Thói quen của một kẻ suy nghĩ nhiều
2022-10-28 01:35
Tác giả: Thảo Nguyễn
blogradio.vn - “Dùng tình yêu đối đãi với công việc của mình là tốt, nhưng cách làm không tốt mà không sửa đổi chẳng khác nào những cô vợ lấy cớ vì yêu chồng và muốn giữ gìn hạnh phúc gia đình ra để biện minh cho việc ghen tuông chồng cả”.
***
“Thay đổi là một mối đe dọa nếu tôi là đối tượng thụ động của nó, nhưng sẽ là cơ hội nếu tôi chủ động tạo ra nó” – The Change Master.
“Đổi thay” không phải chỉ là chủ đề của trò chơi này. Nó chính xác là thứ mình phải đấu tranh trong những tháng gần đây, tại giai đoạn mới ra trường, ở công việc chính thức đầu tiên của mình.
Mình biết ơn cuộc đời vì may mắn mình tìm được công việc mà mình yêu thích và được nhận làm mà chưa cần xuất tuyệt chiêu cầm bằng đi xin việc. Dù cũng chẳng giàu có hay thành công từ sớm như “con nhà người ta” ngoại trừ khoản nhiều mỡ ra thì sau bao nhiêu lần làm thêm, thực tập, thử từ công việc làm giờ hành chính đến việc làm theo ca thì bây giờ mình đã đến được đây, ở nơi này, được làm điều mình thích.
Đi theo con đường mình thích không có nghĩa là mơ mộng rằng mọi chuyện phải đúng theo những gì mình muốn. Mặc dù cũng chuẩn bị “vũ khí” tinh thần dữ lắm nhưng mình vẫn bị sốc vì cuộc đời lắm lúc lạnh lùng mà vả vào mặt mình những thứ không ngờ nổi. Sốc nhất là khi mình biết mình không thể giữ những gì mình cho là đúng của quá khứ, để rồi không thể giữ những thứ ở hiện tại và không chừng còn trắng tay trong tương lai. Đó cũng là lúc mình biết mình phải thay đổi rồi.
Thay đổi là gì? Ư…
Nếu gặp mình của vài năm cấp ba, bạn sẽ sốc văn hóa vì căn nặng của mình vì mình ăn rất nhiều và khi có một đứa tìm niềm vui đơn giản ở những muỗng cơm, những dĩa cá kho hay tô canh chua cá lóc,… ở bên cạnh đảm bảo bạn sẽ rất giải trí và chả cần lướt mạng Xem ASMR. Nếu bạn nằm bên cạnh mình những năm đó thì bạn có thêm một cái gối ôm nữa rồi đấy vì một khi ngủ là mình chả có động tĩnh gì cả, ngoài việc thở và nhỏ dãi vì mình ngủ rất ngon, rất ngoan. Những giấc mơ mà mình hay mơ thường là những cuộc phiêu lưu cùng bạn bè, những thứ đẹp đẽ thần tiên và nếu có gặp ác mộng thì cùng lắm là phù thủy hay bị ma rượt.
Còn giờ thì sao, “Mi ăn trước đi, đừng chờ tao” là câu không cần đặt báo thức nhưng vẫn xảy ra thường xuyên giữa mình và nhỏ chung phòng. Đến khoảng 10 giờ sáng đã đói bụng vì có ăn sáng đâu, tối qua đi làm về khuya, sáng ngủ bù lấy sức chiều lại vào ca, nhưng cũng chỉ làm một ly cà phê rồi thôi. Đến trưa, có hột cơm bụi mà ăn hoài không thấy hết. Cho rằng việc tự gây áp lực cho bản thân là một cách thúc đẩy bản thân đừng lười nhác, vì vậy mà cứ gặp sếp ngoài giờ làm việc hoài (sếp ơi đừng đi làm trong giấc ngủ em nữa mà!). Vì thế nếu bạn gặp mình bây giờ thì đừng nằm cạnh mình nhé vì bạn sẽ bị thơm lây cái tiếng chửi của hàng xóm rằng: “Khuya rồi mà còn nói chuyện không cho ai ngủ cả”, nhưng họ nào biết nhỏ đó đang nói mớ, nó cũng tự ăn năn lắm nên mớ tới độ tự đánh thức mình dậy nửa đêm, trầm ngâm một hồi, lại cố trấn an bản thân phải ngủ lấy sức để mai đi làm.
Sau 3 tháng làm việc, sếp bảo sếp rất thích thái độ làm việc của mình nhưng cách quản lý công việc của mình chưa tốt. Đó cũng là những gì mình thấy. Điều mình rút ra được là: “Dùng tình yêu đối đãi với công việc của mình là tốt, nhưng cách làm không tốt mà không sửa đổi chẳng khác nào những cô vợ lấy cớ vì yêu chồng và muốn giữ gìn hạnh phúc gia đình ra để biện minh cho việc ghen tuông chồng cả”.
Mình cũng ngứa ngáy chứ, cũng bực bội chứ, thay đổi thế nào giờ. Mình đã quá quen với cách làm cũ rồi. Tuy nhiên, đúng thật là luật hấp dẫn tồn tại thật mọi người ạ. Đang giữa lúc hoang mang, giải trí bằng việc xem lại cuộc đua kỳ thú cái mùa 2016, lúc đó có một tập mà các đội phải tìm các tảng đá có chứa dấu hiệu để giải mã thông điệp bí ẩn, chị Hương Giang có nói một câu mà mình phải tắt máy rút sổ ra ghi lại liền (đoạn này xin lỗi nhà đài vì không tăng thêm một view nữa). Câu đó đại loại là “chuyện gì quan trọng thì làm trước, đừng ưu tiên những thứ khác để rồi mất thời gian”, nhờ chiến thuật hiệu quả mà đội chị ấy vươn lên đứng thứ 2 mặc cho thứ hạng không cao trước đó. Thế là mình ngay lập tức, nhìn lại công việc của mình, ghi ra giấy quy trình làm việc hằng ngày. Mình xem xét chỗ nào là quan trọng nhất thì ưu tiên làm trước, chỗ nào cần sự giúp đỡ và cần nhờ người khác mà họ có thể dễ dàng giúp mình được.
Hiện tại thì không nói là thành công hay không nhưng theo mình thấy thì công việc cũng khả quan hơn nhiều rồi đấy, mình vui lắm.
Tuy nhiên, trong môi trường làm việc, sau khi tiếp xúc với không ít người đồng nghiệp mà nhiều lúc mình buộc phải trả lời câu hỏi: “Thay đổi hay không được sống đúng với bản thân?”, cũng hy vọng sự thay đổi tiếp tục mỉm cười với mình. Nhưng việc làm hài lòng và nương theo ý muốn của người khác lần này lại khiến mình đau đớn. Mình cần phải thay đổi bao nhiêu nữa đây khi mình nhận ra rằng sau nhiều lần nỗ lực thay đổi mù quáng, mình lại càng đánh mất niềm tin vào chính mình, cứ loay hoay không thể ra được quyết định vì vẫn còn trăn trở giữa đúng và sai, số đông và số ít, việc phải làm và nên làm. Để rồi thời điểm qua đi, quyết định không còn quan trọng nữa.
Dần dần mình lại phát hiện ra rằng: “Điều thay đổi duy nhất của mình ở hiện tại là từ một đứa không tài giỏi nhưng biết nỗ lực và luôn lan tỏa năng lượng tích cực thành một đứa không tài giỏi, luôn buồn bã, nặng nề và tiêu cực”
Lựa chọn thay đổi hay không thay đổi là nằm ở mỗi người. Bạn và tôi khác biệt nên quyết định cũng khác nhau. Đến cả tôi, ở những thời điểm khác nhau cũng còn cần lựa chọn đáp án khác nhau nữa mà.
Bây giờ, mình vẫn đi làm và sẽ “lỳ đòn” ở đây khi nào mình cảm thấy đủ thì thôi. Mình sẽ thay đổi tùy hứng, tùy hoàn cảnh, tùy tâm trạng he he. Miễn là mình thực hiện được sứ mệnh của bản thân trong kiếp sống này. Miễn là điều đó chả gây hại cho ai. Tin vào chính mình. Mình tin mình làm được.
Cảm ơn các bạn đã đi dạo cùng với mình. Trên đây là những suy nghĩ mà mình đã lưu lại trong lúc vòng quanh thành phố Đà Nẵng và suy ngẫm về sự thay đổi của bản thân trong thời gian ngắn vừa rồi. Chặng đường phía trước vẫn còn rất dài (so với thời gian thay đổi vừa qua) nhưng cuộc đời lại quá ngắn ngủi để đảm bảo rằng ta có thể nhắm mắt thanh thản cho kiếp sống này. Mình hy vọng những bạn sinh viên mới tốt nghiệp và đã đi làm giống mình, những bạn đã tìm thấy công việc yêu thích và đang tận hưởng mỗi phút giây được đi làm, những người có xu hướng overthinking sẽ không cảm thấy cô đơn trên con đường các bạn đang đi khi gặp trường hợp tương tự mình, vì đã có mình nè, luôn ở đây làm những thứ mà không nhiều người thích làm - suy ngẫm về những chuyện đã qua.
Chúc các bạn một ngày vui vẻ và hạnh phúc. Hẹn gặp lại các bạn.
© Thảo Nguyễn - blogradio.vn
Bài tham gia cuộc thi viết Đổi thay. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn nhấn thích, để lại bình luận và chia sẻ lên mạng xã hội. Mời bạn tìm hiểu thông tin về cuộc thi viết tại đây.
Mời xem thêm chương trình:
Sài Gòn luôn mở lòng sao ta còn chưa gõ cửa | Radio Tình Yêu
Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Thân gửi, anh yêu em
Nhưng chẳng có từ ngữ nào đủ để miêu tả nỗi nhớ ấy, và càng viết thì anh càng thấy mình rơi vào trong nó sâu hơn. Giờ đây anh đã hiểu nỗi lòng của những người yêu xa, anh muốn ôm và hôn em nhiều hơn bao giờ hết.
Tết là đừng xa nhau
Cái niềm ao ước đó cứ làm bác Ba trăn trở hoài mỗi khi từ tết xuất hiện, mong sao tết là tất cả được gần gũi bên nhau. Tết là đừng làm mọi người phải cách xa, vậy mà bác cứ ước hoài cũng có được đâu, là vì vậy đó.
Hôn nhân địa ngục hay ngã rẽ thiên đường
Người yêu hiện tại của em, anh ấy đã chứng kiến mọi thứ. Anh ấy đã an ủi và chăm sóc em khi em yếu đuối nhất, và em không thể ngừng tự hỏi: Tại sao em lại phải gắn bó với người chồng bạo lực, trong khi em có thể tìm được hạnh phúc thực sự?
Dịu dàng trong đời (Phần 5)
Cô từng nghe qua một câu nói: “Đến một lúc nào đó bạn sẽ phải bật khóc trước lựa chọn của bạn”, chuyện của Ngọc cũng vậy chuyện của cô cũng thế, mãi đến sau này cô mới có thể hiểu ra những điều này. Cô tổn thương người mình yêu cũng tổn thương cả chính mình
Những chuyện đến với mình đều là cái duyên
Cách tiếp nhận, xử lý các vấn đề của mỗi người cũng khác nhau. Những người cảm tính, bồng bột, xốc nổi thì hành động thường thái quá khi đối diện với sự việc. Còn những người chín chắn hơn, trải nghiệm hơn, trưởng thành hơn họ sẽ bình tĩnh để đối đáp.
Bãi sông Hồng
Cầu nhộn nhịp, lung linh trong nắng mới, Bóng nghiêng soi rạo rực nước sông Hồng. Sóng dạt dào năm tháng mãi chờ mong, Thuyền ai đó mong về lại bến xưa.
Người EQ cao không tuỳ tiện nói 3 điều này, trong khi người EQ thấp gặp ai cũng kể
Người EQ cao không dễ dàng chia sẻ 3 điều này với người khác. Họ luôn biết điều gì nên nói và điều gì không nên nói.
Vì còn thương nên còn vương
Muốn kêu than với đất trời rằng mình nhớ em, muốn gào lên cho cả thế giới biết mình thương em nhưng nào có ai quan tâm đến anh cơ chứ, người ta cũng chỉ cười trừ vì hơi sức đâu mà để ý đến một kẻ tình si. Anh đành gửi gắm vào hết con chữ, anh vùi đầu vào những suy tư, anh cứa vào tay mình rỉ máu, à thì ra, chẳng đau bằng việc đánh mất em.
Buồn - tức là cuộc sống vẫn còn ý nghĩa
Cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ, tôi cũng vậy và mọi người cũng vậy. Cho đến lúc nào đó bạn vượt qua được những khó khăn, thử thách bạn sẽ thấy rằng những thứ làm khó bạn lại chính là những thứ giúp bạn được thăng hạng.
Dịu dàng trong đời (Phần 4)
Khi anh mở lời muốn tiến xa hơn, cô vui vẻ nhưng lại không dám tin, cô lại lùi lại, nhưng khi anh nói: “khi nào em muốn nói anh sẽ nghe” thì cô đã không còn do dự nữa rồi. Hẹn anh hôm nay là muốn kể cho anh quá khứ của cô, lại muốn cùng cho anh danh phận.