Ngày mai khi chúng ta gặp lại
2023-03-26 01:25
Tác giả:
bee
blogradio.vn - Cuộc sống là vậy sẽ không cho chúng ta nói “Nếu". Khi bạn yêu ai đó hãy dành cho họ thời gian của mình bởi chúng ta sẽ chẳng bao giờ biết trước một ngày nào đó chúng ta có phải tiếc nuối, có phải hối hận hay không, hãy nói với nhau những điều ngọt ngào khi còn có thể. Điều đau khổ nhất không phải ai hết yêu ai, ai phản bội ai mà điều đau khổ nhất là khi chúng ta còn rất yêu nhưng âm dương cách biệt.
***
Sáng mùa thu trời mưa rả rích cơn mưa bất chợt không báo trước, tôi che ô đứng dưới tán cây cái lạnh mùa thu thầm vào da thịt, nhìn về phía chân trời một màu xám bao phủ lòng tôi chững lại ở nơi đó đang cất giữ một phần thanh xuân của tôi. Lặng lẽ nhấp một ngụm cafe đắng ngăn cho nước mắt không rơi.
Nụ cười ấy, khuôn mặt ấy đã mãi dừng lại ở tuổi 20 cậu đi vào một ngày mưa nặng hạt.
Hôm ấy, tôi nhớ mình không khóc nhưng lại cảm nhận vị của nước mắt cũng hiểu được thế nào gọi là đau thấu tâm can hiểu được thế nào là tiếc nuối hụt hẫng.
Tôi tiếc nuối khi không ôm cậu nhiều hơn một chút không nói với cậu rằng: "Cậu là điều tuyệt vời nhất đối với tôi."
Ngày còn trẻ tôi đã từng hỏi cậu “Như thế nào là sống mà như đã chết.” Cả hai chúng tôi đều không trả lời được nhưng sau ngày cậu rời đi cuối cùng thì tôi cũng đã có đáp án.
Sống mà luôn nhớ về những kỉ niệm cũ luôn tự hỏi ở nơi nào đó cậu đang làm gì?vậy thì khác gì như đã chết không là tâm hồn của tôi đã chết.
Mưa tạnh tôi tiếp tục rảo bước trên con đường quen, tôi thuộc từng phiến đá viên gạch ở đây nơi chứa đầy những kỷ niệm của tôi và cậu. Cơn mưa bất chợt làm cảm xúc của tôi ngổn ngang tôi thấy mình thật đáng thương xuân qua đông đến chỉ mình tôi gặm nhấm nỗi đau, tự làm tê liệt chính mình nhưng dù tôi có cố gắng đến đâu thì trái tim của tôi cũng đã trống rỗng người con trai ấy đã mang một phần tâm hồn tôi đi.
Mẹ thường ôm tôi khóc mái tóc của mẹ vì tôi đã bạc đi nhiều, tần suất mẹ sắp xếp cho tôi những buổi làm quen ngày càng nhiều tôi biết nỗi lo của ba mẹ nhưng tôi sợ một ngày nào đó khi gặp lại cậu ấy sẽ hỏi tôi “Chồng em có tốt với em không.” Tôi thường nhốt mình vào bóng đêm tự mình gặm nhấm vết thương.
Tám năm ngày cậu đi cuối cùng tôi cũng bước ra khỏi nỗi đau mất câu tôi kết hôn với một người đàn ông hơn tôi 4 tuổi. Chúng tôi chỉ gặp nhau vài lần trước khi cưới. Ngày tôi cưới mẹ ôm tôi khóc mẹ nói bà biết lòng tôi sẽ mãi không quên người con trai ấy nhưng bà vẫn hy vọng tôi hạnh phúc.
Tôi có thai sau 6 tháng kết hôn nhà tôi ai cũng mừng nhưng tôi lại trống rỗng tôi thường hay ngắm ảnh cậu rồi mỉm cười ngẩn ngơ đôi khi gọi tên cậu trong vô thức.
Tôi mang thai được 8 tháng anh ngoại tình tôi không khóc cũng chẳng ồn ào. Chúng tôi quyết định chia tay trong văn minh suy cho cùng chúng tôi không nợ nhau tôi chưa từng yêu anh lên cũng không thể gọi là anh phản bội tôi.
Sau một năm rưỡi tôi quay lại mộ của cậu tôi đứng rất lâu tâm sự với cậu rất nhiều điều tôi nói với cậu tôi mang thai là song thai.
Tôi và anh ly hôn vào một ngày nắng đẹp gặp lại tôi anh có vẻ tiều tụy day rứt tôi nhìn anh mỉm cười khoảng thời gian qua tôi chưa bao giờ thấy mình nhẹ nhõm đến vậy.
Nhẹ bước trên con đường đầy nắng bất chợt tôi nghĩ nếu cậu vẫn còn thì bây giờ có lẽ đã khác thời gian này tôi thường mơ thấy cậu vẫn nụ cười ấy, vẫn đôi mắt ấy đã đi theo tôi trong nhiều năm qua.
Về đến nhà mẹ ôm lấy tôi đôi mắt của mẹ đượm buồn nụ cười gượng gạo cố gắng an ủi tôi, tôi nói với mẹ "Con không sao." Mẹ nhìn tôi gật đầu lặng lẽ lau giọt lệ nơi khóe mắt.
Đêm hôm ấy cầm tấm ảnh của tôi và cậu trên tay tôi nghẹn ngào bật khóc thành tiếng nếu như không thể đi đến hết con đường cớ sao còn phải gặp gỡ.
Ngày tôi sinh bác sĩ nói tôi bị băng huyết không cứu được mẹ nhưng hai đứa trẻ lại rất khỏe mạnh. Tôi mỉm cười nhẹ nhõm cuối cùng sau 9 năm tôi có thể buông xuôi tất cả không còn phải tự gặm nhấm vết thương, ôm mãi kỷ niệm về cậu mà sống. Mẹ tôi khóc trong tuyệt vọng tôi mỉm cười bảo mẹ, tôi rất hạnh phúc 9 năm qua đã nhiều lần tôi tưởng tượng ngày tôi đi gặp cậu sẽ như thế nào cậu còn nhận ra tôi không?. Tôi dùng hơi sức cuối cùng bảo mẹ hãy chăm sóc thật tốt hai đứa con của tôi là tôi nợ chúng. Cũng dặn mẹ hãy chôn tôi cạnh mộ của cậu, cuối cùng ôm lấy hai đứa nhỏ tôi buông xuôi trần thế. Trước khi nhắm mắt tôi nhìn thấy người thiếu niên ấy nở nụ cười ấm áp nhìn tôi, giọng trầm ổn “Đã lâu không gặp.”
Giật mình tỉnh lại hóa gia là một giấc mơ hai đứa nhỏ vẫn đang ngủ trong nôi, ngày còn trẻ tôi đã từng nghĩ sẽ đi tìm cậu nhưng rồi thực tại kéo tôi lại tôi yêu cậu bây giờ và mãi vẫn là như vậy nhưng tình yêu của tôi là mạnh mẽ sống thay phần cậu, làm những việc cậu còn dang dở.
Kiếp này là cậu nợ tôi nhất định ở kiếp sau khi gặp lại sẽ bắt cậu bồi thường cho tôi một tình yêu trọn vẹn tôi là công chúa và cậu sẽ là hoàng tử.
Cuộc sống là vậy sẽ không cho chúng ta nói “Nếu". Khi bạn yêu ai đó hãy dành cho họ thời gian của mình bởi chúng ta sẽ chẳng bao giờ biết trước một ngày nào đó chúng ta có phải tiếc nuối, có phải hối hận hay không, hãy nói với nhau những điều ngọt ngào khi còn có thể. Điều đau khổ nhất không phải ai hết yêu ai, ai phản bội ai mà điều đau khổ nhất là khi chúng ta còn rất yêu nhưng âm dương cách biệt.
© bee - blogradio.vn
Xem thêm: Từng Có Nhau Trong Đời
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

9 cách tự chăm sóc bản thân không tốn một xu nhưng cải thiện sức khỏe tinh thần cực hiệu quả
Sự tự chăm sóc chân nằm chính trong những hành động đơn giản, những khoảnh khắc ý thức mà chúng ta tự nguyện dành cho mình. Dưới đây là 9 cách tự chăm sóc hàng ngày hoàn toàn miễn phí nhưng mang lại lợi ích sâu sắc cho sức khỏe tinh thần của bạn.

Một kẻ si tình
Sợ một ngày người quên đi mất phía sau vẫn có một kẻ yêu thương người vô điều kiện, dù thế nào đi nữa vẫn sẽ đợi chờ, chờ ngày người trở về, ta lại yêu như ngày xưa ấy.

Đất mẹ Cẩm Khê
Con trở về thăm đất mẹ Cẩm Khê Một miền quê êm đềm như cổ tích Nghe ai hát những lời ru tha thiết Như thuở nào mẹ ru giữa chiều quê

Đêm lặng của những linh hồn thức
Không phải là một lời hứa hẹn lãng mạn kiểu phim ảnh, mà là sự chấp nhận trọn vẹn con người thật của nhau, cả những góc tối, những mệt mỏi, những vết sẹo tâm hồn. Đêm đó, không có phép màu nào xảy ra, nhưng có một sợi dây đồng cảm vô hình đã được thắt chặt, bền bỉ và sâu sắc.

Quên đi tình đầu
Bao nhiêu cố gắng, sự mệt mỏi và nỗi cô đơn của em nơi xứ người chẳng là gì với anh cả. Nhiều người vẫn bảo em thật khờ dại khi làm tất cả và hi sinh cho anh quá nhiều.

Trả lại cho anh tình đẹp tuổi đôi mươi
Em bảo rằng em nghèo lắm đó nghe Nghèo cả một đời chẳng có gì để lại Chỉ có chút tình còn vương mang ở lại Tặng lại cho người làm quà cưới ngày mai

9 thói quen nhỏ làm nên người hạnh phúc, thành công
Sự kết hợp giữa hạnh phúc và thành công không đến một cách tình cờ mà được xây dựng từ những thói quen hàng ngày có chủ ý.

Một ngày mùa hạ, phượng vỹ nở hoa
Mùa hạ của nhiều năm sau, phượng vẫn nở hoa, ve sầu cũng đến. Nhưng dưới bóng cây năm đó chẳng còn bóng dáng của hai cô, cậu học trò và những rung động thanh thuần của tuổi mới lớn, chưa kịp nở hoa đã vội chia xa.

Tuổi trẻ cần sống vội vã để theo kịp với thời đại hay sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống?
Dù tôi không phản đối việc người trẻ hiện nay phải sống vội để bắt kịp thời đại, nhưng theo tôi, chính việc sống chậm lại sẽ cho ta không gian để lắng nghe bản thân, thấu hiểu chính mình.

Tình yêu người lính
Bởi tình yêu nước đã thấm vào da thịt của bà từ lâu rồi. Bà muốn cống hiến cho quê hương này dù là công sức nhỏ bé của bà.