Phát thanh xúc cảm của bạn !

Thu về cho xốn xang nỗi nhớ Hà Nội

2012-09-24 16:32

Tác giả:


Blogging 24/7

Nhìn tờ lịch tháng chín tôi lại nhớ thu Hà Nội mà lâu lắm rồi tôi chưa được trở về phố cổ nơi tôi chào đời...

Mùa này chỉ một làn sương  qua cửa sổ cũng khiến tôi nhớ thu ngày xưa - cái lạnh se se của thu khẽ luồn qua cổ, hương Ngọc Lan bàng bạc trong gió và mây bay về cuối trời... 

Con phố cổ vẫn nho nhỏ nằm đó, những giọt sương đêm âm ẩm, những gánh hàng rong... Tôi về đúng căn phố nhỏ nơi bố chào đời. Căn phố nhỏ vẫn còn đấy nhưng người đã về mãi nơi đâu. Tôi đi từng bước tìm giọt máu thân thương sao mà buồn bởi con ngõ nhỏ người thời nay không nhớ chút gì người xưa nữa... Tôi - đứa con tìm về ngày xưa cũng chỉ còn khoảng trống mênh mang trong lòng… Lá thu phai ngừng trên bàn tay, tôi thong thả đi quanh 36 phố cổ. Những con đường như nằm đợi người về rồi loanh quanh tôi lại về chốn cũ. Nhưng còn gì cho tôi -  người không còn trẻ đi kiếm tìm ngày xưa của mình dù chỉ là chút nắng cũng nhạt, dù chỉ sương giăng. Cổng Thành cũ trang trí khác, những cây già vàng tàn theo gió…

 

Bao năm rồi giờ gặp lại cái lạnh đầu thu, cái lạnh se se nghe gió về boon tôi day dứt nhớ nhớ quên quên Hà Nội. Tôi nhớ nhiều lắm và cố quên cho vơi sầu, nhưng sầu cứ dâng cao. Một chút tôi lại nhớ, con phố cứ thời niên thiếu, con phố nhỏ như hoa giờ vắng lặng như chưa lần gặp. Tôi cứ lang thang, mái tóc bạc lấp lánh lá vàng bay.

Tôi nhớ,

Nhớ cổng gạch bên Bờ Hồ ngày xưa bố dắt đi chơi lần nào tôi cũng chui qua chui lại, lần nào tôi cũng được bế lên sờ vào vòm gạch cong. Cổng trơ gạch cũ kỹ chờ người một lần về tìm dấu chân xưa. Tôi xót thương mẹ yêu suốt đời góa bụa ôm con, ôm Hà Nội vào lòng. Mẹ mang nỗi nhớ Hà Nội, nhớ mối tình đầu cũng là tình cuối, nhớ đám cưới vui mừng, nhớ căn nhà hạnh phúc… Nỗi nhớ cứ dâng cao mà mẹ chưa lần nào trở về phố xưa. Còn tôi, người con Hà Nội và sinh trong lòng Phố Cổ trở về tìm chút hương xưa còn xót lại tôi cứ lang thang những con đường nghe sóng hát ru gió mềm chợt nghe tim mình xôn xao, bồi hồi. Nghe tiếng người đâu đấy. Hàng cây buồn thả lá vàng vào lòng Hà Nội.

Tôi nhớ cây liễu rủ bên Bờ Hồ dịu dàng như mái tóc dài của thiếu nữ Hà Nội ngày xưa, cổng gạch ngàn năm đứng đợi thu mênh mang, Tháp Bút cao như nhắc nhở ai đó một thời học hành. Con đứng trên cầu gỗ cong cong nhớ một thời tuổi trẻ.

Bao năm rồi giờ gặp cây Sấu già đứng trong phố vắng, cơn gió lạnh lẽo cứ chạy, gió cứ đi mà có hay người trở về tìm gió Hà Nội. Gió có biết gọi thầm tên ai.

Bao năm rồi tôi mới trở lại phố cũ - những con phố Hà Nội dù xa tôi vẫn thường mơ, hơi thở Hà Nội trong tim lại xốn xang. Một mình về, một mình đi, một lần thôi nhé bởi biết đâu không còn dịp gặp lại Hà Nội, Hà Nội không còn nắm tay người con này lần nữa, Hà Nội hôn nhẹ lên tóc màu thương nhớ ngàn năm…

Tôi tự hỏi: Thời gian có khi nào  trở lại cho tôi - người con của Hà Nội xa quê lại được ngủ trong lòng phố nơi mình được sinh ra

Hà Nội ơi! Tôi đã ôm trọn Hà Nội trong đôi tay này. Một lần đi là một mất. Làm sao tìm lại viên ngọc bích của thời gian. Làm sao tìm lại hơi thở thơm Hà Nội trong làn tóc xanh. 

  • Gửi từ Kim Dung- oonguyenkim@

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn

Click để tham gia và cập nhật những thông tin mới nhất, cùng chia sẻ cảm xúc bất kỳ lúc nào bạn muốn với những người cùng yêu thích Blog Việt nhé!

 

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Anh và Em (Phần 2)

Anh và Em (Phần 2)

Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này

Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.

Lời tạm biệt cuối thu

Lời tạm biệt cuối thu

Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

back to top