Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tết Tết Tết Tết Tết đến rồi!!!

2008-12-08 17:28

Tác giả:


 

Blog Việt - Bài viết xuất sắc của cuộc thi viết " Tình yêu quanh ta- Tết đến mọi nhà" do cộng đồng blogger phát động.

 

Khi cánh đào tươi tô thắm chốn kinh kỳ, nét mai vàng bừng sáng đất phương Nam, triệu con tim dòng giống Lạc Hồng, dù trên mọi nẻo đường quê hương xứ sở hay đang viễn du khắp bồn phương trời, đều cùng chung nhịp đập thân thương, hòa vang lên tiếng hoan ca rạng rỡ: Tết đã đến, Xuân lại về!


Từ làng quê miên man trong gió lành tới thị thành dập dìu sắc màu hạnh phúc, trên thảo nguyên bạt ngàn hơi muông thú hay biển khơi rào rạt sóng vỗ bờ, có ai nghe tiếng oai linh trong xa thẳm, giọng thiêng liêng vang vọng tận muôn đời? Khúc ca mừng hoàng tử Lang Liêu đặt đất trời trong khuôn bánh vuông tròn thuở trước, hay nhịp đồng dao lũ trẻ hôm nào vẫn tươi vui thấm đẫm ước mơ diệu kỳ tích cổ? Chỉ một tiếng thôi mà gói gọn hết tâm tình, chỉ một tiếng thương đủ nói hết tâm linh cho trước đây, cho bây giờ và cho đến tận mai sau nữa nữa: TẾT!

 

 

 

 

"Ta hỏi nhau Tết đến tự bao giờ?
Hay kể từ khi ông Táo về chầu Trời nhỉ?..."
Hăm ba tháng chạp, ấy là tính toán theo lịch âm là lúc các bà các cô rục rịch rủ nhau đi chợ từ sáng sớm, lựa mua chút hoa quả, nến hương, dăm ba lễ vàng mã và không quên chọn ba chú chép xinh tròn với ước mong "vượt vũ môn hóa rồng" như trong dân gian truyện kể. Lễ cúng cũng không thể thiếu một chiếc mũ quan bà và một cặp mũ quan ông, tựa mối tình đậm sâu trên dương gian thuở nào của ba ngài Táo quân thấn bếp. Không hề mê tín đâu anh nhé, càng chẳng thể coi là sự dị đoan, xin anh đứng chắp tay trước ngực mà lắng nghe giọng khấn nôm của người mẹ tảo tần, rằng: "năm qua con hạnh phúc thế này, xin năm mới đây gia đình càng yên vui, đầm ấm...", mới thấy lòng mình nhẹ nhõm biết bao nhiêu. Và em ơi, có thấy nụ cười rạng rỡ trên gương mặt cô bé con đang ngửa lòng bàn tay háo hức chờ, mắt reo vui khi chuẩn bị phóng sinh chú cá chép kia về với hồ ao, sông suối ngọt lành... sẽ thấy dịu cả trái tim dù đang đan xen trăm ngàn niềm tơ vương, vướng bận...

 

 

Đừng để nhịp sống tất bật cuốn ta đi, đừng để phù du dụ dỗ bước chân buồn, rồi đến lúc giật mình ta choàng tỉnh, có thấy những phút qua lãng phí đến nhường nào? Lặng nghe nhé... gió xuân đấy... hương xuân đầy. Mạnh dạn lên mà hít căng lồng ngực sớm mai này, cho hương gió tẩy sạch đi lòng trần tục lẵng đẵng theo ta chẳng biết đến khi nào chịu dứt. Để thấy diệu kỳ của hơi Tết thiêng liêng đủ sức cuốn phăng mọi bon chen đố kỵ thường ngày, mọi luồn lách trá hình của thói đời lọc lõi phù du, trả lại đây bản ngã trong lành tinh khôi như muôn thuở. Xin một lần thôi, hỡi những ai vẫn quay cuồng trong niềm đam mê xa hoa mà bạc bẽo...ngắm ánh mắt thơ ngây, đôi má ửng hồng nứt nẻ với bàn tay quạt gió liên hồi của lũ bé con đang say trong khói bếp bánh chưng tím màu cổ tích... mắt có ướt nhòa một thời sương trắng ấu thơ không? Lại gần hơn nhé, gần hơn nhé, để ánh lửa bập bùng kia sưởi ấm tâm hồn tưởng đã giá băng, để tiếng cười trong vắt mà hiền hòa xoa dịu những vết thương tưởng không bao giờ lành hẳn, để chiếc lá dong tưới mát tâm hồn mà lạt buộc kia chặt khít thêm ân tình quê hương xứ sở. Chỉ có dịp này thôi, khi khí thiêng đất trời tụ hội, vạn vật tốt tươi mơn mởn sức xuân nồng, trong hương Tết ai với ai cũng thấy mình thêm trẻ lại, dịu hiền hơn, mà cũng... tốt hơn nhiều.

 

Và thời gian nữa cũng chẳng ngoại lệ đâu, dương lịch kia bỗng tự khắc nhường chân để lịch âm đếm tiếp trên môi thiếu nữ yêu kiều, những "hăm ba, hăm bốn, hăm năm..." rồi "mồng một, mồng hai" không ngớt. Là tự nhắc mình đừng quên gốc gác tổ tiên, là đừng quên cái Tết ông Vải gần kề và thêm nhớ lễ Tống Cựu Nghinh Tân trong phút giây đất trời chuyển giao vạn vật, là thấy quanh ta... đất bỗng hóa tâm hồn. Cô gái nhỏ líu lo cầm làn theo mẹ, cậu nhóc trai xung phong chọn Mứt giúp cả nhà, kia chị gái lựa đầy mâm ngũ quả, đây chàng trai bê quất đặt lên xe, chốn chốn phố phường tiếng à ơi gồng gánh, nhịp nhịp bước chân rộn rã đến tưng bừng! Gần lắm lắm rồi, TẾT, TẾT ơi!

 

"Mâm ngũ quả trên bàn thờ Tiên, Tổ
Tựa thuyết ngũ hành tương khắc, tương sinh..."
Trải khắp dải đất Việt Nam trên ba vùng địa lý, có dịp Tết nào lại thiếu được mâm ngũ quả thơm lừng? Tuy phong tục mỗi miền mỗi khác, rằng thứ quả kia đôi chỗ chẳng giống nhau, nhưng sản vật dâng trong ngày lễ quý thì ai cũng nhắn ai lựa

lựa thức quả ngọt lành. Là đu đủ cho cuộc sống ấm no, quả trứng gà như trái đào tiên vạn lộc, hay thanh long gặp vận tốt hóa rồng, dưa hấu này ngọt mát vị tình yêu được chở che dưới bàn tay Phật thủ? Là văn hóa tinh thần dân tộc được kết tinh trải biết bao đời, dù rằng cuộc sống có đổi thay khiến chữ "ngũ" kia đôi lúc "cửu" "thập" vô chừng nhưng trên hết vẫn thể hiện tấm lòng thành của cháu con đời nay với gia Tiên dòng tộc. Thắp nén nhang trên bàn thờ cung kính, cứ để mặc tâm hôn phiêu lãng đến nơi nao, cho trí óc ta hòa trong nghìn năm vũ trụ, sẽ thấy lòng bỗng chốc được vân du...

 

Rồi thời khắc được mong chờ cũng đến khi nhịp đồng hồ điểm báo tiếng chuông ngân, vạn vật khẽ cựa mình rung chuyển đón tiết xuân trong rạng rỡ tiết GIAO THỪA! Phố phường vỡ òa tiếng hò reo tươi mới, ánh pháo hoa rực sáng khắp nơi nơi, nhạc ca vang những khúc hát đón mừng đất trời nay thêm tuổi mới. Mắt anh trai ánh lên niềm hừng khởi, chị gái kia chắp tay ước nguyện lành, đôi tình nhân đắm say trong hương gió, mặc mưa phùn mải miết phát lộc non...Rồi sáng sớm mai trong ngày mồng một Tết, người mẹ hiền đun nắm lá mùi thơm, ta bỗng chợt nhận ra trong thoáng chút hương nồng những phút cao sang đôi khi đến từ những điều bình dị quá! Lũ cháu con lục tục kéo đến chúc thọ ông bà, cười lảnh lót nhận phong bao lì xì thắm đỏ, người người mừng vui đi chúc Tết, nhà nhà nhộn nhịp đi lễ chùa. Cậu học sinh xin nét chữ thầy đồ, nhà gia giáo treo đôi câu đối đỏ, chọn giờ Hoàng Đạo rước phước may khai bút đầu xuân văn chương thêm tấn tới.

 

 

Và... ở nơi phương trời cách quê hương xa nửa vòng trái đất ấy, hỡi anh trai, cô gái đất Lạc Hồng, chắc nỗi nhớ giờ này càng thêm lạnh? Đừng buồn nhé, hãy ráng vững tin lên, dù ai biết lời khuyên dẫu khéo đến thế nào cũng chẳng thể ngăn nổi giọt thủy tinh nặng lòng nhẹ lăn trên má... "Thương lắm, đất nước ơi!"...

 

 

Xin thế nhé, cứ bước đi trong hương Tết an lành, dưới ánh nến lung linh của một hai ngọn đèn trên sông dưới bến, lắng tai nghe nhịp pháo nổ râm ran nơi nào trong tâm khảm, mà để an tâm, để yên vui với niềm tin mãnh liệt rằng, nét tín ngưỡng thiêng liêng đã in sâu gốc rễ trong tâm hồn dân tộc từ ngàn năm đã qua, rồi sẽ mãi kết trái đơm hoa thơm... bất diệt...

Hà Nội, một ngày cuối năm Bính Tuất
Tác giả bài viết: Java.Lamp
Tác giả hình ảnh: Sưu tầm trên Internet

 

( Theo blog Java LAMP)Giao diện Blog Java LAMP

Comment từ blog: Bài viết của Java LAMP với một luồng cảm xúc khác. Đọc bài của Java LAMP cứ có cảm giác Xuân đang len lỏi đâu đây. Giọng văn nhẹ nhàng mà truyền cảm, hình ảnh chắc lọc mà đặc trưng. Mục đích của bài viết nhìn chung đã đạt được, truyền đến người đọc không khí Tết. MEOLuoi thấy đâu đó chất cổ truyền mà lại quyện với hiện đại, rất gần gũi đấy, thơ mộng đấy, lãng mạn đấy...

 

 

Về tác giả blog:

 

Java LAMP:

 “ Hãy tặng tôi một ước mơ cho bữa sáng, một câu chuyện dí dỏm cho bữa trưa, và một khúc nhạc Trịnh cho bữa tối. Tôi, sẽ dâng tặng bạn cả thế gian này”

 

 

Cảm nhận về bài viết mời bạn gửi theo mẫu sau hoặc gửi bài viết, đường link blog muốn chia sẻ về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn (vui lòng gõ Tiếng Việt có dấu để phản hồi của bạn sớm được đăng)

 

 

 

 

 

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Em xin nguyện làm tình đầu bé nhỏ

Em xin nguyện làm tình đầu bé nhỏ

Thời gian trôi bốn mùa em tìm kiếm Giấc mơ nào cho ta được gặp nhau Anh hỡi anh nếu như có kiếp sau Em vẫn nguyện làm tình đầu bé nhỏ.

Không bình thường

Không bình thường

Có đôi khi chúng ta sống trong rất nhiều vùng an toàn, của mình, của người bên cạnh, của xã hội. Những vùng an toàn mà nghĩ rằng chỉ cần vượt qua chúng, người ta sẽ dễ dàng gục ngã. Nhưng thật ra mỗi người chỉ có vài chục năm để sống, để sai lầm và vượt qua sai lầm. Và thỉnh thoảng vùng an toàn ấy sẽ làm chúng ta yếu đuối hơn.

Anh và Em (Phần 2)

Anh và Em (Phần 2)

Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này

Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.

Lời tạm biệt cuối thu

Lời tạm biệt cuối thu

Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

back to top