Phát thanh xúc cảm của bạn !

Vài phút suy tư

2022-12-04 01:20

Tác giả: Lê Nguyễn Minh Tiến


blogradio.vn - Ta chịu, ta không thể bỏ qua tiếng nói của cái tôi trong cuộc đời này. Có ai có thấy cái tôi là hại ta chưa. Chưa. Ta chỉ thấy cái tôi bị cá nhân chúng ta hại.

***

Chiều thứ 5, hôm này nghỉ, tôi vừa đọc xong cuốn sách viết bằng tiếng Anh về một chuyên đề lịch sử, nói đúng hơn là một luận điểm về lịch sử. Cả buổi chiều chả còn hơi sức đâu để mà nghĩ ngợi cao siêu, nói chuyện đọc sách triết học hay sử học đâu có đơn giản như lúc mình đọc tiểu thuyết hay truyện đơn thuần được, hơn nữa lại bằng tiếng Anh.

Dầu là thứ tiếng thời thời, lứa thanh niên tôi mà không biết tiếng Anh thì thật là xấu hổ cho ba mẹ ở nhà, phải, ngoại ngữ học bao nhiêu năm – để xem, lứa tôi từ lớp 3 đã được chủ động đăng ký học tiếng Anh, thêm 6 năm còn lại trước ngưỡng đại học được đầu tư có thua gì toán hay lý hay hóa hay văn học đâu – giờ bậc làm cha mẹ thiên hạ khoe, tr con cái mình ai không biết, rành, rồi nói tiếng Anh có thua gì người bản địa. Dùng ngoại ngữ để thẩm thấu, tán tụng về lời của một ông tác giả chưa hề có bản dịch tiếng Việt thì lại càng cần dụng tâm, dụng sức để làm. Đâu có chuyện làm qua loa, dù gì ông ta là người có uy tín trong học thuật, dù đa số người ở trong xã hội này có biết đến đâu.

Đọc tới đâu, tù mù tới đó, nắm tới đâu, sáng tỏ thêm quá trình học tập của bản thân. Kiếp sinh viên, làm không đủ tiền với thiên hạ, chơi cũng chả bằng anh em, chị em thiên hạ, chỉ có một cái học làm ta khác biệt với thiên hạ này. Người lớn dùng cái kinh nghiệm chứ không dùng khoa học để dạy ta về đời sinh viên, cũng như chuyện học hành của ta. Con người ta vì thế mà buông bỏ cái sở trường, ưu điểm mà chạy theo cái sở đoản, nhược điểm mà sinh viên hay có. Quan tâm mà sinh viên cần với quan tâm mà sinh viên thích nó không bao giờ trùng nhau. Hai năm đu không mở mắt, mở lòng mà thấy thân phân mình chạy theo những thứ phù phiếm, mờ mờ, ảo ảo trên đời này. Ừm! Mình nghĩ mình làm chủ, mình là độc tôn trong cuộc đời này.

Nào ngờ cái tôi của ta phản đối kịch liệt. Cơn ưu phiền đột ngột đến rồi đi. Nó biểu tình vì sự vô trách nhiệm của ta với toàn thể cá nhân chúng ta. Nó lúc nào cũng phải chịu trách nhiệm thay ta, vì những hậu quả của ta, vì cái ta đang làm với cảm  xúc. Trước khi vào đại học, trong gia đình, cái tôi – nó tìm sự cảm thông và kết nối trong quan hệ với những người thân của ta. Còn khi ta xa nhà, từ tỉnh lẻ lên thành phố này, cách nhà ta hàng trăm cây số. Ta đã cắt các mối liên kết của nó, đẩy nó vào tình thế thân cô, thế cô phải đối phó.

Ta chịu, ta không thể bỏ qua tiếng nói của cái tôi trong cuộc đời này. Có ai có thấy cái tôi là hại ta chưa. Chưa. Ta chỉ thấy cái tôi bị cá nhân chúng ta hại. Một kẻ tự tử bởi họ không chịu được lời cảnh báo và biểu tình cho những tổn thương mà cái tôi nó phải chịu đựng, vì sự vô trách nhiệm của bản thân họ.

Cái tôi yên vị chịu đựng, nó là nhất nguyên, bất biến từ nguyên thủy đến hiện tại. Cái tôi bị tổn thương nhưng không bị chuyển hóa, tha hóa. Nó là sinh ra từ lý tưởng nhưng không bao giờ ở trong môi trường lý tưởng. Cái tôi luôn thiện mà  thiện ác là một thứ mệnh đề mà đạo đức hiện tại không có sức phân biệt, phân giải, thiết lập từng quy phạm. Cái tôi tự vận động, công việc của nó là chịu đựng hệ quả từ hành động của chúng ta, dưới sự tác động của môi trường, đi theo những hình ảnh, biểu tượng, lời kêu gọi, sai khiến của các dạng quyền lực, và chúng luôn có tác dụng tha hóa. Vì quyền lực - một mệnh đề mà các công cụ đạo đức chưa có sức phân định tường minh, quyền lực có bao hàm đạo đức? Đã có người đưa ra được câu trả lời cuối cùng. Có bao nhiêu hình ảnh của quyền lực trong thế giới mà ta phân biệt được? Thế giới giới này có một số quyền lực mà chúng, may thay, không có mục tiêu chủ động tha hóa. Thật kỳ lạ!

Một kẻ tôi quen biết nhảy cầu tự tử. Tôi có thấy sự tha hóa của họ không. Tôi cũng đang tha hoa, thế hiện đại khiến ta và chúng ta ít nhiều bị tha hóa. Cái tôi của mỗi chúng ta độc nhất, cái tôi có tiếng nói đa dạng và nhiều phương cách cảnh báo cho ta biết. Cơn sầu não mà tôi trải qua trong đoạn đầu đời sinh viên, đó là lúc cái tôi vang vọng lời kêu cứu, phải cứu lấy chúng tôi, người khác chắc cũng nghe được điều này  như tôi đã nghe. Còn một số người, toàn thể bản thân hb che đi bởi những vác ngăn của hiện thực và quyền lực tha hóa. Có lẽ, theo tôi những vách ngăn của họ đã đủ dày để họ còn có thể nghe được tiếng vọng của một cái tôi đang yếu đi. Cái tôi đang làm hại họ, trong không nó không có năng lực gây hại. Cái nó làm là biểu tình, để họ lẫn nó, dù vậy họ không chịu được tình cảnh này hàng ngày, hàng giờ nữa. Bản thân ta cần lắng nghe tiếng vọng của cái tôi, nhưng họ - kẻ tự tử - muốn kết thúc quan hệ của họ với cái tôi. Tôi từng đi nói chuyện với kẻ tự tử mà tôi quen, người đó quyết định chia tay với hiện thực. Sự kết thúc là thứ họ cảm thấy vui vẻ nhất khi nói chuyện với tôi.

Họ kết thúc hiện thực đối với họ, còn tôi cũng vừa kết thúc câu chuyện của tôi. Suy tưởng là một hành động gần với sự mơ màng, mơ mộng. Đó là nghỉ ngơi, cho não để chúng có năng lượng sắp xếp lại những dữ liệu, tri thức phục vụ công cuộc tái sản xuất suy tư của nó.

Trời Sài Gòn mùa mưa và trời đang hầm hầm khó chịu. Chưa gì tôi đã vã mồ hôi. Chiều. Có lẽ tôi cần đi tắm sớm. Rồi lát phải nghĩ coi tối nên ăn gì. Não lúc nào cũng suy nghĩ, còn suy tư thì chưa đến lúc.

© Lê Nguyễn Minh Tiến - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Những ngày chông chênh giữa cô đơn | Radio Tâm Sự

Lê Nguyễn Minh Tiến

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hè còn đến

Hè còn đến

Con đường mùa hè của đứa trẻ còn quê là xuống bếp, lên nhà rồi ra vườn, chạy ra đồng rồi lấm lem ra về. Quãng đường này tôi đã đi mòn mấy mùa hè trước và thêm mùa này nữa cũng coi như trọn vẹn thời học sinh.

Em ra phố

Em ra phố

Sáng nay cô ra phố, Bích Loan thấy nhớ nôn nao chiếc xe bánh mì và câu nói của mẹ, mình chuẩn bị ra phố thôi con, dậy đi. Bây giờ cô cũng đang ra phố đây, cũng con hẻm quen thuộc cũng những ngôi nhà những gương mặt quen thuộc của biết bao người, cũng con phố đã bên cô bao năm tháng ngày xưa, mà sao hôm nay cô thấy thân thương lạ.

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con, dạy biết bao điều Mẹ dạy nhiều, con nhớ bao nhiêu? Lời mẹ dạy, con chẳng thèm giữ Vì lời mẹ cũng chẳng dễ nghe.

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Ai cũng mong vận may của mình sẽ thuận buồm xuôi gió trong cuộc đời, đặc biệt là về mặt sự nghiệp, tài lộc. Ba tháng tới sẽ là khoảng thời gian may mắn đối với bốn con giáp này. Họ sẽ có những chuyển biến tốt hơn, sự nghiệp thăng tiến và họ cũng có thể đạt được sự giàu có bất ngờ. Hãy cùng xem 4 con giáp này sẽ tận hưởng vận may như thế nào trong những ngày tới nhé.

Vượt qua niềm đau

Vượt qua niềm đau

Tôi nhận ra anh cũng thích tôi giống như tôi đã thích anh vậy. Phải chi tôi đủ dũng cảm để nói ra hết mọi chuyện với anh thì giờ đây tôi không phải hối hận nhiều đến vậy.

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Tuổi 22, nơi mà một người trẻ cảm thấy mình nhỏ bé giữa vũ trụ bao la của ước mơ và khát vọng, nhưng cũng không thể tránh khỏi áp lực thời gian và nỗi đau của sự thất bại.

Mơ

Chẳng hiểu sao những ngày đó cô có thể mơ những cái mơ lạ lùng như vậy, toàn là mơ những chuyện quá sức mình, vậy mà cũng mơ được. Vậy là thêm một lần mơ nữa vẫn cứ là mơ chứ cô không biến mơ thành thực được.

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Hiện nay, 5 thể loại sách chữa lành được độc giả ưa chuộng gồm sách khám phá bản thân, phân tích hành vi, kỹ thuật giảm căng thẳng, phát triển kỹ năng sống, kỹ năng giao tiếp.

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Mỗi người một nơi, không ở cạnh nhưng luôn nghĩ về nhau, trái tim của hai đứa trẻ ấy vẫn luôn hướng về đối phương. Người ta hay nói “Xa mặt cách lòng”, giá như nó đúng với câu chuyện này thì hay biết mấy, sẽ không có hai người yêu nhau mà ôm nỗi tương tư như thế.

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Tôi nhớ mỗi tối nằm trong chăn ấm đều thiếp đi khi ngắm nhìn nó cuộn tròn ấm áp bên cạnh cái đèn ngủ bể cá giả sủi khí đưa đẩy những con cá nhựa lên xuống trong ánh sáng mờ màu xanh lam. Có lẽ đó là những năm tháng bình yên, vui vẻ nhất trong tuổi thơ của tôi và nó, cũng là những năm tháng mà tình bạn của chúng tôi gắn bó keo sơn nhất.

back to top