Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tình yêu đầu mãi mãi là giấc mơ không thành sự thật

2023-02-20 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Chàng trai 15 tuổi năm ấy của tôi luôn luôn nằm gọn trong tâm trí này, nhắc nhở tôi về một thời đã qua, về những yêu thương ngọt ngào, về một tình yêu chân thành và về một giấc mơ mãi mãi không bao giờ thành sự thật.

***

Vào một ngày mùa hạ năm 18 tuổi, tôi chợt nghe lại bài hát mình từng rất yêu thích nhiều năm trước đây. Từng mảnh kí ức tưởng chừng đã vỡ vụn từ lâu cứ thế ùa về, rõ ràng và vẹn nguyên như thể mới hôm qua. Giai điệu ấy, lời ca ấy bỗng khiến tôi vỡ oà, tựa một lưỡi dao sắc lạnh xuyên qua tim, day dứt và đau đớn. Mùa đông năm đó, anh nói rằng anh thích tôi nhiều biết mấy và rằng anh sẽ hạnh phúc lắm nếu tôi cho anh cơ hội được làm một người đặc biệt của tôi. Và tôi đã đồng ý. 

Quả nhiên, tôi đã chẳng phải hối hận khi đưa ra quyết định ấy. Kể từ khi có anh, thế giới của tôi rực rỡ hơn hẳn. Anh luôn ở bên cạnh tôi, lắng nghe mọi câu chuyện không đầu không cuối của tôi, nghe cả những lời phàn nàn, than vãn về việc học hành, trường lớp. 

Là một người không thích những thứ “sến sẩm”, tôi không hay thể hiện tình cảm của mình quá nhiều nhưng anh thì khác, anh luôn tự hào kể về tôi với những người xung quanh, với bạn bè, thậm chí là với cả gia đình anh, rằng đối với anh, tôi quan trọng biết mấy, rằng anh luôn cảm thấy hạnh phúc ra sao mỗi khi nhìn thấy tôi. 

yeu_1

Tôi yêu anh, yêu cả tình yêu anh dành cho tôi: tất cả đều ở mức vừa phải, tròn đầy, một thứ tình cảm nhẹ nhàng, ấm áp, chân thành, tựa như một làn suối tươi mát, cứ róc rách róc rách, lặng lẽ chảy vào trái tim tôi. Hoá ra, cảm giác được trở thành một phần quan trọng của ai đó là như vậy.

Và giống như bao đôi “gà bông” khác, chúng tôi cũng có những lúc cãi vã, những lúc giận hờn nhau vì đôi ba chuyện vu vơ. Nhưng lần này, cả hai cũng vì cái tôi bản thân quá lớn nên chẳng ai chịu nhún nhường, ai cũng muốn chứng minh rằng mình đúng, để rồi, cuối cùng, chúng tôi đã chia tay nhau như thế. 

Qua một vài người bạn chung của hai đứa, anh nói rằng anh vẫn yêu tôi và rằng anh rất hối hận về quyết định của ngày hôm đó, về phía tôi, tôi cũng chẳng phải là không còn chút nào cảm xúc khi nhắc về anh. Thế nhưng, bên trong tôi vẫn luôn cảm thấy mối quan hệ này dù có tiếp diễn thì cũng chẳng thể đi đến đâu. Vậy là tôi quyết định sẽ chôn sâu cảm xúc của mình về anh, quên đi hết những câu chuyện mà chúng tôi đã cùng nhau trải qua, để cho mọi thứ chỉ còn nằm lại trong quá khứ. 

yeu_8

Lên cấp Ba, tôi và anh không học chung trường và cũng chẳng còn liên lạc với nhau nữa, nói đúng ra, chúng tôi chỉ còn sống trong kí ức của nhau. Tôi cũng vì bị cuốn vào việc học hành trên lớp mà dần quên đi anh, cho đến một ngày, anh gửi lời mời kết bạn với tôi trên facebook. Tim tôi như chững lại một nhịp. Anh vẫn nhớ tới tôi sao, sau chừng ấy năm? 

Tấm ảnh đại diện trên trang cá nhân cùng cái tên đã từng rất quen thuộc gợi nhắc về chàng trai năm xưa của tôi, người đã dành hết số tiền trong túi để mua cho tôi một chiếc bánh mỳ rồi ngồi nhìn tôi ăn nó thật ngon lành, người sẵn sàng chờ tôi cả một buổi chiều chỉ để hỏi “Em làm bài tốt không?”, người đã đối xử với tôi bằng tất cả sự dịu dàng mà anh có. Nhưng lần này, tôi đã từ chối anh. Có một chút đắn đo, một chút tiếc nuối, một chút không nỡ nhưng cũng nhiều phần dứt khoát. 

Có lẽ, mai này đây, tôi sẽ yêu một ai đó khác chẳng phải anh, thế nhưng, tôi vĩnh viễn không thể nào quên những lúc anh cười thật tươi, vẫy tay gọi tôi để cùng đi về khi tan trường. Chàng trai 15 tuổi năm ấy của tôi luôn luôn nằm gọn trong tâm trí này, nhắc nhở tôi về một thời đã qua, về những yêu thương ngọt ngào, về một tình yêu chân thành và về một giấc mơ mãi mãi không bao giờ thành sự thật.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn                 

Xem thêm: Em sẽ trở về vào mùa xuân

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc

Tình yêu - một câu chuyện không có kết thúc

Tôi đã học được rằng tình yêu không phải là một đích đến, mà là một hành trình liên tục, nơi chúng ta cùng nhau khám phá và trưởng thành.

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Đơn phương một người có lẽ rất khó khăn

Bởi mỗi khi cô ngồi yên trong lớp vì thời gian nghỉ giữa tiết không nhiều, cứ mỗi lần nhìn vu vơ ra ngoài lại sẽ bắt gặp ánh mắt của cậu ta. Mặc dù ngay sau đó cậu ta đều đánh mắt đi chỗ khác, nhưng làm sao mà che dấu được sự thật.

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Dù có đi đâu cũng sẽ quay về

Tôi đã đôi lần hỏi tại sao mẹ không từ bỏ tôi. Nhưng mẹ đều nói mọi người đã từ chối sự ra đời của tôi đến mẹ cũng vậy thì tôi sẽ ra sao. Thế nên, mẹ không đành lòng làm vậy.

Chờ người em thương

Chờ người em thương

Hình như mùa thu lại về rồi phải không anh Em nghe ngoài kia gió vươn mình qua lối Nghe hoang hoải những chiều qua vội Nghe chạnh lòng nắng nhạt màu hanh hao.

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bước chậm lại giữa thế gian vội vã

Bởi kì thực, trong mỗi bước đi của cuộc sống đều mang theo những khoảnh khắc ý nghĩa, đôi khi ta chạy quá nhanh để bắt kịp thành tựu, tiền tài, danh vọng để rồi bỏ lỡ nó.

Tương tư

Tương tư

Ơ kìa em sao nỡ để tình anh Chưa bước tới đã muôn phần lận đận Sao chỉ mới nhìn thôi em đã giận Và tiếng yêu thôi em chẳng nhận lời

Bình minh trên phố

Bình minh trên phố

Khi ánh bình minh vừa ló dạng, Phố nhỏ bừng tỉnh trong sương mai. Ánh nắng vàng rơi từng giọt nhẹ, Làm bừng sáng những ước mơ dài.

Lời má dạy trên mảnh đất Miền Tây chất phác

Lời má dạy trên mảnh đất Miền Tây chất phác

Ở vùng quê này, người ta sống với nhau bằng cái tình, cái nghĩa. Họ có thể không giàu có về vật chất, nhưng lòng họ luôn đầy ắp sự chân thành và nghĩa tình. Má dạy con rằng, dù sau này có đi xa, có thành đạt, con vẫn phải giữ lấy tấm lòng chân chất đó.

Hồi tưởng về tuổi thơ tôi

Hồi tưởng về tuổi thơ tôi

Đôi khi tôi tự hỏi bản thân sao giờ lại bỏ mặc người bạn thiên nhiên gắn bó thân thiết thuở nhỏ của mình, từ những cơn mưa rào rạt rơi lộp bộp trên mái tôn làm mát dịu bầu không khí tới những tán lá râm mát đã che chở tôi khỏi cái nắng tháng 6 oi ả.

Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép

Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép

Tình yêu giữa hai người giống như mảnh ghép, để ghép được thì cả hai mảnh đó phải hợp nhau chứ không phải giống nhau. Và muốn tìm được cái hợp nhau thì rất khó, muốn ghép lại được với nhau thì cần phải có thời gian.

back to top