Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ngày tôi xa người ấy

2021-07-07 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - “Vậy bạn về đi, tôi tin là sẽ còn gặp lại bạn. Tôi là người biết rõ nhất bạn yêu tôi đến dường nào”. Câu nói của người ấy như nhát dao cứa sâu vào tim tôi, vì người ấy không biết rằng, đó chính là lý do mà tôi rời đi

***

Tôi trầm buồn, người ấy cũng trầm buồn

Tôi đứng giữa người ấy, một mình, nhỏ bé, không cười, không khóc, còn người ấy thì rộng bao la xung quanh tôi, gương mặt đầy những nắng, ánh nắng chói chang gay gắt như đang giận dữ với tôi.

Người ấy, là nơi tôi đã gắn bó gần mười năm với công việc tôi yêu thích, là nơi mà tôi đã từng xem là ngôi nhà thứ hai của mình.

Một ngôi trường đại học

Chào người ấy, đã đến lúc tôi phải đi rồi, người ấy ở lại phải thật vui và thật mạnh mẽ nhé, chắc tôi sẽ không còn quay lại nữa.

Nhưng người ấy đã níu tay tôi.

Bạn đã quyết định rời đi nên tôi không thể giữ, tôi tôn trọng quyết định của bạn, nhưng tôi biết, bạn đang có nỗi niềm u uất nào đó mà vẫn chẳng chịu nói ra, tôi chỉ mong bạn ở lại đây cùng tôi hết hôm nay được không.

Tôi dừng lại những bước chân, im lặng nhìn người ấy, đúng rồi, đã gần mười năm, tôi cũng nên sống trọn cho ngày cuối cùng, khi chỉ có tôi và người ấy bên nhau lúc này.

Tôi ngồi xuống ghế đá sân trường, ngắm nhìn lần cuối người ấy. Đây là nơi tôi hay dừng xe lại rồi chạy vội vào trường, mà nơi tôi hay ghé vào nhất chính là phòng Kế toán, tôi luôn có công việc với các bạn phòng đó, những người bạn đáng mến của tôi, mai này biết tôi đi rồi, mong các bạn đừng buồn. Còn đây nữa, cả một sân trường rộng lớn này, tôi đã dọn dẹp đến phờ cả người sau trận bão năm vừa rồi. Tôi đi gần đến những cột đèn thật cao gần hồ nước thật lớn của trường mà nhớ nôn nao những đêm trăng.

Trăng ở trường tôi, ở người ấy đẹp lung linh không lời nào diễn tả được.

Còn những dãy phòng học kia, chắc chúng chẳng biết rằng tôi đã vui mừng đã sung sướng ra sao khi chúng được xây dựng xong. Giây phút đó, tôi chỉ muốn ôm tất cả vào lòng. Tôi nhìn những pano thật lớn được trang trí trên những bức tường, tôi nghiêng ánh nhìn bên trái, rồi bên phải, chợt nhói lòng vì bao kỷ niệm ùa về. Kia là nhà để xe của trường tôi, từ đó tôi thường hay đi trên những viên gạch lớn được thiết kế theo lối đi và vừa tầm mỗi bước chân người, được tha hồ nhìn ngắm cây cỏ xung quanh, như một vườn thiên nhiên rộng lớn xinh tươi và tràn đầy sức sống.

Tạm biệt nhé các bạn, tôi đến để nhìn lại tất cả các bạn một lần nữa, những gì tôi từng yêu mến xiết bao.

Đó là ngày phụ nữ Việt Nam, trường tổ chức văn nghệ và đi bộ mà tôi cứ ngỡ là được đi bộ cùng mọi người trong trường, như một hoạt động ngoại khóa giúp cả trường có dịp nhìn lại ngôi trường nơi mình đang gắn bó để thêm yêu thương và trách nhiệm, chứ không biết là thi đi bộ. Sau lần đó tôi bị đau chân và thay đổi dáng đi đến mấy ngày mới bình thường lại

Tôi đi qua phòng hội trường, đó là nơi tôi có mặt nhiều nhất, trong những buổi chào cờ đầu tháng và những lần có cuộc họp hay hội thảo của trường, tôi nhìn vào một thoáng qua lớp cửa kính vì phòng đang đóng cửa, nhưng lớp rèm cửa đã ngăn ánh nhìn tôi lại, tôi thầm nói, chào chỗ ngồi thân quen, bạn ở lại nhé, tôi sẽ luôn nhớ bạn thật nhiều.

Người ấy hỏi tôi

“Bạn không lên thăm những tầng cao hơn sao”

Tôi phải về rồi, những tầng trên đó là những lớp học với những gương mặt sinh viên lạ và quen, các em luôn đau đáu trong suy nghĩ và trong tim tôi, hãy tự tin và học tốt

Người ấy nhìn gương mặt đầy cảm xúc của tôi lúc ấy và giận dữ

“Sao bạn không nói hết ra những gì cần nói cho một ai đó chẳng hạn, người mà bạn tin tưởng”

Có hai người tôi muốn chia sẻ thật lòng, nhưng một người đã nghỉ trước tôi rồi, người còn lại thì luôn thản nhiên và vô tâm đến lạnh lùng với tôi nên tôi không muốn nói nữa, tôi sẽ quay về nói hết với ba tôi

Người ấy cười rạng rỡ

“Đúng rồi, tôi tin chắc ba của bạn sẽ khuyên bạn quay lại đây”

Tôi cười buồn

Bạn nghĩ vậy sao, tôi chỉ muốn nghe ba tôi nói, sau khi tôi nói hết những gì cần nói với ba tôi, tôi muốn nghe ba tôi nói, bất cứ là gì cũng được

Người ấy thúc giục

“Vậy bạn về đi, tôi tin là sẽ còn gặp lại bạn. Tôi là người biết rõ nhất bạn yêu tôi đến dường nào”

Câu nói của người ấy như nhát dao cứa sâu vào tim tôi, vì người ấy không biết rằng, đó chính là lý do mà tôi rời đi

Trong im lặng

Tôi chạy xe về, thấy lòng mình tĩnh lặng giữa bao xô bồ hối hả của phố phường. Tạm biệt luôn con đường này, con đường với bao nắng mưa một thời mà tôi đã rong ruổi suốt gần mười năm. Ngày hôm nay tôi xa người ấy, nơi tôi đã có biết bao vui buồn, biết bao cay đắng và cả những lần nước mắt cứ làm mờ hết cái kính màu trên mặt tôi. Thật lạ là tôi thấy lòng nhẹ nhàng hơn ở lần cuối cùng này

Ngày tôi xa người ấy, tôi không buồn và cũng không vui, không cười và cũng không khóc. Tôi nhớ hôm đó tôi mặc cái váy trắng tôi vẫn thích, dưới cái nắng gay gắt loang loáng ngập sân trường hôm ấy, cái váy như trắng hơn, một màu trắng tinh khôi tôi muốn gửi lại trường, gửi lại người ấy.

Rồi đây sẽ chẳng còn ai nhớ đến, giây phút này tôi đã là quá khứ của người ấy, và ngược lại

Rồi người ấy sẽ lại đón những người bạn mới, tất cả những gì đã từng có hôm qua rồi sẽ phôi phai theo ngày tháng, người ấy của tôi sẽ có những tình bạn mới, những niềm vui mới. Tôi mong người ấy không còn giận tôi nữa vì tôi đã không quay lại thêm lần nào.

Ba tôi nói tôi cần sự an yên.

Tôi biết người ấy vẫn ở đó và càng lúc đang càng lớn mạnh lên. Tôi nhớ nét giận dữ của người ấy đến nao lòng trong ngày hôm ấy.

Ngày tôi xa người ấy.

© HẢI ANH - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

 

Blog Radio 621: Chúng ta không có sau này

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

back to top