Vạn vật là khách trọ trong nhân gian
2023-01-04 01:25
Tác giả: Thư Ẩn
blogradio.vn - Tiềm thức tôi biết được rằng, thay đổi là con đường duy nhất của tôi. Nhưng tôi cũng hiểu rằng, sự thay đổi này đến không phải là bất ngờ hay ngẫu nhiên, mà vốn dĩ nó phải như thế.
***
Trong Phật giáo thường hay được nhắc đến với thuyết vô thường. Thuyết vô thường hiểu nôm na là không có gì kéo dài mãi mãi, không có gì là trường tồn hay vĩnh cửu. Vậy phải chăng bản chất của thuyết vô thường chính là sự thay đổi?
Tôi bắt đầu bén duyên với Phật giáo từ cách đây 3 năm, nghĩ lại vào thời điểm đó mọi thứ thật tự nhiên, và cũng giống như mọi thứ theo quy luật là phải diễn ra như vậy. Từ nhỏ tôi là con út trong gia đình, có chị gái lớn, mặc dù sống trong vùng quê nghèo khó nhưng tôi luôn được gia đình đùm bọc, có chị gái yêu thương che chở. Chính vì vậy bản thân sinh ra tâm lý tự tin một cách kiêu ngạo, nhìn đời bằng con mắt ngây thơ đến mù quáng. Thời điểm bắt đầu xa gia đình bước vào đời, tôi vẫn luôn mang cái tâm lý chỉ cần thứ mình muốn, cố gắng theo đuổi thì nhất định sẽ làm được. Tôi cứ ngây thơ mà nghĩ như vậy, cho đến khi gặp được những vấp ngã đầu tiên trong cuộc đời, gặp phải những điều mình hằng ao ước nhưng dù có cố gắng đến mấy cũng không thể đạt được, gặp phải những người chỉ lướt ngang qua đời tôi nhưng để lại mọi thứ hoang tàn như một cơn bão. Và rồi như một quy luật tự nhiên tôi bắt đầu nép mình, co ro e sợ khi gặp người lạ, lo lắng bất an khi làm bất cứ điều gì. Căn bệnh tâm lý ập xuống hoàn toàn có thể dự đoán được. Và đó cũng là dấu mốc thay đổi lớn đầu tiên xuất hiện.
Cho đến tận bây giờ tôi vẫn hay suy xét nguyên nhân, “tại sao tôi lại thất bại như vậy?”, “tại sao họ lại đối xử với tôi như vậy”, “tại sao tôi phải gặp những chuyện xui xẻo như vậy”, “tại sao tôi lại không làm được chuyện này chuyện kia”. Nhưng dù có hỏi tới hỏi lui đi chăng nữa thì có thể chắc chắn một điều rằng, hoàn cảnh sống thay đổi, tuổi tác lớn thêm, tự bước vào đời, tự cáng đáng mọi thứ trên vai, theo sự dịch chuyển của thời gian thì việc bản thân thay đổi nhất định sẽ diễn ra. Điều đó không có nghĩa là tôi tệ đi, mặc dù sự thay đổi này đưa tôi đến một bước nhìn có vẻ khá tiêu cực, nhưng biết đâu đấy mọi thứ chỉ như là cánh cửa, đằng sau cánh cửa này sẽ dẫn tới điều gì?
Sau khi vật lộn với bệnh tâm lý một thời gian dài, dẫn đến phải nghỉ việc, mối quan hệ gia đình cũng có chiều hướng đi xuống, tôi tìm đến bệnh viện thuốc men như một sự trợ giúp, và cũng bén duyên một cách tình cờ với Phật pháp vào thời điểm đó. Tôi tìm nghe những bài giảng của thầy Thích Nhất Hạnh, thầy Minh Niệm và bắt đầu cảm thấy mọi thứ thật màu nhiệm. Đôi lúc tôi cứ suy nghĩ, nếu chỉ cần tôi sinh sớm mấy chục năm về trước thôi, thì làm sao tôi có cơ duyên nghe được những bài giảng hay của các vị thầy cao tăng như vậy? Chẳng phải đó cũng là nhờ sự thay đổi của nền văn minh thế giới đó sao?
Tôi tìm đến thiền và bắt đầu thực hành nó như một bài tập về nhà cho căn bệnh tâm lý. Dần dần tôi phát hiện ra những thay đổi nhỏ nhỏ tích cực, ví dụ như tôi có thể ngủ dễ dàng hơn, tôi bắt đầu thấy cảm ơn vì những điều tưởng chừng nhỏ nhặt, tôi bắt đầu thấy mọi thứ xung quanh mang theo nét đẹp của riêng nó. Điều đó khiến đầu óc tĩnh lặng, nhưng thật ra lại giống như tôi đang bắt đầu cắm rễ sâu vào đời sống này để đối chọi với bão táp ngoài kia. Từng chút từng chút một, tôi bắt đầu thay đổi theo chiều hướng tốt hơn, tích cực hơn. Vậy việc thất bại liên tiếp rồi mắc bênh tâm lý là sự thay đổi khi hoàn cảnh tác động, còn hiện tại cải thiện cuộc sống nội tâm của mình có lẽ là do tôi không còn cách nào khác phải thay đổi, sau khi chịu đựng một thời gian dài chung sống với bệnh tâm lý.
Tiềm thức tôi biết được rằng, thay đổi là con đường duy nhất của tôi. Nhưng tôi cũng hiểu rằng, sự thay đổi này đến không phải là bất ngờ hay ngẫu nhiên, mà vốn dĩ nó phải như thế.
Covid 19 vẫn chưa đi qua nhưng nó để lại hậu quả nặng nề, bỏ qua những số liệu cực đẹp mà ngày nào cũng nghe trên thời sự, thì hàng ngàn người mất việc, hàng ngàn người rơi vào cảnh khó khăn. Chẳng nói đâu xa xôi, nhà máy nơi tôi gần sinh sống mới tháng trước thôi đã có sự việc biểu tình của công nhân bị cho thôi việc, cũng như chị gái trọ gần phòng tôi đang cực kì lo lắng cho học phí của con cái học kì sắp tới, khi mà chị cũng mới nghỉ việc gần đây. Vậy không phải mỗi mình tôi thay đổi, thế giới xung quanh cũng dần thay đổi theo, chiều hướng thế nào thì việc một cá nhân nhỏ bé như tôi không thể nào xác định được.
Nhưng các cụ ta lại có câu “Trời sinh voi, sinh cỏ”. Các cụ ta là đang quá lạc quan hay sao? Không đâu, các cụ ta chỉ là muốn cho chúng ta biết, mọi thứ trên đất trời này đều theo quy luật tự nhiên, có phát sinh tất sẽ có thay đổi, có thay đổi tất sẽ có cách giải quyết. Vạn vật đều lại quy về theo thuyết vô thường. Vậy việc của chúng ta không phải là hoang mang sợ hãi, mà chỉ cần chấp nhận tất cả những biến số xảy đến với mình, nương theo làn sóng của sự thay đổi để tìm cơ hội của mỗi người, hoặc thậm chí có thể chẳng làm gì cả, giống như tôi của lúc này chỉ cần ngồi thiền thôi, kiên nhẫn chờ đợi, vì bản chất của mạnh mẽ là sự kiên nhẫn mà. Chỉ cần chúng ta biết được không có gì là vĩnh viễn, mà cũng đừng cố gắng níu kéo cho rằng thứ đó vĩnh viễn là của riêng mình.
Cứ nghĩ mà xem, đến loài từng thống tri trái đất như khủng long mà còn tuyệt chủng, vậy thì những thay đổi nhỏ nhặt xung quanh có là gì? Và nếu khủng long không tuyệt chủng, loài người chúng ta có thể xuất hiện không?
© Bùi Thảo - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Tuổi 24 và những trăn trở về cuộc đời | Radio Tâm Sự
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...
Tôi không nhớ rõ nữa, bởi trái tim tôi biết đều sẽ là án chung thân, hoặc là được giữ cậu bên mình trọn đời, hoặc là mối tình của tôi sẽ tan vỡ không còn níu kéo được. Đôi mắt của kẻ si tình chỉ đẹp khi không cần hồi đáp. Nhưng tôi cần một câu trả lời.
Mạnh mẽ bước qua quá khứ
Những kỷ niệm về anh, từng nụ cười, từng ánh mắt, luôn hiện lên rõ nét như thể mới chỉ hôm qua. Nhưng tình yêu ấy, dù cháy bỏng và mãnh liệt, lại không thể vượt qua được rào cản của số phận.
Đừng kết thúc, em nhé!
Kết thúc và chấp nhận sự thật có lẽ là điều duy nhất tôi có thể ngay lúc này phải không? Nếu thật vậy, chào Yên, tôi đi, đi đâu thì tôi chưa biết, nhưng cuộc sống này khiến tôi muốn buông xuôi thật rồi. Dù thế tôi vẫn còn chút niềm tin nào đó, tôi mong, mình vẫn sẽ có thể quay lại, để kể cho Yên về thành công của chính mình.
Yêu lại từ khởi đầu mới
Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.
Có một mùa nhớ thương
Một mùa thu vừa chớm Có màu nắng chơi vơi Có màu vàng hoa cúc Có lá rơi ngập ngừng.
Mùa trăng năm ấy
Dưới ánh trăng to tròn, tất cả mọi trái tim đều chất chứa tình yêu thương, hát nghêu ngao cho nhau nghe, những đứa trẻ như mẹ thi nhau giơ tay lên hát để được kẹo… tiếng cười giòn tan hòa vào tiếng trống tùng tùng trong ánh đèn lấp lánh của những chiếc đèn ông sao.
Đã nắng rồi, Đà Nẵng!
Trong khoảnh khắc ấy, nàng nắm chặt lấy tay tôi. Không cần biết ngày mai ra sao, mà có ra sao cũng chẳng còn quan trọng nữa.
Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc
Nhưng nhỏ đâu biết rằng trong tôi đã nhóm lên một tình cảm đặc biệt dành cho nhỏ. Vậy mà nhỏ vô tư không hề chú ý đến những cử chỉ và ánh mắt ngập hạnh phúc mà tôi dành cho nhỏ. Chắc vì giờ nhỏ đang hạnh phúc với tình yêu đầu đời của nhỏ.
Vắng bóng ba
Nếu có kiếp sau thì con vẫn mong là tiếp tục làm con gái của ba, nhưng con hứa sẽ ngoan hơn và không làm ba phải buồn lòng nữa.
Có những mối quan hệ đang dần lụi tàn
Tôi đã từng không tin, ngờ vực, “nó đẹp vậy mà đâu chỉ vì vài thứ ngoài kia mà khiến nó lụi tàn chớ”. Nhưng giờ tôi tin rồi, nó cứ thế mọc lên những bức tường chắn vô hình chặn đi những âm thanh, ánh sáng giữa những con người với nhau, tạo ra những khoảng lặng vô tình.