Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cho em

2023-03-19 01:15

Tác giả: Phạm Thúy


Em viết nhiều, nhưng chẳng thể viết cho em

Cô gái nhiều cảm thương,nhiều đa đoan nên người thường bảo khổ

Những câu chữ hồn nhiên, ngây ngô

Từ đâu đó, vô tình em lượm lặt, hẹp hòi tìm một chữ cảm thông

 

Em viết nhiều mà chẳng thể viết cho em

Một chút viễn vông, một chút phiền thừa vị

Một chút ngô nghê mà động lòng vị kỉ

Bỗng bật cười, thương một lời ru.

trong-tinh-yeu-phu-nu-

Em viết nhiều mỗi dịp thu sang

Lại động lòng ngẫu nhiên thương chiếc lá lìa xa mùa cuối

Thương cả cây bàng vu vơ không đếm tuổi

Nên giận hờn đỏ cả chiều đông.

 

Em viết nhiều về những bão giông

Vì trót thương những phận đời lỡ đôi lần nông nổi

Thương cây gạo mồ côi, đứng ngàn năm chẳng đổi

Cứ thắp đỏ trời lời hứa với nhân gian.

 

Em viết nhiều với trăm thứ lan man

Mà chẳng thể thở than những điều mình trăn trở

Chẳng thể ghép cho mình sau ngôn từ dang dở

Một vẹn tròn vô ưu.

 

Em viết nhiều, viết mãi những cô lưu

Mà chưa thể gom cho mình một nhóm từ tri kỉ

Thà yêu thương người, rồi mong đời đừng nhạt vị

Dù chẳng dôi dư để viết nổi cho mình.

© Phạm Thúy - blogradio.vn 

Xem thêm: Giữ Anh Đi! Anh Sẽ Ở Lại 

Phạm Thúy

tôi là tôi

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ánh mắt của tôi không phải ánh ban mai

Ánh mắt của tôi không phải ánh ban mai

Và đó là lúc những trang nhật ký chẳng còn về những chú mèo hay một vài cây nấm nhỏ tôi thấy bên đường nữa, mà là đôi ba chiếc sticker kèm với cậu nhóc nhỏ ngủ gật đã đi vào từng đoạn ký ức mãi không quên của tôi.

Chỉ tôi mới giúp được chính mình

Chỉ tôi mới giúp được chính mình

Trong mỗi bước đi, tôi nhớ về những lúc ngã gục, nhưng cũng không bao giờ quên việc lấy lại đà và đứng dậy vững vàng.

Còn mẹ là còn nơi trở về

Còn mẹ là còn nơi trở về

Cuộc sống sẽ vẫn tiếp tục và quay tròn, và con cũng biết, rồi sẽ có một ngày mẹ già đi, hay thậm chí là con sẽ phải xa mẹ, không còn được ở gần mẹ nữa. Nhưng mẹ ơi, con sợ ngày đó sẽ xảy ra, sợ lắm.

Thu đợi em về

Thu đợi em về

Tàu đi mãi chẳng về ga Tàu đưa em về nơi sỏi đá Em xa ta đất đá phủ thân mình.

Sương à!

Sương à!

Hai Sương nằm trên giường, hai mắt sưng húp, cô khóc không dừng nổi. Cô thương thầm cậu ba từ tấm bé, cậu ba từng cứu mạng cô, cô đã thề quyết gả cho cậu. Nhớ đi nhớ lại, cô vẫn nhớ có mấy lần cậu ba quan tâm, chăm sóc cô dữ lắm mà.

Bà ơi, ở nơi đó bà có nhớ con không?

Bà ơi, ở nơi đó bà có nhớ con không?

Giá như thời gian quay lại để tôi có thể trải qua những ngày vui vẻ, hạnh phúc và dâng trào cảm xúc đó một lần nào nữa. "Bà trên thiên đàng có vui không? Bà ở đó có nhớ con không?".

Nếu là hạnh phúc, muộn một chút cũng không sao

Nếu là hạnh phúc, muộn một chút cũng không sao

Vì cuộc đời này vốn dĩ là những chuyến đi không ngừng nghỉ kia mà, tại mỗi ngã rẽ bạn dều có thể sẽ xa một người mãi mãi. Sau đó bạn có thể lại quen một người, có thể cùng bạn đi đến tận cuối con đường, một người có thể tình nguyện cầm cán ô che chở cho bạn dưới những cơn mưa.

Những chuyến xe

Những chuyến xe

Một chút ký ức ấy quý lắm, nhìn những tán cây xanh rờn, nhắm mắt lại, ông thích thú khi thấy mình lại quay về ngày xưa, ngày mà ông còn phơi phới niềm tin vào cuộc đời sẽ cho ông những điều no đủ, rằng quyết định rời ngành công an để lấy tiền vốn làm ăn sẽ đúng.

“Người nhạy cảm trong thế giới vô cảm” – lời an ủi đến những tâm hồn

“Người nhạy cảm trong thế giới vô cảm” – lời an ủi đến những tâm hồn

Những tâm hồn nhạy cảm có thể tự mình nở rộ như những bông hoa rực rỡ ngoài kia.

Anh trộm nhớ mùa thu

Anh trộm nhớ mùa thu

Anh trộm nhắc mùa thu Lại thấy thương những con đường lá đổ Hoa sữa ngọt vùi mình vào lòng phố Heo may ngập ngừng nhớ nhớ quên quên

back to top