Nỗi lòng chỉ có thể tự mình buông bỏ
2016-12-26 01:30
Tác giả:
Anh có nhớ chúng mình đã gặp và quen nhau bao lâu rồi không? Có lẽ, anh sẽ chẳng để ý đâu nhỉ?
Đã gần hai năm rồi đấy anh! Thời gian nhanh như con gió nhưng với em là cả một đoạn đường dài ướt nhẹp vì nước mắt.
Em đã biết bản thân mình thật ngốc nghếch khi yêu một người con trai đã dành tình cảm của mình cho một người khác không phải là em. Em đã bắt trái tim em quên hình ảnh của anh nhưng cũng là bấy nhiêu lần trái tim em lội ngược dòng để tha thiết yêu anh.
Em chìm đắm trong muôn vàn nỗi nhớ anh. Em sống trong những ảo tưởng về cuộc sống có anh ở bên cạnh. Nhìn thấy anh đi cùng người con gái khác, nói cười, em chỉ muốn chạy tới, cầm tay anh, “tuyên bố chủ quyền” thuộc về em… Rồi em chợt sững người, em là gì của anh?
Em mơ một ngày anh cùng em đi dạo trên bãi biển, nô đùa với những con sóng, nhìn nhau cười thật tươi. Khi đó, chắc hạnh phúc anh nhỉ? Người ta mơ ước cao sang lắm, còn em chỉ đơn giản là được bên anh, cùng anh làm chung một công việc gì đó, cùng nhau vào bếp nấu một bữa cơm, cùng nhau ăn cơm, rồi cùng nhau xem một tập phim truyền hình. Hơn một chút, em nghĩ tới chúng mình sẽ có một gia đình, với hai nhóc anh nhỉ? Sẽ đáng yêu giống em và cao, thông minh giống anh.
Nhưng đó mãi chỉ là ước muốn của riêng em. Anh sẽ chẳng thích một con bé đen nhẻm, chân ngắn như em. Bởi người anh yêu xinh đẹp, bên cạnh anh lại có rất nhiều những người con gái xinh xắn, giỏi dang hơn em nhiều nữa. Ấy vậy mà bao lần em vẫn đã khóc vì anh. Đã bao lần hễ có chuyện vui buồn gì em lại nhớ tới người đầu tiên là anh. Em vẫn không thể nào quên được ánh mắt anh nhìn em – có lẽ ánh mắt yêu thương đó anh đã dành cho nhiều người – mà em cứ ngỡ chỉ dành cho riêng em.
Tất cả là do em tự chuốc lấy, tự nghĩ ra, tự buộc tới nỗi rối ren và giờ em phải tự mình cắt bỏ. Gặp anh, em cười, liệu có khi nào anh biết em đang đau, em đang cố gắng gồng mình để quên anh không anh?
Người ta nói, muốn quên một người thì hãy yêu một người khác, nhưng có bao giờ người ta biết cảm giác ở bên một người mà nhớ tới một người khác nó đau đớn đến thế nào không? Bởi thế, em chẳng thể nào quên được, chỉ có thể chôn chặt tình cảm trong tim em và mong rằng nó không làm mủ đau âm ỉ trong lòng em.
Một ngày nào đó, em gặp anh và mỉm cười khi anh bước đi cùng người con gái anh yêu mà trong lòng không còn gợn sóng. Khi đó, có lẽ trong lòng em, tình yêu em dành cho anh đã hóa đá, anh biết chăng?
© Hạ Lan – blogradio.vn
Có thể bạn quan tâm: Cứ yêu đi dẫu ngày mai có ra sao
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
“Sau cơn mưa trời lại sáng”
Và anh để tôi yên thật. Anh không thèm liên lạc nữa, tôi thì cứ vùi mình như thế trong mớ hỗn độn mà có lẽ do chính tôi gây ra cho chính mình.
Bông hồng đỏ
Chị giống mẹ, thà chịu đựng chứ chưa bao giờ một lần than với người khác. Nhưng làm như thế làm gì? Rồi đến một ngày khi không kiềm chế được sẽ còn như thế nào, hay người chưa từng dám tin bất cứ ai để có thể nói với họ? Một số người phụ nữ, thà cam chịu lại thay vì than vãn, tại sao lại không dứt khoát?
Cậu có biết định nghĩa của hạnh phúc là gì không?
Có người chỉ cần một mái ấm gia đình trọn vẹn, có người chỉ cần cơm ăn ba bữa, đủ quần áo mặc, có người chỉ cần tiền, rất nhiều tiền, sống vì công việc, sự nghiệp, niềm đam mê của họ,… Với họ đó là hạnh phúc nhưng có những người chỉ cần được sống.
Tháng tám và em
Và làm sao anh biết được, rằng chỉ cần nhìn thấy anh thì cũng có thể khiến em vui vẻ cả ngày. Em đã mắc kẹt trong vùng mộng ảo em tự vẽ ra cho mình, em đã tự tạo cho mình một chuyện tình không có thực.
Khi con đã lớn khôn
Con từng hi vọng khi lớn lên sẽ nghỉ học để kiếm tiền phụ giúp ba mẹ. Nhưng ba mẹ ngăn cản không muốn con bỏ lỡ việc học. Ba mẹ chỉ cần anh em con được ăn học đàng hoàng là ba mẹ cũng vui lắm rồi.
Chúng ta đều từng dự một phiên tòa như thế...
Tôi không nhớ rõ nữa, bởi trái tim tôi biết đều sẽ là án chung thân, hoặc là được giữ cậu bên mình trọn đời, hoặc là mối tình của tôi sẽ tan vỡ không còn níu kéo được. Đôi mắt của kẻ si tình chỉ đẹp khi không cần hồi đáp. Nhưng tôi cần một câu trả lời.
Mạnh mẽ bước qua quá khứ
Những kỷ niệm về anh, từng nụ cười, từng ánh mắt, luôn hiện lên rõ nét như thể mới chỉ hôm qua. Nhưng tình yêu ấy, dù cháy bỏng và mãnh liệt, lại không thể vượt qua được rào cản của số phận.
Đừng kết thúc, em nhé!
Kết thúc và chấp nhận sự thật có lẽ là điều duy nhất tôi có thể ngay lúc này phải không? Nếu thật vậy, chào Yên, tôi đi, đi đâu thì tôi chưa biết, nhưng cuộc sống này khiến tôi muốn buông xuôi thật rồi. Dù thế tôi vẫn còn chút niềm tin nào đó, tôi mong, mình vẫn sẽ có thể quay lại, để kể cho Yên về thành công của chính mình.
Yêu lại từ khởi đầu mới
Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.
Có một mùa nhớ thương
Một mùa thu vừa chớm Có màu nắng chơi vơi Có màu vàng hoa cúc Có lá rơi ngập ngừng.