Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi vội đi tìm những bình yên không xa xôi

2016-10-06 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Thời gian như thước đo định vị dùng để đong đếm gian nan, khổ cực của cuộc hành trình mà tôi đang đi. Hết thảy mùi vị của mồ hôi và nước mắt, con đường đi đến thành công chưa bao giờ là dễ dàng đối với bất kì một ai. Thì ra khi con người yếu đuối nhất, họ sẽ cần đến một chốn yên bình cho phép tâm hồn thôi dậy sóng.

***

Giữa cuộc đời...

Giữa những bộn bề trôi nổi...

Tôi vội đi tìm những bình yên không xa xôi...

Lục tìm những mãnh kí ức đã vỡ tan, nơi trái tim đã từng một thời u mê khờ dại nay quay đầu tất cả hóa hư vô. Những đắng cay hờn tủi hẳn ai cũng ít nhất trải qua một lần trong đời. Dù là một thoáng chênh vênh hay một thời nồng nhiệt thì vì tình yêu chất chứa say mê, hay vì niềm tin mất dần trong một tình bạn héo úa. Sau ngần ấy sự chậm chạp nơi bước chân đã có dấu hiệu mỏi mệt, sau ngần ấy sự va vấp khiến trái tim đã bắt đầu chai sạn, con người ta mới thấu hiểu, mới ngộ ra điều gì cần thiết cho một tâm hồn khô cần điều gì xứng đáng cho một con người đã trải qua quá nhiều thương tổn.

Ngược trôi về với tuổi thơ, ấm êm với những tiếng à ơi của bà, của mẹ, tôi biết mình luôn ao ước được về lại dù chỉ là một giây ngắn ngủi nào thôi. Bình yên ngự trị trong tình yêu thương, trong sự thiết tha nơi góc khuất mang tên gia đình. Nhọc nhằn đến đâu khi đi qua bao ngày giông bão, tôi an yên đến đó khi ở cạnh những người thân yêu.

 Tôi vội đi tìm những bình yên không xa xôi

Sự bình yên mang trong mình nỗi ưu tư về thời gian hiện hữu, mang trong mình niềm khắc khoải cho một khắc dở dang. Đôi khi, con người có thể từ bỏ những ước mơ, những hoài bảo, những niềm đam mê được cống hiến, được hi sinh, để mà trở về với sự bình yên thường nhật, bên cạnh gia đình và làm tròn chữ hiếu. Đó không phải là nhu nhược hay trốn tránh, mà con người ấy đã vỡ lẻ ra những lát cắt biến dạng của xã hội. Họ vội tìm đến những yên bình như là nơi chốn cuối cùng dùng để cứu vớt lấy họ. Sự bình yên ngay lúc này mang một sự dang dở khó mà giải thích. Yên bình trong một tâm hồn tràn trề nhựa sống, yên bình trong nỗi khát khao cháy bỏng được bay cao.

Bình yên là cảm giác người dám đánh đổi tất cả mọi thứ chỉ để có được dù chỉ là vài khắc. Thời gian như thước đo định vị dùng để đong đếm gian nan, khổ cực của cuộc hành trình mà tôi đang đi. Hết thảy mùi vị của mồ hôi và nước mắt, con đường đi đến thành công chưa bao giờ là dễ dàng đối với bất kì một ai. Thì ra khi con người yếu đuối nhất, họ sẽ cần đến một chốn yên bình cho phép tâm hồn thôi dậy sóng. Thì ra, khi con người mạnh mẽ nhất, họ cũng sẽ cần đến với yên bình để một lần được yếu đuối. Sau những ngày mưa giăng đầy lối nhỏ, con người ta mới thấy yêu thêm những ngày nắng gắt đổi say mê. Sau những ngày lầm lỡ đi hoang, con người ta mới biết đặt sự chênh vênh đúng nơi, đúng chỗ.

Sau tất cả mọi thứ, con người luôn tìm đến cho mình sự thoải mái cuối cùng, dù là bằng cách nào đi nữa. Và sự an yên để mà sống, để mà được tồn tại luôn là đích đến của những con người mang trong mình tâm hồn đã từng trải qua quá nhiều điều tồi tệ. Không trách, cũng không than vãn, bởi lẽ mỗi một người được sinh ra trên trái đất này vốn dĩ đều có một số phận khác nhau. Hào nhoáng, kiêu sa hay khổ nghèo, rách nát,... thì tạo hóa vẫn sẽ luôn luôn chừa một đường thoát, một nơi chốn mà sau ngần ấy thứ họ đã nếm qua, điều họ cảm nhận duy nhất chỉ là một sự bình yên đơn giản.

© Băng Nhu – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết "ĐỂ YÊU THƯƠNG DẪN LỐI". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn nhấn vào nút "Bình chọn" dưới chân bài viết, để lại bình luận tâm đắc và chia sẻ lên mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn xem tại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

back to top