Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tình yêu màu nắng: Ký ức một thời thanh xuân

2024-05-31 15:25

Tác giả:


blogradio.vn - Em à, em có biết không? Mỗi lần nhìn thấy hoa bằng lăng nở, anh lại nhớ đến những kỷ niệm đẹp đẽ ấy, nhớ đến những ngày tháng hạnh phúc bên em.

***

Tình yêu của chúng mình như nắng và bằng lăng, hòa quyện tạo nên khung cảnh đẹp nao lòng của thời tuổi trẻ. Anh nhớ lần đầu gặp em, giữa rừng bằng lăng nở rộ, nụ cười em tỏa nắng đã chiếm trọn trái tim anh.

Nắng nhẹ nhàng chiếu qua tán lá, len lỏi từng tia sáng dịu dàng phủ lên những bông hoa bằng lăng tím ngắt. Nắng và bằng lăng là biểu tượng của mùa hè, tưởng chừng như chẳng liên quan nhưng lại quyện hòa vào nhau tạo nên một khung cảnh đẹp đẽ đến nao lòng. Anh vẫn nhớ như in lần đầu tiên gặp em, giữa một rừng bằng lăng đang nở rộ, em đứng đó, nụ cười tỏa nắng, dang rộng đôi tay đón nắng, mắt ánh lên niềm vui và sự hồn nhiên của tuổi trẻ. Từ khoảnh khắc đó, anh biết, nắng của anh đã gặp bằng lăng của em.

Chúng ta đã cùng nhau đi qua những năm tháng hạnh phúc đầy kỷ niệm. Anh nhớ những ngày hè oi ả, hai đứa đạp xe dưới tán bằng lăng rợp bóng, cười đùa và trò chuyện không ngớt. Những chiều hè anh và em lại cùng nhau ngồi dưới gốc cây, lắng nghe tiếng ve râm ran và cảm nhận hương thơm nhẹ nhàng của hoa bằng lăng tím. Đó là những ngày tháng ngọt ngào, đơn giản mà hạnh phúc, khi tình yêu còn trong sáng và tinh khôi như nắng sớm mai.

Mùa thu đến, những cơn gió heo may se lạnh thổi qua, bằng lăng bắt đầu rụng cánh. Dẫu vậy, tình yêu của chúng ta vẫn nồng nàn và mãnh liệt. Anh nhớ những buổi chiều cùng em dạo bước trên con đường trải đầy hoa rơi, tay trong tay, lòng ngập tràn niềm vui và hy vọng. Em à, em có biết không? Mỗi lần nhìn thấy hoa bằng lăng nở, anh lại nhớ đến những kỷ niệm đẹp đẽ ấy, nhớ đến những ngày tháng hạnh phúc bên em.

Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Những áp lực của công việc và cuộc sống dần khiến chúng ta xa cách. Anh và em mỗi người một ngả, để lại sau lưng những ký ức tươi đẹp của một thời tuổi trẻ. Dẫu vậy, trong tim anh, tình yêu dành cho em vẫn luôn còn đó, như nắng hè rực rỡ chiếu rọi vào tâm hồn.

Năm tháng trôi qua, em giờ đã có gia đình nhỏ hạnh phúc và anh cũng thế. Để lo cho gia đình anh “lao đầu” vào công việc, vào cuộc sống bận rộn để quên đi nỗi nhớ em. Mặc dù yêu em nhưng vẫn biết chúng mình đều có gia đình, phải lo cho gia đình nhỏ của mình được no đủ và hạnh phúc. Chúng mình vẫn nói với nhau chỉ khi yêu nhau thì luôn mong muốn nửa kia phải thật hạnh phúc. Nhưng dẫu có bận rộn đến đâu, anh vẫn luôn dành cho mình những phút giây lặng lẽ để nhớ về em, về những kỷ niệm đẹp đẽ mà chúng ta đã cùng nhau trải qua. Anh vẫn nhớ nụ cười của em, vẫn nhớ những ngày hè rực rỡ với nắng và hoa bằng lăng.

Tình yêu của nắng bằng lăng, một tình yêu trong sáng, tinh khôi và đẹp đẽ. Mặc dù chúng ta không còn bên nhau, nhưng anh tin rằng, tình yêu ấy sẽ mãi mãi ở lại trong tim anh, như một phần ký ức không thể nào quên. Em hãy sống hạnh phúc nhé, hãy luôn nhớ rằng, ở một nơi nào đó, có một người luôn trân trọng và gìn giữ những kỷ niệm đẹp về em, về tình yêu của nắng bằng lăng.

Dẫu thời gian có trôi, dẫu cuộc sống có đổi thay, anh vẫn luôn tin rằng, tình yêu đẹp nhất là tình yêu của tuổi trẻ, tình yêu của những ngày tháng vô tư và hồn nhiên. Và anh sẽ luôn giữ cho mình một góc nhỏ trong tim, để nhớ về em, về tình yêu của nắng bằng lăng, về những kỷ niệm đẹp đẽ và ngọt ngào mà chúng ta đã cùng nhau trải qua em nhé!

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Chỉ Cần Bạn Sống Tốt, Trời Xanh Ắt Tự An Bài | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Em không sao

Em không sao

Em đọc được trong đôi mắt anh, trong suy nghĩ của anh những lo lắng những vội vã dành cho em, là em đừng có chuyện gì nhé, vì anh rất thương em.

Vịnh mây bay

Vịnh mây bay

Nếu một ngày ta xa cách nhau Thì anh sẽ không còn nhớ nữa Nếu một ngày không có mưa ngâu Thì ta sẽ không còn viết thêm chi nữa

Gửi em, cô gái của ngày mai và sau nữa

Gửi em, cô gái của ngày mai và sau nữa

Đôi lời này tôi muốn gửi đến em, cô gái của ngày hôm nay... Ngày hôm nay của em như thế nào? Có tốt lành và tuyệt vời hơn ngày hôm qua không? Liệu sau một giấc ngủ dài ấy có đủ khiến em lãng quên những chuyện không vui và đau đớn? Hay chỉ mang lại cho em dư âm của những nỗi buồn lê thê?

Mong rằng chúng ta sẽ có kiếp sau

Mong rằng chúng ta sẽ có kiếp sau

Câu chuyện của Bình và Hạnh kết thúc trong nước mắt và nỗi đau, nhưng tình yêu của họ vẫn sống mãi, dù chỉ còn trong ký ức và trái tim của Bình. Những giọt nước mắt của họ đã chứng minh rằng tình yêu chân thành không bao giờ phai nhạt, dù có trải qua bao nhiêu khó khăn và đau khổ.

Có một loại tình yêu gọi là “buông tay”

Có một loại tình yêu gọi là “buông tay”

“Sau này bầu trời có đẹp hay bão giông, em cũng sẽ không đi tìm anh nữa đâu. Em không hẳn là muốn anh hối hận, nhưng ít nhất em mong anh sẽ hối tiếc. Em chỉ muốn một ngày nào đó anh đang sống an yên, đột nhiên nhớ đến em. Rồi chợt nhận ra mình đã đánh mất thứ gì đó mà suốt đời không bao giờ tìm lại được…”

Lạnh lùng

Lạnh lùng

Mà rất lạ là ngay cả khi cô ở giữa đám đông cũng vậy, Xuân Anh luôn biết và luôn thấy hiện rõ nỗi lạnh lùng cứ như muốn chiếm hết cõi lòng cô. Có lúc cô cứ muốn ngồi một mình để lắng nghe nó nói, cô biết nó muốn nói cùng cô rất nhiều điều, nhưng rồi cô chẳng nghe được. Chỉ nghe nhịp tim mình cừ rất nhẹ mà đập, và lạnh lùng cứ mãi chôn sâu trong cô cứ mỗi lúc một sâu hơn.

Hạnh phúc luôn thật gần

Hạnh phúc luôn thật gần

Đôi khi mình rất xấu Chẳng thể đẹp vào đâu Mặt mày thì ủ rũ Tóc tai lại bơ phờ.

Mùa nắng về trên những tán cây

Mùa nắng về trên những tán cây

Đi làm, đi làm và đi làm. Điệp khúc ấy lặp lại như một cái gông đeo trên cổ cô. Đến chuyện nghĩ cho hạnh phúc riêng của mình cô cũng chẳng dám.

Mùa thu và thuốc lá

Mùa thu và thuốc lá

Hai người yêu nhau vượt qua ngưỡng cửa của thời gian bào mòn hình thái, vượt qua cả những cảm xúc chi phối con người. Suy cho cùng, họ yêu nhau, không một ai biết, chỉ có hai con người với trái tim vẫn mạnh liệt như ngày đầu biết thôi.

Chưa bao giờ mẹ kể

Chưa bao giờ mẹ kể

Mẹ kể tôi nghe ngày hạ năm ấy, Là lần đầu tiên ánh mắt chạm nhau. Bố treo trên môi nụ cười rạng rỡ, Xin chào em, lần đầu gặp gỡ!

back to top