Tâm sự tuổi 22
2022-10-01 01:20
Tác giả:
Hồng Phong Nguyễn
blogradio.vn - Phần lớn, những bạn bè xung quanh tôi đều lựa chọn sự ổn định khi họ đi làm và sống một cuộc đời bình thường như bao người khác. Nhưng tôi lại không muốn điều đó, tôi muốn tự do, làm những gì mình thích.
***
Tôi là một sinh viên đã tốt nghiệp, cũng như mọi người tôi đã được trải nghiệm thời cúp học đi chơi, thức thau đêm để nghe những câu chuyện tình, nợ môn, hết tiền trước khi hết tháng, mối tình đầu của mình,... tất cả đều xảy ra ở đại học.
Nhưng chợt nhận ra, mới đó đã 4 năm, mới đó đã phải tạm biệt thời sinh viên. Như bao người, sau khi tốt nghiệp thì sẽ kiếm một công ty nào đó và apply công việc. Tôi học chuyên ngành Công nghệ thông tin, nên sau khi tốt nghiệp có việc làm là không quá khó khăn.
Tôi đã apply phỏng vấn và được nhận. Tôi trở nên hứng thú và tự hứa rằng bản thân sẽ cố gắng. Nhưng rồi trong khoảng thời gian đó, tôi nhận ra rằng cuộc sống của mình vậy là xong rồi sao!!!
Đi học 12 năm và 4 năm đại học. Bây giờ chỉ việc đi làm và kiếm tiền đến năm 35, 37 tuổi. Bản thân cũng đã dành dụm được một khoản tiền. Tiếp đến, là tìm và cưới một cô vợ ngoan hiền. Chăm lo cho gia đình đến khi các con lớn lên. Và rồi thấy rằng bản thân đã già đi mà chưa kịp làm gì cho chính mình: đam mê, sở thích và cả hạnh phúc. Thời gian thật ngắn ngủi khi ta bước vào độ tuổi đi làm mưu sinh.
Tôi nhận ra rằng nếu đi làm như thế này trong suốt mấy mươi năm thì chắc chắn ước mơ và đam mê của tôi sẽ thực sự mất đi. Phần lớn, những bạn bè xung quanh tôi đều lựa chọn sự ổn định khi họ đi làm và sống một cuộc đời bình thường như bao người khác.
Nhưng tôi lại không muốn điều đó, tôi muốn tự do, làm những gì mình thích. Tôi đã lựa chọn một con đường không ai đi cùng, một con đường khó khăn hơn. Tôi đã muốn trở thành một freelancer.
Khi tôi nói thế với bạn tôi thì chả ai quan tâm, bởi họ nói với tôi rằng: “Mới ra trường có công việc ổn định rồi thì cứ làm đi sau đó tính đường chuyển nghề sau, vừa học vừa làm”. Ban đầu, tôi cũng nghĩ như họ, nhưng rồi khi bước vào con đường ấy tôi thấy rằng họ bị cuốn vào một vòng xoay lẩn quẩn.
Họ luôn miệng nói sẽ học thêm cái mới để bản thân tốt hơn, nhưng rồi vì áp lực công việc, họ làm quần quật cả ngày, mệt mỏi, stress. Tối đến chỉ muốn ra cafe cùng bạn bè, tâm sự, thậm chí còn có những cuộc trò chuyện vô bổ.
Chưa kể tới việc, làm việc cùng với các quản lý, giám đốc. Nếu họ là một người có lối sống tốt lo cho gia đình và công việc thì chúc mừng, bạn là một người may mắn đấy. Nhưng nếu họ là nhóm người chỉ thích ra các quán nhậu, hay karaoke để xả stress thì bạn nghĩ thế nào? Hoặc có khi họ chỉ muốn bạn ra ngồi nghe những lời than thở của họ về cuộc sống này! Họ rủ bạn đi cùng và bạn có dám từ chối?
Cứ như thế, ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm. Rốt cuộc họ đã học thêm và hoạch định cho bản thân những gì cho chính bản thân họ. Hay họ cũng chỉ làm công, ăn lương và chịu sự chi phối từ những người khác để tạo được mối quan hệ tốt hơn và có cơ hội thăng tiến trong công việc.
Bản thân tôi là một người ghét nhậu nhẹt và tham gia những hoạt động vô bổ. Thay vì, thời gian rảnh có thể học thêm một thứ gì đó để có cơ hội thăng tiến trong công việc hay dành thời gian cho gia đình.
Nhưng phần lớn, những người bạn, những anh chị xung quanh tôi, họ không làm điều đó, cũng chính điều đó luôn làm tôi tạo ra sự khác biệt giữa họ và tôi. Họ luôn nhìn tôi với ánh mắt kỳ thị và không thích tôi bởi vì tôi không giống họ. “Tôi không chơi game giống họ, tôi không nhậu nhẹt giống họ và tôi không lãng phí thời gian cho những thứ vô bổ.”
Vì thế tôi đã chọn một con đường khó khăn hơn, điểm xuất phát không mấy thuận lợi để có thể làm chủ cuộc đời mình, và sống cho thật ý nghĩa với những gì mình muốn. Mặc dù công việc hiện tại chưa giúp tôi kiếm ra số tiền như mong muốn.
Nhưng tôi luôn tin vào bản thân sẽ có thể gặt hái được thành công, và đạt được những ước mơ mà bản thân luôn cố gắng. Luôn ấp ủ và xây dựng một cuộc đời mà mình hằng mong muốn.
© Hồng Phong Nguyễn - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Chúng ta còn quá trẻ để nói nếu như | Radio Tâm sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?
Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi
Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…
Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em
Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.