Sao lương thưởng vừa về mà nhoắng cái bánh chưng đã không còn nhân thịt, còn đâu cái Festival Âm lịch nữa trời ơi!
2020-01-21 01:32
Tác giả:
Tết này đừng ai nhắc đến tên tôi trong các cuộc vui nhé! Nếu có một điều ước, chỉ xin một giấc ngủ dài để khi mở mắt dậy là tới ngay kì lương tiếp theo.
Nhật kí thân mến!
4h chiều 17/1/2020 - tại một văn phòng nằm đâu đó ở Sài Gòn.
Không khí im lặng bỗng dưng bị đánh thức bởi tiếng "ting ting" thân thương. Lương về thật rồi "ông giáo" ạ! Rốt cuộc sau 7749 ngày mong ngóng, cái món quà mang giá trị thể chất cộng tinh thần to bự ấy cũng xuất hiện bên đời.
Nhưng sao mọi người trông có vẻ không vui lắm, cười không ra cười mà mếu cũng chẳng ra mếu. Nghe bảo lương tháng này thấp, dù đã cộng cả trăm cả ngàn khoản thưởng. Ủa nghe có lộn không, cộng thưởng mà lại thấp à? Hoá ra do trừ cái này một tí, trừ cái kia một chút mà ra. Ôi bánh chưng nhân thịt, đến giờ chỉ còn là ước mơ xa ngoài tầm với.
Không ai bảo ai, cả văn phòng tụ lại một nhóm để tính kế. Có người bảo sẽ thanh lý hết đống son môi túi xách chưa dùng tới. Có người lập plan nhập quần áo Quảng Châu về bán kiếm thêm...
Festival Âm lịch năm nay thế "toang" thật rồi. Đúng là chỉ đến khi ra đời đi làm, con người ta mới nhận ra: được các cô các bác hỏi chuyện vợ chồng, tình duyên còn may mắn hơn nhiều so với chuyện lương thưởng. Cuộc sống dù "đơn côi gối chiếc", vẫn trăm nghìn lần hạnh phúc nếu túi rủng rỉnh tiền bạc.
Thật vậy, sẽ chẳng ai muốn Tết rồi phải mặc lại áo cũ, hay cứ mang đi mang lại đôi giày đã qua mô đen từ 2 tháng trước. Này là chưa kể khoản quà tết bố mẹ, mừng tuổi ông bà... có những thứ không tiêu thì không được, khổ thế chứ! Tiền vừa về tay, là lập tức mở Internet banking đi trả nợ lia lịa. Thôi rồi những chuyến đi du lịch nghỉ dưỡng, Tết này đừng ai nhắc đến tên tôi trong các cuộc vui nhé! Nếu có một điều ước, chỉ xin một giấc ngủ dài để khi mở mắt dậy là tới ngay kì lương tiếp theo.
Hôm nay Ngọc Trinh xây biệt thự trên đất nền 24 tỷ. Còn bạn, tới bao giờ vượt qua cơn ác mộng mang tên "thưởng lương tháng 13" và sắm Tết!
Theo Mai Thúy/ Helino
http://helino.ttvn.vn/helino/sao-luong-thuong-vua-ve-ma-nhoang-cai-banh-chung-da-khong-con-nhan-thit-con-dau-cai-festival-am-lich-nua-troi-oi-2202017121453524.htm
Xem thêm: Cho tôi tấm vé tìm về Tết đoàn viên
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn
Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.
Theo bạn, như thế nào là ổn định?
Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.
Mùa đông – 2017
Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.
4 con giáp là 'thần giữ của'
Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.