Nhớ Ngoại
2024-12-10 13:55
Tác giả: Nguyễn Thùy
Ngồi buồn nghe nhạc thẩn thơ
Ký ức bất chợt vẩn vơ ùa về
Đêm dài dai dẳng, lê thê
Nhớ về Ông Ngoại, nhớ về ngày xưa.
Cánh đồng bát ngát, mênh mông
Một mình Ngoại bước thong dong giữa đồng.
Ngoại đi thăm lúa thăm đồng
Tìm ra sâu bệnh giúp dân giúp làng.
Tìm ra loại thuốc cứu nan
Trị sâu trừ bệnh, mùa màng bội thu.
Sâu cuốn lá, sâu đục thân
Rồi thì cách thức phòng, phun thế nào.
Ngoại làm trang trại chăn nuôi
Trồng trọt vun đắp bạt ngàn cây xanh
Nào ổi, nào táo, nào chanh
Nào bơ, nào mít, rồi là na xiêm.
Cà tím nở rộ liên miên
Dưa lê trĩu quả nối liền một dây
Sung chín lủng lẳng trên cây.
Giàn mướp ra trái trải đầy quanh quanh.
Bao nhiêu công sức đã thành
Của ngon quả ngọt rải quanh khu vườn
Hạnh phúc của người làm vườn
Đôi khi lại thật giản đơn, nhẹ nhàng.
Nhưng cũng vất vả gian nan
Mồ hôi nước mắt thấm tràn trên vai
Những buổi bơm thuốc chai vai
Những ngày cuốc cỏ chẳng ai biết mình.
Những ngày chăm bón quên mình
Cali, phân, đạm rồi còn tưới tiêu
Tờ mờ sáng đến cuối chiều
Một mình Ngoại gánh, một mình Ngoại lo.
Rồi thì bệnh tật rủi ro
Gout xương khó chữa phồng to một vầng
Cơ thể suy nhược dần dần
Đi lại khốn khó mỗi lần sưng chân.
Những ngày trở gió trở đông
Nỗi đau âm ỉ bên trong thân gầy.
Âm thầm lặng lẽ từng giây
Ngoại đã chịu đựng “đọa đày” trần gian.
Nỗi đau đến thấu tâm can
Một đời gồng gánh lo toan đã tròn.
Một đời vì vợ, vì con
Gian nan vất vả cuối cùng đã qua.
Tám năm cũng vội trôi xa
Kể từ “ngày ấy”, xót xa cõi lòng.
Sân vườn quê ngoại giờ đây
Thiếu vắng bóng Ngoại vui vầy bên con.
Giờ đây con cháu lớn khôn
Lại chẳng còn Ngoại ân cần như xưa.
Chẳng còn những buổi hè trưa
Nhìn thấy hình bóng nghỉ trưa Ngoại nằm.
Mai sau con ước mong rằng
Có thể tự tại, thong dong mỗi ngày
Như Ngoại đã sống trước đây
Một mình trải nghiệm, một mình bước đi.
© Nguyễn Thùy - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Đến Cuối Cùng Chúng Ta Vẫn Là Bỏ Lỡ Nhau | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Vì còn thương nên còn vương
Muốn kêu than với đất trời rằng mình nhớ em, muốn gào lên cho cả thế giới biết mình thương em nhưng nào có ai quan tâm đến anh cơ chứ, người ta cũng chỉ cười trừ vì hơi sức đâu mà để ý đến một kẻ tình si. Anh đành gửi gắm vào hết con chữ, anh vùi đầu vào những suy tư, anh cứa vào tay mình rỉ máu, à thì ra, chẳng đau bằng việc đánh mất em.
Buồn - tức là cuộc sống vẫn còn ý nghĩa
Cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ, tôi cũng vậy và mọi người cũng vậy. Cho đến lúc nào đó bạn vượt qua được những khó khăn, thử thách bạn sẽ thấy rằng những thứ làm khó bạn lại chính là những thứ giúp bạn được thăng hạng.
Dịu dàng trong đời (Phần 4)
Khi anh mở lời muốn tiến xa hơn, cô vui vẻ nhưng lại không dám tin, cô lại lùi lại, nhưng khi anh nói: “khi nào em muốn nói anh sẽ nghe” thì cô đã không còn do dự nữa rồi. Hẹn anh hôm nay là muốn kể cho anh quá khứ của cô, lại muốn cùng cho anh danh phận.
Anh & Em - Chúng ta bỏ lỡ nhau một đời
Từ lúc nào đó, anh bắt đầu len lỏi, có mặt trong tất cả mọi hoạt động của đời tôi. Tôi cũng dần thương anh, anh bảo có thấy, có cảm nhận được nhưng có lẽ vết xước ở đoạn đầu quá lớn, anh không đủ can đảm để hỏi lại thêm lần nữa. Và như một quy luật, tình cảm cũng nhạt dần vì mối quan hệ đấy vẫn không tên mà.
Dịu dàng trong đời (Phần 3)
Người ta nói khoảng cách là thứ sẽ giết chết tình yêu, nếu cô đã không thể đột ngột rời xa anh, vậy thì để khoảng cách này cứ lớn dần đi, để cô quen với việc không có anh ở bên.
Bí ẩn số cuối ngày sinh Âm lịch: Con số nào "giàu nứt vách" nhờ nỗ lực không ngừng?
Dân gian vẫn rỉ tai nhau về mối liên hệ giữa số cuối ngày sinh Âm lịch và vận mệnh, đặc biệt là tài lộc. Cùng khám phá xem những con số nào được cho là "sinh ra đã ngậm thìa vàng", càng nỗ lực càng phát tài phát lộc.
Dịu dàng trong đời (Phần 2)
Mỗi quyết định đều là một khó khăn, khi bạn đứng giữa nhiều lựa chọn bạn sẽ không ngừng phân vân, không ngừng suy nghĩ, bởi vì bạn sợ quyết định sai lầm, bạn sợ bản thân hối hận. Chính vì nỗi sợ đó đã mài mòn sự can đảm của bạn, vậy nên bạn cứ mãi đứng giữa sự lựa chọn đó.
Thời gian
Điều quan trọng nhất là hiện tại, nơi tôi đang sống và cảm nhận từng nhịp thở. Có lẽ, điều ý nghĩa nhất mà thời gian mang lại chính là giúp ta học cách chấp nhận và trân trọng những gì đang có. Mỗi ngày trôi qua là một món quà, và chỉ khi biết trân trọng nó, ta mới có thể thực sự sống trọn vẹn.
Mùa thu đó
Mùa thu đó Lá vàng rơi vương tóc em mềm Ánh trăng vàng soi sáng lòng anh Cơn mưa chiều ngăn bước em rời xa.
Dịu dàng trong đời (Phần 1)
Cô vì sao không buông được ngay cả chính cô cũng không biết, nếu nói là còn yêu thì cũng không phải, nếu nói là không còn yêu thì cũng không đúng. Chỉ là không thể buông, nó cứ day dứt giày xéo trái tim cô, muốn quên đi nhưng lại chẳng thể quên, muốn buông bỏ nhưng lại chẳng nỡ.