Nhớ những ngày xưa
2021-04-21 01:25
Tác giả:
blogradio.vn - Ngày xưa, nhớ lắm những con đường thân quen in dấu bao kỉ niệm. Con đường mẹ dắt tay tôi tới trường ngày đầu tiên đi học, con đường tới trường của một thời thời áo trắng trinh nguyên.
***
Bạn có giống tôi không? Thi thoảng vẫn thường mơ những giấc mơ một thời chân đất đầu trần; vẫn thường ngồi tư lự, ngắm trẻ con vô tư chơi trò con nít; rồi lại ước ao giá có phép nhiệm màu hay được ai đó tặng cho một tấm vé để trở về cái ngày xưa,… Ôi, cái ngày xưa, mỗi khi nghĩ đến lại cứ bổi hổi trong miền nhớ!
Dù bạn ở đâu, là ai, làm nghề gì,… chúng ta đều có một thời tuổi thơ, mà ta thường gọi là cái ngày xưa ấy. Ngày xưa của bạn thế nào? Với tôi, nó đằm sâu, neo đậu vững chãi ở một góc tâm hồn mình. Mỗi lần nhớ là mỗi lần thương. Thương cái ngày xưa lấp lánh nụ cười và cả những giọt nước mắt trong veo, mặn chát. Thương cái ngày xưa đẹp như những đóa hồng trên đôi tay mềm mại, măng non của cô bé bước trên con đường đẫm vạt nắng vàng ươm, ấm áp. Lòng tôi cứ thế rưng rưng rộn về.
Ngày xưa, làm sao quên tiếng ru ầu ơ của mẹ bên cánh võng; sao quên bài học từ những câu chuyện cổ tích rõ rành hai bờ thiện ác của bà; sao quên những câu chuyện chiến trường một thời ông kể; ba vẫn thường ngồi dưới hiên nhà, bên chén trà vàng sánh nhấp môi, giọng ba ấm trầm răn dạy các con lẽ phải điều hay. Ngày xưa lấm láp, đói no bên củ khoai, củ sắn; ngày xưa tấm áo mỏng manh, cái quần ngắn cũn. Ngày xưa khốn khó là thế, vậy mà nụ cười vẫn cứ thường trực, vô ưu.
Ngày xưa, nhớ lắm những con đường thân quen in dấu bao kỉ niệm. Con đường mẹ dắt tay tôi tới trường ngày đầu tiên đi học, con đường tới trường của một thời thời áo trắng trinh nguyên. Con đường cỏ mướt xanh quyện hương lúa, hương hoa mỗi sáng lon ton theo chân mẹ ra đồng. Rồi cả con đường lên núi khi đi chăn bò, hái sim, kiếm củi, tìm hoa,… Làm sao kể hết những con đường bước chân ta đã từng đi qua. Mỗi con đường như mỗi câu chuyện đẹp ghi dấu ấn đậm sâu trong cuộc đời.
Ngày xưa, sao kể xiết những lần “đội nắng chan mưa” bên đám bạn làng lấm lem, đen nhẻm, đầu tóc hoe vàng. Những trưa hè nồng nực tắm sông, những chiều hè mát rượi với cánh diều no gió trên đồng. Nhớ những ngày mưa nơi đồng chiều cuống rạ, bì bõm kéo cá, bắt cua, bắt ốc; những ngày dầm mình ở đầm sen sau nhà, đầu đội lá sen, tay hái hoa, bẻ ngó, trộm đài, miệng tí toét cười nghiêng ngả; nhớ những lần trèo cây trộm nhãn, mít, bưởi, bòng; nhớ nhất những lằn roi tre cùng “bài đánh đòn” của ba sau mỗi lần sai phạm. Nụ cười, nước mắt, bài học kinh nghiệm… cứ thế giúp tôi trưởng thành qua năm tháng.
Ngày xưa, nhớ những ngày hè rủ bạn đi gánh nước giếng làng. Giếng làng trong vắt, dẻo thơm cơm mới, mát ngọt bát nước chè xanh. Giếng làng với những câu chuyện huyền thoại; chuyện tình yêu trong sáng của ba mẹ, của trai gái trong làng. Nhớ cây đa cổ thụ tỏa bóng bên giếng làng suốt bao năm. Nhớ cả cái bến nước mỗi sáng, người làng lại ra ngồi giặt giũ, chuyện trò. Cứ thế, tình làng nghĩa xóm càng gắn bó thân thiết, nghĩa tình.
Ngày xưa, nhớ lắm những sáng chờ nhau đi học. Cơm nguội với quả cà muối trường lót dạ, làm bạn với chiếc xe đạp cà tàng, rong ruổi hơn chục cây số trên con đường gập ghềnh, lởm chởm sỏi đá. Bên những người bạn cùng ý chí, ước mơ, hoài bão, một thời ngày xưa cắp sách tới trường ăm ắp kỉ niệm chẳng thể phai mờ.
Ngày xưa, nhớ lắm những bữa cơm quê ngày mất điện, bên ngọn đèn dầu hay dưới bóng trăng trong. Nhớ khi mấy chị em trong nhà nhặt nhạnh nhôm nhựa, sắt vụn đem đổi lấy que kem mát lịm. Nhớ những buổi tối mùa hè, thời cả làng mới có một, hai nhà có cái ti vi đen trắng. Tối nào cũng trực chờ để được xem chương trình mình yêu thích. Để rồi khi xem xong lại ba chân bốn cẳng chạy ù về nhà. Nhớ kỉ niệm về “gói lương khô” với cô bạn cùng xóm. Mỗi khi một trong hai đứa dành dụm được đủ số tiền lại mua một gói lương khô, chia nhau ăn ngon lành. Một thời khó khăn, lòng ta vẫn cứ nao nao mỗi khi nhớ về.
Nay khác xưa nhiều. Trẻ con giờ được cưng nựng, nuông chiều, được đáp ứng nhiều điều chúng muốn. Những thú vui bình dị ngày xưa dần xa với bọn trẻ, thay vào đó là niềm vui, niềm đam mê trên mỗi cái iphone, ipad. Và rồi cái ngày xưa ấy hẳn chỉ là những kí ức ngọt ngào, sâu đậm trong tâm trí của những người muôn năm cũ.
© Xanh Nguyên - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Bình yên đi qua mùa bão nổi l Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Rượu có gì mà nhiều người đam mê đến thế?
Không một tiếng khóc, không một lời nói từ người nhà, không một ai chạy đến nắm lấy tay anh ta. Đơn độc và lặng lẽ. Anh ta đến cuối cuộc đời mà không ai hay biết, không ai để ý, chỉ có cái bóng của chính mình và những giọt rượu đã dẫn dắt anh đến đây.
Thân gửi, anh yêu em
Nhưng chẳng có từ ngữ nào đủ để miêu tả nỗi nhớ ấy, và càng viết thì anh càng thấy mình rơi vào trong nó sâu hơn. Giờ đây anh đã hiểu nỗi lòng của những người yêu xa, anh muốn ôm và hôn em nhiều hơn bao giờ hết.
Tết là đừng xa nhau
Cái niềm ao ước đó cứ làm bác Ba trăn trở hoài mỗi khi từ tết xuất hiện, mong sao tết là tất cả được gần gũi bên nhau. Tết là đừng làm mọi người phải cách xa, vậy mà bác cứ ước hoài cũng có được đâu, là vì vậy đó.
Hôn nhân địa ngục hay ngã rẽ thiên đường
Người yêu hiện tại của em, anh ấy đã chứng kiến mọi thứ. Anh ấy đã an ủi và chăm sóc em khi em yếu đuối nhất, và em không thể ngừng tự hỏi: Tại sao em lại phải gắn bó với người chồng bạo lực, trong khi em có thể tìm được hạnh phúc thực sự?
Dịu dàng trong đời (Phần 5)
Cô từng nghe qua một câu nói: “Đến một lúc nào đó bạn sẽ phải bật khóc trước lựa chọn của bạn”, chuyện của Ngọc cũng vậy chuyện của cô cũng thế, mãi đến sau này cô mới có thể hiểu ra những điều này. Cô tổn thương người mình yêu cũng tổn thương cả chính mình
Những chuyện đến với mình đều là cái duyên
Cách tiếp nhận, xử lý các vấn đề của mỗi người cũng khác nhau. Những người cảm tính, bồng bột, xốc nổi thì hành động thường thái quá khi đối diện với sự việc. Còn những người chín chắn hơn, trải nghiệm hơn, trưởng thành hơn họ sẽ bình tĩnh để đối đáp.
Bãi sông Hồng
Cầu nhộn nhịp, lung linh trong nắng mới, Bóng nghiêng soi rạo rực nước sông Hồng. Sóng dạt dào năm tháng mãi chờ mong, Thuyền ai đó mong về lại bến xưa.
Người EQ cao không tuỳ tiện nói 3 điều này, trong khi người EQ thấp gặp ai cũng kể
Người EQ cao không dễ dàng chia sẻ 3 điều này với người khác. Họ luôn biết điều gì nên nói và điều gì không nên nói.
Vì còn thương nên còn vương
Muốn kêu than với đất trời rằng mình nhớ em, muốn gào lên cho cả thế giới biết mình thương em nhưng nào có ai quan tâm đến anh cơ chứ, người ta cũng chỉ cười trừ vì hơi sức đâu mà để ý đến một kẻ tình si. Anh đành gửi gắm vào hết con chữ, anh vùi đầu vào những suy tư, anh cứa vào tay mình rỉ máu, à thì ra, chẳng đau bằng việc đánh mất em.
Buồn - tức là cuộc sống vẫn còn ý nghĩa
Cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ, tôi cũng vậy và mọi người cũng vậy. Cho đến lúc nào đó bạn vượt qua được những khó khăn, thử thách bạn sẽ thấy rằng những thứ làm khó bạn lại chính là những thứ giúp bạn được thăng hạng.