'Nàng thơ' và những nuối tiếc thật đẹp...
2021-06-03 01:27
Tác giả:
Kẹo Bông
blogradio.vn - Có lẽ, bản tình ca là những thước phim quay chậm về một tình yêu đẹp của thời thanh xuân đã qua, là tìm kiếm sự đồng cảm để mỗi khi lắng nghe những giai điệu ấy ta lại thấp thoáng trong tim mảnh tình của riêng mình.
***
Liệu có vầng mây nào mà không mang nặng những hạt mưa? Liệu có tán cây nào mà không níu giữ những chiếc lá khi thu sang, đông về? Và liệu rằng, có ai lang thang cả cuộc đời mà không cất riêng trong tim một bóng hình?
Thế nhưng…
Chẳng có ai che được cả bầu trời, rồi sẽ đến một ngày cơn mưa vội vàng qua, rơi xuống từng giọt thấm vào lòng đất, để lại vầng mây lững lờ trôi giữa khoảng không vô tận. Cũng chẳng có ai thay đổi được sự luân chuyển của tạo hóa, mùa thu sang cũng là mùa lá rụng, cứ như vậy chỉ còn hàng cây ở lại với cái gió lạnh mùa đông. Và có lẽ, bóng hình trong tim ta, người bên ta những tháng năm khờ dại, tay trong tay đi qua biết bao cơn mưa ấy, mùa thu ấy, sưởi ấm cho nhau khi gió tới đông về, từng ngày trôi qua nhẹ nhàng biết bao để rồi mai đây chỉ còn là những mảng ký ức ẩn hiện trong nỗi nhớ.
“Em không là nàng thơ
Anh cũng không còn là nhạc sĩ mộng mơ…”
Vào những ngày mưa đầu mùa thu năm ấy, vẫn là thói quen nghe nhạc hàng ngày, tìm kiếm thêm những bài hát theo dòng cảm xúc của riêng mình, và hôm đó tôi đã tìm thấy “Nàng thơ”. Đây là một sáng tác mới của Hoàng Dũng – “chàng thơ” của những bản tình ca mà tôi vẫn thường hát vu vơ. Có lẽ, tôi lại có thêm một điệu nhạc cứ vẩn vương, vang lên trong tâm trí, cứ êm đềm trôi mãi chẳng ngừng. Một bản tình ca với nét nhạc giản dị nhưng thật tinh tế và sang trọng, giọng hát da diết, mộc mạc, ẩn sâu một chút buồn và tiếc nuối, đôi lời ca dường như là một câu chuyện tình thật đẹp, thật dịu dàng nhưng đầy lưu luyến và nhớ nhung.
Theo Hoàng Dũng, bài hát được lấy cảm hứng từ mối tình day dứt giữa người tình Dao Ánh và cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Dao Ánh là bóng hồng trong hơn 300 bức thư tình của chàng nhạc sĩ họ Trịnh. Từ những lá thư mang tâm tình của một thiếu nữ tuổi 16 bà gửi cho ông, rồi thư qua thư lại hai người giãi bày biết bao suy nghĩ về cuộc sống thường ngày, về những sáng tác mới của ông và thậm chí cả về thời tiết trong ngày ra sao, ông tâm sự về nỗi cô đơn một mình trong khoảng thời gian sống và dạy học giữa núi đồi mây phủ, nỗi nhung nhớ người yêu. Lá thư từ Dao Ánh là nỗi mong mỏi từng ngày của cố nhạc sĩ, ông đọc thuộc cả những dấu chấm, dấu phẩy, ông nâng niu, cất giữ cẩn thận những bức thư dưới gối. Dòng tâm trạng từ những bức thư khiến họ nảy sinh tình cảm, bắt đầu của một chuyện tình tuổi thanh xuân thật sâu đậm. Bà là nàng thơ của biết bao bài hát mà ông để lại như Tuổi đá buồn, Mưa hồng, Còn tuổi nào cho em, Như cánh vạc bay, Lời buồn thánh, Chiều một mình qua phố, Xin trả nợ người… mỗi bài hát gửi đến bà đều có dòng chữ thân thương “viết cho Ánh”, “anh viết tặng Ánh”. Mối tình với bà Dao Ánh cũng là những kí ức êm đẹp nhất mà ông cất giữ trong tim đến cuối đời.
“Ta yêu nhau bằng nỗi nhớ chưa khô trên những bức thư
Ta đâu bao giờ có lỗi khi không nghe tim chối từ
Chỉ tiếc rằng…”
Dù có bao nhiêu câu từ cũng không diễn tả được tình yêu đẹp này bằng chính những dòng thư và sáng tác của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Dưới những giai điệu mộc mạc của Hoàng Dũng, “Nàng thơ” không tái hiện lại mối tình xưa đẹp ấy, anh cũng không viết thêm một kết thúc nào cho chuyện tình dang dở ấy, mọi thứ cứ day dứt mãi trong lòng người nghe. Có lẽ, bản tình ca là những thước phim quay chậm về một tình yêu đẹp của thời thanh xuân đã qua, là tìm kiếm sự đồng cảm để mỗi khi lắng nghe những giai điệu ấy ta lại thấp thoáng trong tim mảnh tình của riêng mình.
“Tiếng yêu này mỏng manh
Giờ tan vỡ, thôi cũng đành
Xếp riêng những ngày tháng hồn nhiên
Trả lại...”
Chẳng cần rầm rộ truyền thông, cũng không cần những giai điệu sôi động, ca từ đơn giản nhưng rất đẹp và rất tình của “Nàng thơ” cứ thế dần dần len lỏi vào tâm trí, vào câu hát vu vơ hàng ngày của người nghe. Những câu tình ca đầy chân thành dường như mở ra những góc đẹp nhất của tâm hồn, vẽ lên những màu kỉ niệm, những nỗi buồn thật đẹp trong tình yêu. Mới ngày hôm qua là như thế hôm nay đã khác rồi. Người thương bên cạnh ngỡ như là mãi mãi mà sớm mai thức dậy chỉ còn ẩn hiện trong nỗi nhớ. Tình yêu ấy thật đẹp, thật dịu dàng nhưng cũng thật mỏng manh biết bao, lời yêu thương trao nhau ngày nào giờ khép lại bằng ba chữ “thôi cũng đành”. Mỗi khi hoài niệm về một chuyện tình chúng ta thường tiếc nuối về những điều đã mất. Thế nhưng không mang nặng màu sắc u buồn, cũng chẳng đem theo những đau thương như cái lẽ thường tình của sự chia tay, “Nàng thơ” là sự chấp nhận của một chuyện tình tan vỡ. Giọng hát da diết của Hoàng Dũng đưa ta đến một sự chia ly thật đẹp, thay vì đau buồn, oán trách hãy nghĩ rằng chúng ta giữ lại được gì cho mình sau khi để mất một mối tình.
Cũng đã gần một năm kể từ khi tôi biết đến ca khúc “Nàng thơ” nhưng những dư âm cảm xúc về bài hát vẫn còn lắng đọng mỗi khi nghe lại. Đây là bản tình ca thể hiện góc nhìn thật đẹp về tình yêu, chẳng cần phải bên nhau đến trọn đời thì mới là hạnh phúc, đâu phải cứ chia tay là chỉ còn lại những nỗi đau. Trong sự tan vỡ của tình yêu, điều ta học được là sự chấp nhận, chấp nhận chia ly để giữ lại những mảng kí ức êm đềm, giữ lại những nỗi nhớ, niềm nuối tiếc thật đẹp. Có lẽ, chỉ cần luôn nhìn tình yêu bằng con mắt lãng mạn thì chắc chắn chúng ta sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn.
© Kẹo Bông - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Lời hẹn của con
Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ
Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu
Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ
Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi
Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó
Tôi cố gắng nhớ lại. Sáng nay, tôi rời khỏi căn hộ, như mọi ngày. Tôi pha một tách cà phê, lật giở vài trang báo, mặc bộ đồ quen thuộc rồi đi làm. Nhưng… tôi có nhớ lúc quay về không? Có nhớ khoảnh khắc đặt tay lên nắm cửa, tra chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ cổ tay và bước vào không?

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này
Một khí bí mật của bạn rơi vào tay những con giáp này, hãy thận trọng vì không biết khi nào nó sẽ được truyền đến tai tất cả mọi người.

Ngày không em
Dù gì, được nhắn tin với anh mỗi ngày cũng là niềm vui của cô. Và thế là những dòng tin nhắn, cứ qua lại suốt gần mấy năm trời, mà đa số người chủ động nhắn tin lại là cô.

Cửa hàng của mẹ
Niềm vui của lao động, của sự tất bật với công việc hàng hóa của mẹ để rồi mẹ tạm gác lại những việc nhà lặt vặt. Thế nhưng giờ chắc có khi lại khó để thấy khung cảnh ấy.

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi
Tôi trở lại nơi bắt đầu Nơi quê hương xanh mướt cánh đồng, Mối tình đầu chớm nở giữa hoàng hôn. Ánh mắt trong trẻo, tay nắm tay, Ngây thơ như cỏ, như hoa nở rộ