Phát thanh xúc cảm của bạn !

Sài Gòn yêu thương

2021-10-01 01:25

Tác giả: tuyethieu1984 dang


blogradio.vn - Mọi người hay nói Sài Gòn hoa lệ. Hoa cho người giàu nhưng lệ cho người nghèo. Bà lại không hề nghĩ như vậy. Bà xem thành phố này như một lâu đài cổ tích chứa đựng rất nhiều cuộc sống muôn màu muôn vẻ.

***

Bà ngồi nhìn đăm đăm vào con đường trước mặt trong hoàng hôn nắng nhạt. Phố vắng người nên con đường con hun hút, mênh mông. Ngày mai bà phải tạm rời xa nơi này để hồi hương tránh dịch. Thật lòng không muốn nhưng tình trạng hiện tại bà không thể xoay sở được cuộc sống ở đây, dù đã nhận được rất nhiều sự giúp đỡ từ những tấm lòng thơm thảo. Bà cũng biết rời thành phố lúc này cũng là đỡ bớt gánh nặng, áp lực cho Sài Gòn trong những ngày trở bệnh.

Hơn 20 năm gắn bó với Sài Gòn, bước chân bà đã đi qua biết bao nhiêu con đường, dãy phố với sấp vé số trên tay. Có những nơi sầm uất, đô hội, rực rỡ ánh đèn. Cũng có những nơi úp súp, chen chúc những con người buôn gánh bán bưng.  Ngày mới rời mảnh đất miền Trung cỗi cằn, bão lũ liên miên chen chân trên miền đất lạ, bà đã bao nhiêu lần bật khóc. Có những lúc lạc đường. Có những lúc bị giật tiền, giật vé số. Bà cũng đã từng nghĩ chắc không thể trụ được ở mảnh đất này. Thế nhưng khi đã hòa nhập được với cuộc sống của Sài Gòn bà lại vô cùng gắn bó với nó. Bà thuộc thành phố này như chính quê hương mình vậy - từ con đường đến góc phố. Bà nhận được sự thảo thơm, hào sảng của Sài Gòn khi không phân biệt vùng miền, người sang, kẻ khó. Mảnh đất hào sảng này đã dung nạp biết bao con người từ giàu sang đến nghèo khó.  

Mọi người hay nói Sài Gòn hoa lệ. Hoa cho người giàu nhưng lệ cho người nghèo. Bà lại không hề nghĩ như vậy. Bà xem thành phố này như một lâu đài cổ tích chứa đựng rất nhiều cuộc sống muôn màu muôn vẻ. Sài Gòn dễ lắm. Có tiền bạn có thể đến những nơi sang trọng. Không tiền có thể ghé ngay xe hủ tíu gõ, xe bánh mì ven đường. Nếu có lúc cơ nhỡ, có thể tìm đến những bình trà đá miễn phí, những quán cơm 2000, 3000 thậm chí 0 đồng dành cho những người cơ nhỡ. Chỉ cần chăm chỉ, chỉ cần cố gắng, Sài Gòn không bao giờ bạc đãi con người. Bạn muốn lập nghiệp không nhất thiết phải có số tiền hàng trăm triệu. Chỉ cần vài chiếc bàn nhỏ, mặt bằng nhỏ bạn cũng có thể làm nên chuyện nếu gặp được vận may và chăm chỉ ở mảnh đất này. Nếu muốn làm một người làm công ăn lương hàng ngày, Sài Gòn không thiếu cơ hội dành cho mọi người. Có lẽ vì vậy cho nên rất nhiều người sẵn sàng rời bỏ quê hương tìm đến Sài Gòn như một miền đất hứa. Cũng có rất nhiều người không thành đạt nhưng cũng không thể nỡ bỏ Sài Gòn vì quá yêu quý nó. Mỗi ngày trong vòng quay tấp nập, vội vã của thành phố không ngủ con người tìm được cuộc đời, tìm được giá trị của chính mình trong sự đông đúc, bon chen của thành phố.

Bà đã đi qua rất nhiều năm tháng của cuộc đời. Gắn bó với Sài Gòn đủ lâu để yêu, để quý Sài Gòn đến như vậy. Cũng có lúc muốn hồi hương vì tuổi già sức yếu nhưng lại không nỡ rời xa. Bà không nghĩ có ngày Sài Gòn trở bệnh nặng như vậy.  Ban đầu khi các ca bệnh khởi phát bà cũng rất lo lắng nhưng cũng tin rằng dịch bệnh sẽ nhanh chóng được khống chế như những đợt dịch trước. Đến khi các ca bệnh tăng quá nhiều, các chỉ thị giãn cách được ban hành, bà vẫn bám trụ lại ở đây với suy nghĩ chắc dăm bữa nửa tháng Sài Gòn sẽ khỏe lại. Thế nhưng càng ngày tình hình càng phức tạp. Những con đường giờ vắng đến đau lòng. Những tiếng còi xe cứu thương hú dài trong lặng yên thành phố. Dòng người hối hả tháo chạy khỏi Sài Gòn càng lúc càng nhiều không làm sao ngăn cản được. Bà xót xa, đau đớn đến quặn lòng. Trong tình hình đó bà đành quyết định quay về quê dù có khó khăn vất vả bởi ở lại bà lại tăng thêm gánh nặng cho thành phố.

Trong suốt chặng đường mưu sinh dài dằng dặc bà không bao giờ nghĩ mình sẽ rời thành phố trong tình cảnh như thế này. Bà chỉ cầu mong sao tất cả mọi người đồng lòng chung sức cùng nhau vượt qua hoàn cảnh khó khăn lúc này. Dù có được quay trở lại Sài Gòn hay không bà vẫn mong thành phố lại đông đúc, xe cộ tấp nập như ngày trước. Dẫu có kẹt xe, có khói bụi, có ồn ào, huyên náo nhưng đó chính là Sài Gòn - hòn ngọc Viễn Đông trong lòng mọi người. Sài Gòn sẽ khỏi bệnh, sẽ cưu mang biết bao nhiêu mảnh đời trên mảnh đất hào sảng ấm áp tình người này. Phố sẽ không còn lặng yên, vắng vẻ như lúc này. Âm thanh của thành phố chính là nhịp đập của cuộc sống chứ không phải là tiếng còi xe cứu thương đầy ám ảnh như hiện nay./

© Tuyết Hiếu - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Replay Blog Radio: Khi bạn có niềm tin

tuyethieu1984 dang

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi

Hôm nay em cưới rồi

Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

back to top