Phát thanh xúc cảm của bạn !

Sau tất cả, anh chỉ ước có em ở đây

2020-12-31 01:30

Tác giả: Phan Quỳnh


blogradio.vn - Em à, anh sẽ quay trở về nhà, sống với quá khứ. Để chiếc ghế bấc vỗ về mình mỗi chiều gió thoảng. Để cái hương trong lành của giàn cây xanh ngắt nhà mình lại nhắc anh, nhớ về bóng hình em bận rộn bên khoảng vườn nhỏ. Để giấc ngủ chập chờn sẽ đưa anh về lại cái thanh xuân ta từng gắn bó. Và, sau tất cả, anh chỉ ước có em ở đây.

***

Ngày, tháng, năm,

Em thương yêu, sau khoảng lâu vừa đủ, anh nghĩ mình vẫn nên viết cho em một bức thư. 

Tối hôm qua, tựa đầu bên chiếc cửa kính lạnh toát, trên chuyến tàu đang nhả khói về sau như bỏ lại tất thảy những dấu yêu ta một thời xây đắp. Anh từ giã miền New Zealand đầy xa lạ, nơi mà chỉ vỏn vẹn ba tháng đã tắt nhẹm cái ngọn lửa tình ròng rã gần 4502 ngày. 

Giờ đây, anh khao khát hơn bất cứ thứ gì một chốn nhỏ để nương náu, hoặc ít nhất cho vết thương lòng anh ngưng buốt rát. Tấm ảnh cũ mòn rơi ra từ chiếc hộp bám đầy bụi, dòng chữ nguệch ngoạc trông rất quen đã khiến anh nghĩ ngợi đôi chút.

“Sinh nhật nửa đời người cùng nhân tình trăm năm”.

Phải rồi, những điều xưa cũ. Cả vạn cái “những” từng nuôi lớn thanh xuân ta thuở ấy, giờ đây hóa thành cơn gió đẩy xô gót chân anh quay về. Nhưng về đâu em nhỉ?. Ừ, về nhà của chúng ta. 

Em còn nhớ không, một góc nhỏ nằm gọn trên ngọn đồi xanh rìa đất Pháp. Với một tấm gỗ to đặt phía trước sân nhà và hai bên là những hàng rau xanh ngát. 

Anh nhớ thật rõ ngày ấy em vẫn hay ngồi trên chiếc ghế bấc, đôi tay bận bịu với mớ len rối bù, miệng ngân nga câu hát cùng tiếng đàn anh trúc trắc gãy lên. Những ca từ rời rạc, đôi khi lại xen lẫn tiếng cười nắc nẻo. Thế mà em vẫn gọi đó là tình ca của chúng ta. 

ban-tam-giao

Đôi khi anh tự hỏi, dư âm của một khoảng yêu phải chăng là những đêm chạy trốn gian thế. Khi tay em lắc lư bình sơn rỗng, rồi ném mạnh về phía cánh cửa tạp hóa. Khi anh giấu em trong chiếc áo khoác rộng thùng thình.

Cuộc đời này là một vùng trời hỗn độn và chúng ta là những ngôi sao lạc lối. Ngày trước, ngay khoảng sân nhà mình, thả người xuống hương gỗ lẫn thảo mộc. Những khóm hoa vừa chào đời sẽ lặng lẽ ngả nghiêng, hòa cùng gió sương ru ta vào giấc ngủ. Chúng ta lúc đó đã hứa sẽ yêu nhau cho đến ngày ánh dương tắt lụi, khi ta cùng chết bên tiếng vọng của biển xanh. 

Vậy mà, một chiều vén mây, em chẳng tha thiết gì nữa. Em bỏ anh đi. Vội vã đến lạnh lùng.

Trong những đau đớn xoay vần như thôi thúc anh nhấc chân lên và đi tìm em như những lần giận dỗi khác. Anh còn nhớ em đã từng nói, tình yêu chúng mình sẽ bất tử dù cho đôi mắt nhắm lìm. Thế nhưng sao anh vẫn còn đây, hơi thở và từng cơn thắt quặn nhưng em thì đi mất. 

Anh ngồi đấy, trước cái phản chiếu nhạt nhòa của ánh trăng hiu hắt, vào lại nhà khi ánh dương đỏ rực hướng đông. Cười nhạt. 

Tàu sắp tới ga. Anh mệt lắm rồi. Chuyến đi đằng đẵng như muốn hút hết hơi thở. Anh từ bỏ cái danh giáo sư ấy rồi em ạ. 

cap-doi-cung-hoang-dao-hon-nhau-giua-canh-dong

Anh tính về tìm một công việc mới, sẽ an nhàn hơn, kiểu như mở lớp học tại nhà cho mấy đứa nhỏ dưới đồi. Dù gì thì vùng ấy cũng chẳng khá khẩm mấy. Năm nay anh 29, ngấp nghé 30 rồi.

Em à, anh sẽ quay trở về nhà, sống với quá khứ. Để chiếc ghế bấc vỗ về mình mỗi chiều gió thoảng. Để cái hương trong lành của giàn cây xanh ngắt nhà mình lại nhắc anh, nhớ về bóng hình em bận rộn bên khoảng vườn nhỏ. Để giấc ngủ chập chờn sẽ đưa anh về lại cái thanh xuân ta từng gắn bó. Và, sau tất cả, anh chỉ ước có em ở đây.

© Phan Quỳnh - blogradio.vn

Xem thêm: Điều hối tiếc nhất thanh xuân

Phan Quỳnh

Sống như một con mèo, chẳng cần bận tâm đến ai.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi

Cây sung cụt của đại đội tôi

Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Tôi cố gắng nhớ lại. Sáng nay, tôi rời khỏi căn hộ, như mọi ngày. Tôi pha một tách cà phê, lật giở vài trang báo, mặc bộ đồ quen thuộc rồi đi làm. Nhưng… tôi có nhớ lúc quay về không? Có nhớ khoảnh khắc đặt tay lên nắm cửa, tra chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ cổ tay và bước vào không?

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Một khí bí mật của bạn rơi vào tay những con giáp này, hãy thận trọng vì không biết khi nào nó sẽ được truyền đến tai tất cả mọi người.

Ngày không em

Ngày không em

Dù gì, được nhắn tin với anh mỗi ngày cũng là niềm vui của cô. Và thế là những dòng tin nhắn, cứ qua lại suốt gần mấy năm trời, mà đa số người chủ động nhắn tin lại là cô.

Cửa hàng của mẹ

Cửa hàng của mẹ

Niềm vui của lao động, của sự tất bật với công việc hàng hóa của mẹ để rồi mẹ tạm gác lại những việc nhà lặt vặt. Thế nhưng giờ chắc có khi lại khó để thấy khung cảnh ấy.

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi

Tôi trở lại nơi bắt đầu Nơi quê hương xanh mướt cánh đồng, Mối tình đầu chớm nở giữa hoàng hôn. Ánh mắt trong trẻo, tay nắm tay, Ngây thơ như cỏ, như hoa nở rộ

Nhật Tiến quê em

Nhật Tiến quê em

Nhật Tiến quê em

7 năm theo chủ nghĩa tối giản đã giúp tôi thoát khỏi hầu hết công việc nhà!

7 năm theo chủ nghĩa tối giản đã giúp tôi thoát khỏi hầu hết công việc nhà!

Ý nghĩa lớn nhất của lối sống tối giản là nó có thể giảm bớt gánh nặng công việc nhà và cho chúng ta nhiều thời gian hơn để làm những gì mình thích.

back to top