Độc thân tuổi 30
2019-04-20 08:30
Tác giả: Mimi Duong
blogrdio.vn - Tôi vẫn đang đợi, người có chiếc áo đủ rộng, đủ chở che và yêu thương. Chồng vẫn chưa tới, nhưng đời phải tận hưởng trước đã. Ế vẫn cần ấm áp, tươi vui, đúng không bạn?
***
Sắp tới dịp nghỉ lễ dài, lớp trưởng lại post một bài lên group chung kêu gọi họp lớp. Mọi người vào tán chuyện rôm rả. Nhanh thật, nhanh quá, mới đấy đã gần 15 năm từ khi chia tay đời học sinh. Lâu lắm rồi, chúng mình không gặp nhau. Mái trường cũng đã phai màu trong ký ức, bởi cuộc sống bộn bề những lo toan, có mấy ai về lại trường, ngồi vào góc cũ mà nhớ chuyện xưa.
Dù chẳng phải một dịp đặc biệt nhưng lớp vẫn muốn gặp nhau lắm. Bởi vì từ đám thanh niên 50 con người ngày xưa ấy, giờ quân số tăng gấp ba, ai cũng có gia đình, có thêm một hoặc hai đứa nhỏ đáng yêu bám dính và hút hết thời gian lẫn tâm tư. Ngày nghỉ mới có thể dành chút thời gian cho nhau, dăm ba câu truyện đưa đẩy, để đời thêm vui.
Thế rồi mọi người điểm danh, ồ lên ngạc nhiên. Vẫn còn một cô hơn 30 ế chỏng chơ kìa. “Ai đấy, ai giờ này vẫn phòng không, phải phạt thật nặng”, lớp trưởng hăm dọa.
Trong ánh nắng ngọt như mật trưa hè tháng tư, tôi cười tươi như hoa, khẽ vuốt mái tóc dài: “Tớ vẫn ế nguyên đấy, có làm sao nhỉ?”. Cả lớp nhìn mình như người ngoài hành tinh, ế mà vui vẻ hơn người ta.
Tôi vẫn còn ế là điều gây ngạc nhiên nhất trong lớp, bởi vì xưa người ta ế vì nghèo, vì vô duyên, vì xấu. Đằng này, tôi được mệnh danh là hoa khôi của lớp, xinh đẹp, duyên dáng, tốt nghiệp đại học danh tiếng và có mức lương nhiều người ngưỡng mộ. Thế đấy, vẫn ế vì một nửa ở đâu chưa tìm thấy tôi. Tôi cũng không thấy chàng.
Để chuẩn bị cho buổi họp lớp này, tôi đã lấy hết can đảm và chuẩn bị cho mình rực rỡ nhất. Nhưng nào ai biết được, khi nhìn các bạn, kẻ ríu rít đi lấy chồng, người tự hào cưới vợ xinh. Tôi vẫn lặng lẽ đi về một mình, nói không buồn, không cô đơn là nói dối, nhiều khi cũng chạnh lòng lắm. Nhưng gặp nhau thì vẫn phải đến, vì giữa cuộc đời này đâu chỉ có tình yêu, tình bạn cũng đáng để trân trọng.
Những gương mặt thanh xuân đã phảng phất hơi thở thời gian, có ai đó nhiều nếp nhăn nơi khóe mắt vì đã kịp chia tay vài mối tình, kết hôn rồi lại ly hôn, giờ đang làm mẹ đơn thân. Có ai đó xuề xòa, vóc dáng mình hạc xương mai đã thay thế bằng thân hình sồ sề ngấn mỡ, thở dài rồi so sánh với tôi, vẫn còn son nên dáng còn đẹp, da còn mịn, mắt còn long lanh. Tôi lại cười, hạnh phúc nào chẳng phải trả giá, có cuộc hôn nhân, có người đầu ấp tay gối, có con nhỏ để bế bồng, thì thầm kể chuyện lúc đêm khuya, tất nhiên phải có nước mắt và nếp nhăn.
Lòng nhẹ tênh nhìn chúng bạn, thú nhận một cách trung thực nhất: “Các cậu thèm được như tớ, tự do, xinh đẹp và tỷ phú thời gian. Tớ cũng nhiều đêm chênh vênh, mệt mỏi, thèm một bờ vai để tựa vào. Nhưng mà, duyên chưa tới cưỡng cầu vô ích, tớ yêu bản thân lắm, không chọn bừa để chống ế được đâu. Cho nên, ế vẫn phải ngẩng cao đầu”.
Tiếng nói xôn xao hòa vào tiếng gió, có kẻ đồng tình, có kẻ chê bai, có lời tán thưởng, có ánh mắt ngưỡng mộ, có tiếng nguýt dài dè bỉu, rồi tiếng cười trầm buồn của cánh đàn ông. Tất cả cứ ngắm đi, cứ bình luận, cho tôi làm tâm điểm hôm nay cũng được. Rồi bạn sẽ thấy, con gái ế cũng có sức hấp dẫn của riêng mình. Đừng bao giờ để mình bú xù, ủ dột, than ngắn thở dài cho cái sự ế chưa hồi kết. Chàng vẫn đang tìm mình, chỉ là hơi lâu một chút mà thôi.
Mỗi ngày tôi vẫn sống, kiếm tiền, nghe nhạc, đọc sách, lượn phố với những cô gái trẻ hơn mình, cafe tán gẫu với đồng nghiệp để tìm niềm vui. Tôi vẫn đang đợi, người có chiếc áo đủ rộng, đủ chở che và yêu thương. Chồng vẫn chưa tới, nhưng đời phải tận hưởng trước đã. Ế vẫn cần ấm áp, tươi vui, đúng không bạn?
© Mimi Duong – blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Thời thanh xuân của chúng ta
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu