Trái tim tuổi 30
2019-08-05 08:30
Tác giả: Hạt Đậu Nhỏ
blogradio.vn - Cô gái ở tuổi 30 bớt đi chút bồng bột, khờ dại của tuổi trẻ nhưng trái tim thì vẫn mang theo những khát khao, mơ mộng của những năm tháng thanh xuân chưa muốn đi qua.
***
Một ngày cuối tuần đẹp trời, tôi mở toang cánh cửa sổ, soi gương rồi chợt giật mình nhận ra tuổi 30 đã chập chững ngoài ngõ. Con gái 20 ngây thơ, đơn thuần như bông hoa tinh khôi dưới ánh bình minh. Con gái 30 đã bớt đi những bồng bột, khờ dại của tuổi trẻ, tự mang trong mình nhiều suy tư, nhạy cảm hơn với chuyện nhân tình thế thái nhưng sâu thẳm trong tim vẫn mang những khát khao, mơ mộng của một cô gái trẻ. Chỉ là thời gian, những mối lo toan về cuộc đời khiến nó đôi khi bị lãng quên.
Tôi 28, nhân viên văn phòng, độc thân. Tôi không bận tâm lắm về điều đó, tự thấy cuộc sống của mình vẫn rất ổn. Ngày đi làm tối về xem phim, đọc truyện, chăm sóc da, cuối tuần đi cafe, trà sữa với hội bạn, 2 – 3 tháng lại đi du lịch một lần. Đôi khi, mỗi dịp lễ nào đó đến cũng cảm thấy có chút chạnh lòng khi người ta tay trong tay đi dưới phố, còn bản thân chỉ có một mình. Những lúc mệt mỏi, áp lực, những khi yếu đuối cũng muốn lắm một bờ vai để tựa vào. Nhưng nghĩ lại vì sợ cô đơn mà miễn cưỡng ở bên một người mình không có cảm xúc thì là một sự bất công với cả hai. Bởi vậy, tôi thà chọn cô đơn.
Tôi chỉ thấy không ổn lắm mỗi lần về quê khi bố mẹ chỉ thi thoảng “nhắc nhẹ”, khi phải đối mặt với ánh mắt dò xét của những người hàng xóm, họ hàng. Chẳng hiểu từ bao giờ người ta lấy chồng con ra để làm thước đo cho thành tựu của một người phụ nữ. “Gái nhà bác bằng tuổi cháu mà đã 2 đứa rồi đấy!”, “Bao giờ thì…?”, “Thôi, kén chọn làm gì....”. Đã có quãng thời gian tôi rất sợ phải về nhà, ngày Tết cũng chẳng muốn đi đâu vì sẽ phải gặp những câu hỏi chẳng có câu trả lời. Con gái gần 30 tuổi chưa lấy chồng chả nhẽ lại giống một thứ bệnh dịch đến thế sao?
Rồi mọi người ra sức giới thiệu tôi với người này, người kia nhưng kết quả chẳng đi đến đâu. Bỗng dưng lại được gắn thêm cái mác “đã ế lại còn chảnh”. Tôi cũng chả buồn giải thích. Kết hôn cơ mà, là có người sẽ sống với mình cả phần đời còn lại, là người mình sẽ nhìn thấy đầu tiên mỗi buổi sáng thức dậy, vậy phải lấy người mình yêu chứ. Cuộc đời của mình mà có ai sống hộ được đâu.
Mẹ tôi nói tôi xem phim Hàn Quốc, đọc ngôn tình nhiều quá nên toàn mơ mộng hão huyền thôi, cuộc đời này vốn thực tế lắm, không có hoàng tử, soái ca nào tới đâu. Bạn tôi, cũng mới kết hôn, thì bảo tuổi này còn yêu đương gì nữa gặp người thấy hợp, điều kiện tốt một chút thì lấy thôi.
Tuổi nào mà chẳng được quyền yêu, và 30 cũng thế. Cuộc đời này sẽ buồn lắm nếu không được lấy người mình yêu, làm điều mình muốn. Tự dưng cuộc đời dài thế, lại chỉ được sống có một lần, sao lại phải vì những nỗi sợ vu vơ mà chọn con đường mình không muốn đi.
Tôi sẽ không kết hôn vì những lời giục giã, tôi sẽ không kết hôn vì tôi sắp bước sang tuổi 30, tôi cũng không kết hôn nếu trái tim tôi chưa cho phép. Tôi sẽ kết hôn khi tôi thực sự sẵn sàng, khi tôi gặp được người khiến tôi muốn cùng nhau bước sang một trang mới. Tôi tin là có người như thế chỉ là chúng tôi chưa gặp nhau hoặc đơn giản chưa nhận ra nhau thôi. Và dù có 28 hay 30 thì vẫn phải lựa chọn theo con tim mình.
© Hạt đậu nhỏ - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
30 tuổi đâu quá trễ để yêu một người?
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Ngày tôi nghỉ việc hôm đó trời rất đẹp
Tôi đang có một công việc hành chính ổn định, một cuộc sống mà người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ rằng thật bình yên, có gì đâu mà còn phải bứt ra thay đổi. Nhưng từng ngày trôi qua, tôi lại càng nhận ra đó không phải là chính mình. Tôi đã sống vì kỳ vọng của người khác quá lâu rồi.
Ngoài kia, họ yêu nhau vì điều gì?
Ông đẩy xe, khuân vài món đồ nặng Bà lặng lẽ quét sạch góc vỉa hè Năm giờ kém, hai người đã ở đó Đón bình minh, đón Sài Gòn nắng tỏa
Tiếng chim hót vang lừng
Chị Khánh xúc động nhìn con, điều làm chị vui không phải là cái giải nhì kia mà là con gái chị đã lớn lên đã chín chắn rất nhiều trong suy nghĩ và trong những hành xử đời thường. Chị tin con sau này sẽ còn tiến xa nữa, không chỉ là trong học tập hay ca hát, vì chị biết trái tim con chị biết rung động và biết yêu thương.
Những bước chân vội vã
Và cũng từ đó mà tình yêu thủ đô trong tôi cứ mãi lớn dần lên theo năm tháng, đến nỗi có một lúc tôi nhận ra tôi giống như là một người con của đất nước được sinh ra và lớn lên ngay tại thủ đô vậy đó.
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.