Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những câu chuyện Hòa Bình: Con gà bên Campuchia của bác tôi

2024-09-30 09:55

Tác giả: Tờ Nú


blogradio.vn - Bác tôi kể lại là, đấy là một trong những bữa ăn ngon nhất cuộc đời. Cái vị ngọt của thịt gà, cộng thêm vị cay mặn từ muối ớt, ăn chung với cơm vắt nó giống như được ăn sơn hào hải vị ở nhà hàng 5 sao.

***

Tờ Nú có một ông bác từng tham gia chiến trường K (Campuchia). Mỗi lần ăn cơm mà có thịt gà trên mâm, là bác ấy lại kể câu chuyện liên quan đến con gà hồi còn đi lính bên Campuchia:

Hồi đó đơn vị bác hành quân ngang qua cái Phum (Thôn buôn) của dân bỏ hoang. Dân thì chạy nạn đi hết rồi còn mỗi gia cầm vẫn còn kiếm ăn ở đó, lệnh từ trên là cấm bắt thứ gì của dân! Mấy thằng trung đội đi trước nhìn những con gà béo ú mà đầy luyến tiếc, vì chính trị viên đại đội đứng canh ngay hàng rào sợ mấy ông tướng táy máy tay chân. Tiếc cũng phải thôi, cả tháng trời hành quân toàn ăn cơm vắt với muối lạc, hoặc gặm lương khô 702 cứng như đá, nên ai cũng thèm được một miếng thịt nóng hổi. Mà mấy con gà này như trêu người bộ đội mình, cứ đi lăng xăng sát chân của những ông lính đang đói cào cả ruột. Trung đội của bác tôi bọc hậu, không biết bằng cách nào, ông Tân – theo lời kể của bác – đã vớ được con gà trống béo ú nhét ngay vào ba lô của cậu Dúi đi trước mà chính trị viên không hề hay biết. Liếc mắt nhìn anh Hùng trung đội trưởng, thấy ổng làm ngơ coi như không biết gì, ông Tân an tâm hẳn! Cả trung đội định bụng tới điểm dừng chân sẽ lén làm một nồi cháo gà nóng hổi thơm phức, nhưng đời đâu phải là mơ, dừng chân không thấy đâu mà toàn lao vào truy đuổi tàn quân Pốt hơn hai ngày đêm. Đến khi được lệnh dừng chân, cậu Dúi với ông Tân lén lút kéo nhau ra bờ suối móc con gà ra thì hỡi ôi, con gà đã bị hóa kiếp từ lúc nào không hay. Ông Tân lôi con gà ra ngửi thì thấy mùi thum thủm, nhưng cả hai vẫn vặt lông sạch sẽ, chặt ra từng miếng rồi lấy cái nồi ra trốn vào hốc cây định xào. Anh Vinh trung đội phó chạy vào ngửi rồi kêu lên:

- Thối cha nó rồi, ăn kiểu gì đây?

Ông Tân định vứt nhưng mà tiếc lắm, thế là kêu bác tôi tìm cách. Vốn là người đồng bào Ê Đê chính gốc, bác tôi lôi ra một nắm ớt rừng hái lúc hành quân, một nắm tỏi gừng muối mắm đua được của anh nuôi. Giã hết đống ớt với gia vị đó thật nhuyễn xong ướp vào gà, đợi mười lăm phút sau, bảo ông Tân bắc lửa xào luôn. Hai ông hì hục xào, mấy ông còn lại chia nhau ra canh gác, sợ Pốt thì ít mà sợ chính trị viên thì nhiều. Cuối cùng cũng được một món gà chiên tỏi ớt thơm lừng. Cả trung đội thi nhau ăn, anh Hùng trung đội trưởng vừa ăn vừa giục:

- Ăn lẹ lên chúng mày, ông Khả (Chính trị viên đại đội) mà mò tới đây là đi đời cả đám đấy.

Bác tôi kể lại là, đấy là một trong những bữa ăn ngon nhất cuộc đời. Cái vị ngọt của thịt gà, cộng thêm vị cay mặn từ muối ớt, ăn chung với cơm vắt nó giống như được ăn sơn hào hải vị ở nhà hàng 5 sao. Mặc dù cái miệng thịt gà vẫn còn chút mùi thum thủm mà ớt cay không át hết được. Nhưng không sao, được một loáng trên đáy nồi xương cũng không còn một mảnh.

Sau này giải ngũ, đồng đội có người không trở về, có người trở về không lành lặn, bác tôi may mắn chỉ bị dính miểng pháo ngay mông. Bác Tân mà bác hay kể cũng hy sinh vào năm 80. Chỉ còn bác Dúi và anh em còn lại. Mỗi lần gặp nhau cả đại đội, bác Khả - chính trị viên năm xưa của đại đội bác tôi - luôn miệng trách anh em trung đội bác:

- Hôm đó tao ngửi thấy mùi rồi, nhưng không thể ra ngoài bắt được vì cái chân bị chuột rút nên tụi bay mới yên ổn đó, với lại tao cũng không khắt khe gì đâu? Chỉ là tụi bay không thèm gởi lấy một miếng lên đại đội, cái đó là tao găm từ đó tới giờ luôn hà!

Mọi người nghe xong cười vui vẻ, nhưng hằn sâu trong tâm trí và đôi mắt mỗi người vẫn không quên những năm tháng ác liệt đó, những đồng đội đã nằm lại nơi đó.

Bác tôi trước khi mất luôn nói với con cháu rằng:

- Thời bọn tao khổ lắm, vừa đói vừa rối ren. Bọn tao đi lính ra chiến trường cơm ăn không đủ, có khi nhịn hai ba ngày mới có miếng cơm. Nên bây giờ hòa bình rồi, cơm no áo ấm hơn nhiều rồi, tụi bay ráng mà giữ lấy cái hòa bình này đi, hòa bình mà năm xưa bọn tao phải đánh đổi tất cả để có được. Hòa bình là vô giá nghen con.

© Tờ Nú - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Yêu Như Thế Nào Mới Là Hạnh Phúc | Radio Tình Yêu

Tờ Nú

Mỗi ngày mới đến là một trang sách mới của cuộc đời được mở ra. Hãy cố gắng làm sao đừng đổ mực vào trang mới của đời mình bạn nhé!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

back to top