nó thôi. Thời gian là liều thuốc chữa lành tất cả, sống tích cực ắt hẳn phía trước là con đường tươi sáng đang đợi chính bản thân mình.
Trong chúng ta đều mong muốn tìm được tình yêu đích thực và mãi mãi giai đoạn này. Nhưng tìm được là một chuyện, giữ và đi cùng nhau đến cuối đời là chuyện không dễ dàng. Đối với mình phải là sự cố gắng từ đôi bên, bạn nam phải sống có trách nhiệm, bạn nữ phải sống bao dung, cả hai cùng bỏ đi cái tôi của bản thân. Dạo gần đây mình luôn suy nghĩ về lời hứa khi thành hôn “cho dù người thương của mình sau nay có thất nghiệp, gặp khó khăn, ốm đau hay bệnh tât, thì mình có đồng cam cộng khổ cùng nhau vượt qua”. Khi kết hôn rồi mình mới thấm câu nói này, là vợ là chồng là khi tình cảm vượt lên cả tình yêu, khi ấy bắt đầu của tình nghĩa. Chúng ta bây giờ gắn chặt với nhau hơn, cùng là gia đình cùng vui, cùng khóc, cùng an nhàn, cùng khổ cực.
Và dù rằng tình yêu của bạn đang ở giai đoạn nào thì hãy luôn sống, luôn yêu thương đối phương hết lòng, nhiệt tình, chân thành trong mối quan hệ. Để rồi sau này có bước sang giai đoạn nào, dù là chia xa mình cũng không hối hận vì khi ấy mọi thứ là chân thật và mình đã yêu bằng cả trái tim này.
© Khuê Phạm - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Blog Radio 799: Cho dù mất tất cả em vẫn còn có anh
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
“Sau cơn mưa trời lại sáng”
Và anh để tôi yên thật. Anh không thèm liên lạc nữa, tôi thì cứ vùi mình như thế trong mớ hỗn độn mà có lẽ do chính tôi gây ra cho chính mình.
Bông hồng đỏ
Chị giống mẹ, thà chịu đựng chứ chưa bao giờ một lần than với người khác. Nhưng làm như thế làm gì? Rồi đến một ngày khi không kiềm chế được sẽ còn như thế nào, hay người chưa từng dám tin bất cứ ai để có thể nói với họ? Một số người phụ nữ, thà cam chịu lại thay vì than vãn, tại sao lại không dứt khoát?
Cậu có biết định nghĩa của hạnh phúc là gì không?
Có người chỉ cần một mái ấm gia đình trọn vẹn, có người chỉ cần cơm ăn ba bữa, đủ quần áo mặc, có người chỉ cần tiền, rất nhiều tiền, sống vì công việc, sự nghiệp, niềm đam mê của họ,… Với họ đó là hạnh phúc nhưng có những người chỉ cần được sống.
Tháng tám và em
Và làm sao anh biết được, rằng chỉ cần nhìn thấy anh thì cũng có thể khiến em vui vẻ cả ngày. Em đã mắc kẹt trong vùng mộng ảo em tự vẽ ra cho mình, em đã tự tạo cho mình một chuyện tình không có thực.
Khi con đã lớn khôn
Con từng hi vọng khi lớn lên sẽ nghỉ học để kiếm tiền phụ giúp ba mẹ. Nhưng ba mẹ ngăn cản không muốn con bỏ lỡ việc học. Ba mẹ chỉ cần anh em con được ăn học đàng hoàng là ba mẹ cũng vui lắm rồi.
Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...
Tôi không nhớ rõ nữa, bởi trái tim tôi biết đều sẽ là án chung thân, hoặc là được giữ cậu bên mình trọn đời, hoặc là mối tình của tôi sẽ tan vỡ không còn níu kéo được. Đôi mắt của kẻ si tình chỉ đẹp khi không cần hồi đáp. Nhưng tôi cần một câu trả lời.
Mạnh mẽ bước qua quá khứ
Những kỷ niệm về anh, từng nụ cười, từng ánh mắt, luôn hiện lên rõ nét như thể mới chỉ hôm qua. Nhưng tình yêu ấy, dù cháy bỏng và mãnh liệt, lại không thể vượt qua được rào cản của số phận.
Đừng kết thúc, em nhé!
Kết thúc và chấp nhận sự thật có lẽ là điều duy nhất tôi có thể ngay lúc này phải không? Nếu thật vậy, chào Yên, tôi đi, đi đâu thì tôi chưa biết, nhưng cuộc sống này khiến tôi muốn buông xuôi thật rồi. Dù thế tôi vẫn còn chút niềm tin nào đó, tôi mong, mình vẫn sẽ có thể quay lại, để kể cho Yên về thành công của chính mình.
Yêu lại từ khởi đầu mới
Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.
Có một mùa nhớ thương
Một mùa thu vừa chớm Có màu nắng chơi vơi Có màu vàng hoa cúc Có lá rơi ngập ngừng.