Nốt trầm tuổi 30!
2024-03-26 18:40
Tác giả: ÁNH MINH
blogradio.vn - Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.
***
Bên ngoài khung cửa sổ gió luồn qua những tán cây xào xạc, nhìn xa xăm vô định…
Bản thân có gì ở cái tuổi 30 đầy chông chênh. Với một công việc văn phòng, lương dăm ba triệu và luôn tự hỏi: tương lai mình vẫn sẽ như thế này sao. Nó luôn dằn vặt trong suy nghĩ mỗi buổi chiều tan tầm về. Cái thời ngồi trên giảng đường Đại học có lẽ là khoảng thời gian thanh xuân tươi đẹp nhất của tuổi trẻ, vô lo, vô nghĩ, không quá nhiều những bận bịu, lo toan. Rồi sau đó, 20 tuổi đến 30 tuổi, dòng đời, cuộc sống sẽ ghì tâm hồn mơ mộng, những khát vọng, những hoài bão trở về với thực tại cơm áo gạo tiền. 30 tuổi là ngưỡng cửa của trưởng thành, là dấu mốc mà ngoài kia đánh giá bạn có thành công hay không. Chúng ta cũng chẳng còn quá nhiều thời gian để mải rong chơi, cùng với đó là sự già đi của ba mẹ, hiểu được trách nhiệm gánh vác trên vai và cũng đã đến lúc chăm sóc cho gia đình của mình.
Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.
Đó là lúc mẹ bạn bệnh phải nằm bệnh viện, kể từ đó bạn sẽ nhận ra rất nhiều điều và suy nghĩ cũng thay đổi rất nhiều. Như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt, buộc bạn chợt bừng tỉnh giữa cơn mộng mị của tuổi trẻ. Bạn sẽ thấy ba mẹ già đi nhiều rồi, nếp nhăn cũng nhiều hơn trước, cũng hiểu ra rằng rồi một ngày ba mẹ sẽ rời xa mình, nước mắt bạn sẽ bất giác rơi… Có lẽ trước đây bạn đã mải rong chơi, chỉ biết đi làm, đi chơi, vô tư mà lãng quên rằng thời gian đã trôi rất nhanh. Bạn đã tự hỏi: đã làm được gì cho ba mẹ, chẳng gì cả thì phải. 30 tuổi không thành công như bạn bè cùng lứa, cũng chẳng có đam mê, có con đường tương lai phía trước, với đồng lương văn phòng chẳng thể lo gì cho gia đình. Ngày ngày chỉ là đi làm và về nhà. Có những hôm bạn vật vờ, mệt mỏi sau mỗi buổi chiều tan tầm về nhà, chỉ muốn nằm ra, lướt điện thoại rồi đi ngủ.
Một năm với quá nhiều biến cố xảy đến, làm bạn thật sự thay đổi và trưởng thành hơn rất nhiều, suy nghĩ chín chắn và biết lo cho tương lai hơn. Nhưng cũng là lúc bạn nhận ra đã lãng phí thời gian tuổi trẻ quá nhiều. 30 tuổi là nốt trầm chững lại trên hành trình cuộc đời để điềm tĩnh ngẫm lại mọi chuyện đã qua và con đường tương lai phía trước bởi chúng ta đã trưởng thành thật rồi. Mong rằng chúng ta đều sẽ có những định hướng và mạnh mẽ, kiên cường tiến về tương lai phía trước!
Chào tuổi 30!
© ÁNH MINH - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Trái Tim Từng Tổn Thương Sẽ Càng Kiên Cường Và Mạnh Mẽ | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)
Cô đã từng nghĩ rằng mình không thể tin tưởng vào ai, rằng mình không thể dễ dàng mở lòng. Nhưng ánh mắt của Hoàng, với sự kiên định và chân thành, khiến tất cả những nỗi sợ hãi trong cô dường như tan biến.
Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)
Thư nhẹ nhàng nắm lấy tay Hoàng, cảm giác ấm áp từ tay anh truyền vào tim cô, và trong khoảnh khắc ấy, cô biết rằng mối quan hệ của họ không còn đơn thuần là những mối quan tâm vặt vãnh. Nó là điều gì đó sâu sắc hơn, mạnh mẽ hơn, đủ để cả hai cùng bước tiếp trong cuộc đời này.
Sống chậm tí để thấy đời an yên
"Treat people with kindness" (đối xử với mọi người bằng sự tử tế) và " hãy đối xử với người khác theo cái cách mà bạn muốn được đối xử" là 2 châm ngôn sống mà mình luôn theo đuổi.
Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui
“Nỗi buồn và sự khổ đau không giết chết được ta. Nhưng bản thân ta sẽ chết dần chết mòn, thậm chí tìm đến điều dại dột vì tự đẩy mình chết chìm trong đau khổ”, chị Hà Thị Hương * (54 tuổi, kinh doanh ngành làm đẹp) chia sẻ.
Kẹo ngọt vị gừng
Anh biết không, nhờ người cũ em đã rút ra được hai điều: Điều thứ nhất đó là anh có thể dùng lời nói, cử chỉ, hành động đối tốt với tất cả mọi người và thế gian này sẽ dịu dàng với anh. Nhưng anh tuyệt đối không được "sử dụng" đến trái tim mình để làm điều đó!
Biết nhiều hay là cần biết?
Mỗi con người chỉ có một trí óc và trí óc đó chỉ có một dung lượng giới hạn nhất định, không một người hiểu biết xuất chúng nào lại khẳng định rằng mình đã làm chủ được một nửa kho kiến thức khổng lồ của nhân loại.
Mãi nhớ về cha
Trọn cuộc đời này con mãi nhớ về cha Nhưng ít viết ra vì sợ thành sáo rỗng Hình ảnh cha theo con từ bé bỏng Đến bây giờ ký ức vẫn vẹn nguyên.
Lạc đường
Trong vô vàn những khoảnh khắc lướt ngang trong đời, gặp anh chính là điều may mắn nhất mà ông trời ban tặng tôi, chàng trai với đôi mắt cười ấy là người tôi thương anh đã mang ánh sáng đến bên tôi những ngày tăm tối nhất. Có lẽ tình yêu qua những con chữ này không đủ để nói lên tình yêu mà anh dành cho tôi, bởi những điều đẹp đẽ nhất khó mà có thể diễn tả được dưới bất kì hình thức gì.
Một người, hai cuộc sống
Chỉ ở nơi người người đều đeo mặt nạ họ mới dám thỏa sức vùng vẫy và nhiệt thành tung hô nhau, chỉ có cuộc sống “ảo” mới cho học cảm giác được an toàn, được công nhận và được tồn tại.
Chào mừng em đã tìm được nhà của mình
Cứ thế thấp thoáng, em bé của mẹ đã sắp ba tháng tuổi, từ gương mặt đỏ hỏn, bây giờ em đã trộm vía khá hơn, biết cười, biết phản ứng lại với âm thanh bên cạnh…